Tương Quý Phi Truyện

Chương 136 : Ai hung tàn hơn ai

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Lời của Trưởng công chúa không những không khiến Tĩnh Lan nghĩ lại mà còn khiến nàng thấy Trưởng công chúa là đang chê cười nàng. Cũng đúng, năm đó khi giết chết thiếp thất và thứ tử, bị phò mã bẩm báo đến chỗ thái hậu nàng còn chưa tỉnh. Hôm nay nàng làm sao ý thức được ngôn hành của mình đã ảnh hưởng rất sâu đến nữ nhi, dưỡng xấu nữ nhi.



“Trưởng tỷ không có đứa nhỏ của mình tất nhiên không hiểu rõ cảm giác này.” Một câu nói ra của Tĩnh Lan khiến sắc mặt Trưởng công chúa nhất thời đen, nàng giận dữ phản cười “Nếu ngươi đã có lý như thế hôm nay hà tất đến chỗ thái hậu cầu tình, trực tiếp đi Thừa Kiền cung cầu hoàng thượng là được rồi. Để hoàng thượng ban lại thân phận quận chủa, xem coi Tề gia có từ cái mối hôn này hay không!”



Sắc mặt Tĩnh Lan khẽ biến, nàng tới đây là muốn thái hậu tạo áp lực với Tề gia, để họ không từ hôn sự này. Hiện thời lại muốn nàng đi tìm hoàng thượng, tức là không quản sao. Tĩnh Lan quỳ đến trước mặt thái hậu khóc kể “Tề gia này không phải là bác mặt hoàng gia sao. Thái hậu, ngài phải làm chủ cho chúng ta a.”



“Ai gia làm không nổi.” Thái hậu nhìn thoáng qua Tĩnh Lan, ngữ khí nhàn nhạt “Năm đó lúc thị thiếp và thứ tử của phò mã chết ai gia đã nhắc qua ngươi làm việc không thể quá phận. Ngươi ở bên ngoài sở tác sở vi đều đại biểu là thể diện hoàng gia, chính ngươi cũng không cố kị, người khác làm sao có thể còn bận tâm thể diện của ngươi. Dung Nguyệt ba lần bốn lượt khẩu xuất cuồng ngôn, giựt giây Tứ công chúa khiến các công chúa tỷ muội bất hòa. Hiện thời mới bị Tề gia từ hôn. Ngươi nói ai gia làm sao có thể làm chủ cho ngươi.” Nàng mà đứng ra làm chủ, sau này Tề gia ngày ngày gà bay chó sủa, kết quả sẽ là nàng làm mai không đúng.



Lại nói rõ một chút, Tĩnh Lan cũng không phải là thái hậu thân sinh. Hôm nay đổi lại là chuyện của Tĩnh Xu công chúa và Hàm Lộ thì sẽ không giống vậy.



Tĩnh Lan nghe được, ngồi sững trên đất, lẩm bẩm nói “Thái hậu nương nương ngài cũng không giúp đỡ chúng ta, không làm chủ cho chúng ta, hai mẹ con ta làm sao còn mặt mà sống, không bằng chết đi còn hơn.” Dứt lời liền lao đầu về góc bàn bên cạnh thái hậu, phanh một tiếng xụi xuống kề bên dọa thái hậu hoảng sợ.



Ma ma đứng một bên vội tiến tới đưa tới đặt dưới mũi, vẫn còn thở. Trưởng công chúa nâng thái hậu bị hoảng sợ dậy, mặt có giận “Nâng nàng vào phòng kề đi.”



Đưa thái hậu vào tẩm thất, ngồi xuống xong xoa xoa ngực cho nàng. Vừa rồi tình huống đúng là có chút giật mình.



“Chờ nàng tỉnh liền đưa nàng hồi phủ công chúa đi.” Thái hậu khôi phục thần sắc, than một tiếng cả giận “Phụ hoàng ngươi ngoại trừ yêu thườn ngươi nhất, đối với mấy đứa nhỏ còn lại vẫn sủng ái, nhất là sau khi ngươi đi Nam Sơn tự. Nhưng duy nhấy chỉ có Tĩnh Lan là xem nhẹ hơn chút. Thế nên đứa nhỏ kia từ nhỏ cũng tranh gường háo thắng, chuyện tuyển phò mã lúc trước cũng là như vậy.”



“Vậy cũng không thể là lý do để nàng lấy cái chết uy hiếp.” Trưởng công chúa tiếp nhận trà ma ma bưng tới “Tề gia muốn từ hôn rồi, chẳng lẽ hoàng gia lại ra mặt áp chế bọn họ, để người ta nhìn ra sao.”




Như vậy ba bốn ngày, thái y nói khoảng cách đến ngày Tương Như Nhân lâm bồn sẽ không quá nửa tháng. Ở Chiêu Dương cung, Tương Như Nhân và Tô Khiêm Dương gây gổ.



Không sai, không phảo Tô Khiêm Dương phát giận Tương Như Nhân trầm mặc, hay Tương Như Nhân phát giận Tô Khiêm Dương nhường nàng,  mà là hai người ngươi một câu ta một câu, gây gổ.



Trần Phụng và Phùng Áng đứng bên ngoài không biết nên làm gì bây giờ, cũng không thể đi vào khuyên a. Nhưng hoàng thượng và Hiền phi nương nương đây là đang thật sự cãi nhau. Giọng Hiền phi nghe qua thật hung dữ.



Trong phòng, Tương Như Nhân đứng kia một mặt tức giận trừng mắt Tô Khiêm Dương. Mà Tô Khiêm Dương cũng là một mặt xám xịt, nàng bảo hắn đi, hắn đứng đó không đi. Tương Như Nhân tức giận lên trên giường, thả rèm xuống, nhắm mắt làm ngơ.



Sắc mặt Tô Khiêm Dương càng khó coi.



Nhưng kỳ thực một nén nhang trước, hai người còn rất tốt.



Tô Khiêm Dương nói với nàng chờ đứa nhỏ này sinh ra sẽ đại xá thiên hạ. Lúc trước Bình Ninh và Dung nhi sinh ra, tiệc đầy tháng cũng chưa làm cho bọn họ, lần này xem như bù hết vào đứa nhỏ này đi. Tích đức thật nhiều cho hắn, để hắn khỏe mạnh cường tráng lớn lên.



Đối thoại ấm áp như vayah nghe sao cũng không thể là nguyên nhân cãi nhau.



Có điều sau khi nói đến chuyện đại xá này, Tô Khiêm Dương nhắc đến câu Trưởng công chúa từng nói qua, để Định vương gia rời khỏi hoàng cung hồi đất phong. Tương Như Nhân tỏ vẻ đồng ý, nói nhiều thêm một câu. Thế là Tô Khiêm Dương ghen tị...