Tương Quý Phi Truyện
Chương 143 : Dưỡng nương phong ba [1]
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Năm ngày sau Dung nhi theo Bình vương gia xuất phát đi phía Nam. Đã qua bên nào chào từ biệt Tương Như Nhân. Lần đầu xa nhà như vậy, những gì nên dặn Tương Như Nhân lại dặn thêm một lần.
Trong triều người phản đối đương nhiên có nhưng lần này số người thượng tấu đã ít hơn nhiều. Lần trước chuyện tấn phong quý phi quỳ trước Thừa Kiền cung bị Tô Khiêm Dương níu chặt hung hăng phê bình một hồi.
Chịu qua đau khổ liền biết thu mình hơn. Vì thế lần này cũng chỉ có vài người thượng tấu, còn lại thì không nói gì. Tô Khiêm Dương căn bản không thèm quản vài người bọn họ. Đại thần cũng không thể “chiều”, ngươi theo hắn một cái hắn liền càng leo cao.
Đến đầu tháng chín, Tương Như Nhân rốt cuộc cũng ra tháng. Thời tiết lúc này đã có chút se lạnh, Tương Như Nhân tắm táp qua một lần. Hứa ma ma đem mọi thứ trong phòng cũng đổi mới. Cuối cùng mùi thuốc ám trong phòng cả tháng cũng phai đi.
Ngủ trưa dậy dưỡng nương ôm Trạm nhi qua đây. Tương Như Nhân chọc hắn một hồi hắn lại muốn ngủ
Tương Như Nhân phân phó dưỡng nương kia “Đứa nhỏ sẽ ở lại đây một lúc, ngươi bận gì thì cứ đi đi.”
Dưỡng nương kia lắc đầu, vẫn đứng canh bên cạnh Trạm nhi. Lúc đầu Tương Như Nhân không để ý nhưng qua nhiều lần, nàng thấy dưỡng nương này đối với Trạm nhi quá mức để tâm.
Lúc trước sức khỏe nàng chống đỡ không nổi, hôn mê xong khỏe hơn chút cũng đã nửa tháng, không có thời gian ở bên hài tử, thấy lạ thì cũng thôi. Nhưng sau khi nàng ở cử xong ngày ngày đều gặp con, vậy mà hắn lại có vẻ vẫn muốn gần gũi dưỡng nương hơn.
Kề cận dưỡng nương cũng bình thường, vì dù sao hiện tại cho bú cũng không phải nàng, đứa nhỏ mới bây lớn vẫn là nhạy cảm chút với mùi hương sữa. Nhưng trong mười lần thì có đến tám lần vẫn là dưỡng nương này xuất hiện, Tương Như Nhân liền thấy không thích hợp. Nàng tuyển cho nhi tử tổng cộng ba dưỡng nương, lúc ra tháng đã bỏ một người. Chờ đứa nhỏ tròn một tuổi lại bỏ một người nữa, phái ma ma đi qua cũng vị dưỡng nương lưu lại cùng chăm sóc.
Vài dưỡng nương tìm đến này khẳng định đều dụng tâm với Trạm nhi, thể trạng cũng là tốt nhất. Nhưng nhiều lần như vậy đều là dưỡng nương kia. Nếu nói Trạm nhi đặc biệt thân thiết với dưỡng nương đó thì nàng không tin. Nhưng Tương Như Nhân nhìn vài lần, thấy vị kia bộ dáng đoan chính, ánh mắt nhìn Trạm nhi thì nhu hòa. Chẳng lẽ là do nàng đa tâm...
Tương Như Nhân vẫn là tìm thêm một dưỡng nương đến chăm sóc. Nhưng đến khi Trạm nhi ba tháng tình hình vẫn không thay đổi. Hắn vẫn đặc biệt kề cận với Từ dưỡng nương kia. Đứa nhỏ lớn lên khỏe mạnh, nhìn cũng không có gì khác thường. Hứa ma ma nói đứa nhỏ nếu quen một người cũng là bình thường, lúc nàng còn nhỏ chẳng phải cũng dính lấy Hứa ma ma. Tương Như Nhân đành đem tâm này buông lỏng, hơn tháng nay sai người nhìn kĩ Từ dưỡng dương này cũng không phát hiện gì.
Trạm nhi khóc nức nở, Tương Như Nhân ôm hắn ghé vào trên vai mình. Tiểu tử kia ủy khuất tựa vào bờ bai nàng bộ dáng khiến ai cũng đau lòng.
Chỗ Hứa ma ma rất nhanh đã thẩm vấn ra kết quả. Thứ kia trong tay Từ ma ma, theo lời nàng là một dưỡng nương khác cho nàng, nói là bí phương có một không hai, không có truyền ra ngoài. Đem nó thoa lên rồi cho đứa nhỏ bú, dần dần đứa nhỏ sẽ quấn lấy nàng. Như vậy sau khi đứa nhỏ đầy tháng không bị đuổi, mà sau khi đầy tuổi, dựa vào Lục hoàng tử dính nàng thì có thể ở lại Chiều Dương cung làm dưỡng nương của Lục hoàng tử, vinh hoa phú quý.
“Dưỡng nương đó là ai?”
Hứa ma ma nói tên, Tương Như Nhân nhíu mày “Không phải người Tôn ma ma tuyển?”
“Lúc trước Tôn ma ma tìm cho điện hạ bốn dưỡng nương, chỗ hoàng hậu đưa qua hai người. Người Từ ma ma nói đến hẳn là người bên hoàng hậu.” Ngày đó Tôn ma ma chọn đều là người trung thực, thành thật. Làm dưỡng nương kiêng kỵ nhất là luyên thuyên, ở cạnh hoàng tử lâu dài, tâm bất chính lại lắm lời, vậy dưỡng hoàng tử ra bộ dáng gì.
Dưỡng nương chăm sóc hoàng tử công chúa đều là muốn lưu lại, như vậy ở ngoài cung gia đình cũng tốt hơn. Nếu như sau khi hoàng tử công chúa đại hôn xong còn được giữ lại thì sẽ đức cao vọng trọng. Vì thế mà không ít người tranh đoạt, cố gắng hết cách để lấy lòng hoàng tử công chúa.
Hiện tại lại có người lợi dụng chuyện này đến hại con nàng. Nếu thời gian nghiện quá dài, coi như bị hủy rồi.
“Người hoàng hậu đưa tới.” Tương Như Nhân hừ cười một tiếng “Nói như vậy vài dưỡng nương không được tuyển kia đều đã ra khỏi cung.”
Hứa ma ma gật đầu, dưỡng nương không được chọn dĩ nhiên là rời cung về nhà.
“Tìm!” Tương Như Nhân lớn tiếng ra lệnh “Quật ba thước đất cũng phải tìm ra cho bản cung!”