Tương Quý Phi Truyện

Chương 69 : Manh mối khả nghi

Ngày đăng: 22:01 21/04/20


Nghe xong lời Cố Ngâm Hoan nói, Tương Như Nhân suy nghĩ một lát, ngẩng đầu nhìn nàng “Chuyện này nếu là thật, liên lụy rất rộng” Cố Ngâm Hoam gật gật đầu “Hiện thời chưa tra rõ ràng nên cũng không tiện để nhiều người biết. Đức Phương trà phường là sản nghiệp Tương gia, trước sửa lại phương thức chế trà, cũng giúp cho tránh khỏi cơn khủng hoảng này.”



“Hiện tại không tiện, ngày mai ngươi tới phủ thái tử, chúng ta sẽ nói tỉ mỉ Tương Như Nhân nhìn hoàng hậu và thái tử phi sắp đi đến lầu các, vội hẹn thời gian cùng Ngâm Hoan để bàn luận thêm.



Về tới phủ thái tử, Tương Như Nhân sai Hứa ma ma mang trà xanh thái tử đưa tới cùng cống trà mang ra, để Thanh Đông mang đến chỗ sư phụ nàng kiểm tra. Không bao lâu Thanh Đông trở về, đưa ra kết quả giống với lời Ngâm Hoan nói ban sáng.



Tương Như Nhân trong ngày thường uống đều là trà hoa tự phơi. Chỉ khi nào có khách đến mới pha ít trà kia. Nhưng trên dưới toàn triều, chỉ cần là quan viên có chức đều uống cống trà. Mà trà xanh Lục gia này tặng cũng không ít người. Nói theo hướng nghiêm trọng, cứ mãi thế này tiếp diên, triều đình không phải rối loạn sao.



Nếu tra các đầu nổi danh mà vẫn không ra, Tương gia thế nào cũng sẽ bị cuốn vào.



Đến tối thái tử lại đây, Tương Như Nhân tiện thể hỏi han tình hình sức khỏe hắn xem thế nào, trà Lục gia đưa tặng cũng đã được nửa năm “Hiện tại đầu xuân hay mệt mỏi, điện hạ có cảm thấy nơi nào không khỏe?”



Nằm lên giường, Tương Như Nhân nương chuyện khác hỏi, thái tử cũng khộng cảm thấy có gì không đúng “Không ngại. Nhưng phụ hoàng gần đây thân mình lại có chút không khỏe. Nghe thái y nói ban đêm dễ bừng tỉnh, giấc ngủ cũng không sâu.”



“Hoàng thượng thường thích uống trà gì? Chỗ Đức Phương trà phường năm nay đổi phương thức sao cống trà mới, tổ phụ còn viết thư nói thần thiếp muốn xin ý kiến của điện hạ đây.”



“Lục tướng quân năm ngoái tặng phụ hoàng ít trà xanh, phụ hoàng thấy cũng không tệ, để Lục gia cứ đúng hạn lại tiến cống vào cung một chuyến” Tô Khiêm Dương cúi đầu thấy nàng bộ dáng suy tư, cười nói “Thế nào? Nàng là muốn từ chỗ bản cung tìm hiểu chút gì?”



Tương Như Nhân giận dỗi liếc hắn một cái, nằm nghiêng người, che đi vẻ mặt “Cáu này sao gọi là tìm hiểu. Trà xanh kia của Lục gia tổ phụ cũng có nói qua với thiếp rồi. Bất quá Lục gia mới làm trà bao lâu đâu. Sao có thể so sánh với Đức Phương.”



Khẩu khí của Tương Như Nhân tràn đầy kiêu ngạo với trà trang của gia tộc. Tô Khiêm Dương cũng cảm thấy nàng đây là muốn phân cao thấp với Lục gia trà xanh, vì nhà mình nhiều năm qua cống trà mà bất bình, đoạn đem nàng ôm vào lòng “Tự khen như vậy, không một chút ngượng ngùng sao? “...



Ngày hôm sau Cố Ngâm Hoan lại đây, Tương Như Nhân cùng nàng nói chuyện này.
Thái tử phi bên kia rất nhanh có bẩm báo, thỉnh thái y. Thái y nói đây chỉ là vết thương nhỏ, bôi chút dược là chẳng có chuyện gì. Nhưng Diệp lương nhân kiên quyết không buông tha.



Nàng luôn miệng nói Bình Ninh là cố ý, cố ý cào bị thương mặt Đồng nhi. Nếu Lệ Đồng còn không né như vậy vết thương còn nặng hơn. Nói ngắn gọn nàng muốn thái tử phi phạt Bình Ninh.



Vì thế thái tử phi sai người đến Linh Lung các mời Tương Như Nhân cùng Bình Ninh qua. Tương Như Nhân không mang theo hài tử, một mình đi Dao Hoa các.



Diệp lương nhân đã ở đó, sắc mặt khóc đến giống như nữ nhi của nàng thực sự đã bị hủy dung. Sau khi thỉnh an thái tử phi, Tương Như Nhân nhìn nàng, trênmặt mang theo chút ý cười Diệp lương nhân, Tam quận chúa không sao chứ? “



“Tương trắc phi, ngươi nên hảo hảo quản giáo Bình Ninh. Đừng có ỷ lại thân phận công chúa mà khi dễ người. Hôm nay là cào bị thương Đồng nhi, chờ nàng lớn một chút thì...” Diệp lương nhân trực tiếp làm quá thương thế, đem sự tình nói theo hướng nghiêm trọng, nhất định gán Bình Ninh ỷ thế hiếp người, ương ngạnh do quản giáo không tốt.



Tương Như Nhân lười cùng nàng ầm ĩ, trực tiếp hướng phía thái tử phi nói “ Nương nương, sự tình ngọn nguồn thến nào, hỏi liền biết. Bình Ninh tuổi còn nhỏ chưa biết nặng nhẹ, không cẩn thận làm bị thương Đồng nhi. Nhưng tuyệt đối không phải nàng cố ý làm vậy. Huống hồ Bình Ninh và Lệ Đồng mới gặp nhau có hai lần đâu”



Nói trắng ra là Bình Ninh có cái lí do gì để cào bị thương Lệ Đồng. Cứ bám lấy một điểm ngoài ý muốn như vậy để gây sự, Tương Như Nhân nàng là quả hồng mềm mặc người nhào nặn sao?



Thái tử phi liếc nhìn các nàng một cái “Sự tình thế nào bản cung cũng đã hỏi đến. Diệp lương nhân, hài tử đùa giỡn không cẩn thận bị thương là chuyện thường gặp. Bình Ninh cũng không hề cố ý là bị thương Đồng nhi. Ngươi nếu thấy bản cung xử lý bất công có thể tìm đến thái tử xin cái công đạo.”



Diệp lương nhân biến sắc, nháo đến chỗ thái tử nàng có cái lí gì để nói. Tiểu hài tử tiểu đánh tiểu nháo là chuyện thường. Nhưng đứa nhỏ này của nàng còn chưa đến tuổi đó. Nếu Bình Ninh thực sự hảo tâm muốn sờ mặt Đồng nhi, làm thế bào có thế tới nỗi bị thương. Vì thế Diệp lương nhân quỳ xuống, nói cực kỳ không tình nguyện “ Nếu nương nương đều đã nói như vậy, thiếp không còn gì để nói. Nhưng dù thế nào từ việc muốn thân cận mà quệt bị thương mặt được thì thiếp thân cũng không tin nổi. Chẳng lẽ kẻ hầu người hạ bên cạnh Bình Ninh không biết mong tay nàng dài đến mức có thể đã thương người sao. Sở sẩy đến mức này sao có thể hầu hạ tốt công chúa.”



Cáo trạng không xong, ta không thoải mái ngươi cũng đừng hòng được thống khoái. Diệp lương nhân liền đem lỗi này đẩy lên người nhũ mẫu của Bình Ninh. Người bên cạnh chăm sóc không thích hợp, móng tay cũng chưa được tu bổ tốt, đến mức làm bị thương người, chả lẽ không phải lỗi của họ sao.



Không đợi Diệp lương nhân nói gì, Tương Như Nhân đã đáp lời Diệp lương nhân “Nếu là người hầu hạ bên cạnh Binh Ninh phạm sai, ta sẽ dạy bảo, không phiền Diệp lương nhân lo lắng“...