Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 9 : 5 năm sau

Ngày đăng: 05:32 19/04/20


Sau bữa cơm chiều.



Đông Bá Tuyết Ưng đang ở cùng một chỗ với em trai Thanh Thạch, còn có hai người Tông Lăng, Đông Bá Tuyết Ưng lấy ra một quả cầu thủy tinh to bằng quả dưa hấu từ trong túi đồ bên cạnh, cái này cũng là do mẹ lưu lại.



"Anh, đây là cái gì a, thật là đẹp." Em trai Thanh Thạch rất đáng yêu, nếu như nói Đông Bá Tuyết Ưng có khuôn mặt giống cha nhiều hơn, thì khuôn mặt em trai lại càng có thiên hướng về mẹ, vừa nhìn liền biết tương lai sẽ là một nhóc đẹp trai. Mà Đông Bá Tuyết Ưng thì không đuổi kịp độ đẹp trai của em trai.



"Lại đây, Thạch Đầu, lấy tay đặt lên trên." Đông Bá Tuyết Ưng liền nói.



"Ồ." Thanh Thạch ngoan ngoãn đem tay nhỏ đặt lên trên.



Bàn tay đụng chạm quả cầu thủy tinh, thân thể nội hàm sóng tinh thần tự nhiên gây nên phản ứng bên trong quả cầu thủy tinh, chỉ thấy quả cầu thủy tinh lập tức phát sinh hào quang màu đỏ thắm mờ mịt, ánh sáng tràn ngập ở trong cả gian phòng.



Đám người Đông Bá Tuyết Ưng đều lộ ra nét vui mừng.



"Anh, tại sao lại có ánh sáng?" Thanh Thạch hiếu kỳ.



"Đại pháp sư, lại đây, hôn một cái nào." Đông Bá Tuyết Ưng ôm em trai hài lòng hôn một cái.



Pháp sư khác với kỵ sĩ.



Kỵ sĩ cần bắt đầu tu luyện từ nhỏ, như học viện Trường Phong định nhập môn tuổi lớn nhất chỉ có thể mười! Mà pháp sư thì lại ngược lại... Khi còn bé là không thể tu luyện, gia tộc điều kiện tốt thì bình thường mười tuổi bắt đầu tu luyện, có một số thậm chí mười sáu, mười bảy tuổi có khi còn vượt qua hai mươi tuổi mới bắt đầu tu luyện. Học viện Trường Phong nhập môn chiêu thu pháp sư là tới ba mươi tuổi.



Trước lúc ba mươi tuổi đều có thể vào học viện.



Bởi vì pháp sư, yêu cầu tư duy rất cao, đặc biệt lúc tu hành liên quan đến linh hồn, nếu như tuổi tác quá nhỏ mà tu luyện không đúng cách, thậm chí khả năng tổn thương linh hồn biến thành ngớ ngẩn! Mà tuổi tác lớn, từng trải cũng nhiều, có sự tích lũy qua năm tháng, bốn mươi, năm mươi tuổi bắt đầu tu hành cuối cùng cũng có thành tựu lớn thậm chí bước vào Siêu Phàm đều là có.



*****



Thời gian trôi qua thật là mau.




"Đến cùng nguyên nhân gì?"



"Thân thể ta hiện nay, mạnh mẽ hơn người bình thường vượt qua gấp mười lần, lại vẫn đang hấp thu sức mạnh trong thiên địa."



Đông Bá Tuyết Ưng buồn bực.



Tình huống như thế, Tông Lăng bọn họ dù cho kiến thức rộng rãi cũng căn bản không hiểu nguyên nhân.



"Ầm!"



Trường thương đột nhiên nhắm đánh trên mặt đất, nện ở trên phiến đá dưới lớp tuyết đọng, thuận thế đàn hồi, đột nhiên đâm về phía trước một cái, mang theo tiếng rít khủng bố.



Đang triển khai thương pháp, Đông Bá Tuyết Ưng bỗng nhiên cảm giác được nơi nhỏ bé nhất sâu xa nhất trong thân thể mơ hồ bắt đầu ngứa.



"Hả?" Đông Bá Tuyết Ưng liền thu hồi trường thương, tận cùng bên trong mỗi một khối xương trong người cũng đang ngứa, mỗi một khối bắp thịt cũng đang ngứa, sự nhẫn nại của hắn cũng cảm thấy khó chịu với cái ngứa này. Tiếp đó mỗi một nơi thân thể cũng bắt đầu nóng hừng hực, tựa hồ đang bị thiêu đốt, xương tựa hồ cũng thiêu đốt, làn da của hắn bắt đầu trở nên đỏ chót, da dẻ bắt đầu trở nên cứng cỏi, ở dưới da mới bắt đầu sinh ra một tầng gân mô.



Ở nửa người trên trần trụi của Đông Bá Tuyết Ưng càng mơ hồ có dòng khí màu đỏ ngòm bốc lên, mơ mơ hồ hồ tựa hồ hình thành dáng dấp của một người khổng lồ cao lớn.



Trong lúc hoảng hốt, Đông Bá Tuyết Ưng "Nhìn thấy" một người khổng lồ cao lớn ăn mặc quần da thú đi chân trần chính đang ngửa đầu rít gào trên mặt đất hoang vu.



Theo dòng khí màu đỏ ngòm tiêu tan.



Nhưng biến hóa bên trong thân thể Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm kịch liệt.



"A."



Đông Bá Tuyết Ưng cũng sẽ không kìm nén được thống khổ, quỳ trên mặt đất, hai tay đỡ mặt đất, bên ngoài thân, hơi thở nóng bỏng làm tuyết đọng chung quanh cũng bắt đầu hòa tan.