Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 33 : Xuất thành ý xin lỗi (2)

Ngày đăng: 08:13 19/04/20




"Ngươi có sao không? Nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì?" Tiểu Quân khóc thút thít.



"Ca bị đụng xe." Ta thành thật trả lời.



"Cái kẻ đụng ngươi đâu?" Tiểu Quân hỏi.



"Chạy rồi."



Ta không thể nói thật. Ngẫm lại nữ nhân gọi Hà Phù kia cũng không phải cố ý, huống hồ nàng ta vì nhận lỗi đã đợi ta một giờ. Chỉ bằng phần lương tâm kia, ta tất nhiên sẽ không truy cứu, càng không thể nói tên nàng cho Tiểu Quân.



"Chạy rồi? Đúng là một kẻ không có lương tâm, đồ rùa đen vương bát đản, tên hỗn đản này nếu đụng phải ta, ta nhất định...... Nhất định......"



"Ừ...... Ta biết rõ, Tiểu Quân nhất định sẽ giúp ta đánh hắn răng rơi đầy đất."Ta hướng Tiểu Quân giơ ngón tay cái lên.



"Phụt." Tiểu Quân nhịn không được bật cười. Nàng cười ngặt nghẽo đến rơi cả nước mắt, hai tay xoa xoa như bôi lên mặt, thật chẳng khác gì một tiểu hài tử bướng bỉnh. Bất quá, ta rất thích sự hồn nhiên của nàng.



"Ha ha......" Ta cũng bật cười theo.



"Bị đụng thành cái dạng này rồi mà ngươi còn cười được."



"Sợ cái gì, có Tiểu Quân bên người ta, tổn thương nghiêm trọng cỡ nào ca cũng chấp hết."



Ta nheo lại con mắt, bởi vì có vài giọt nước mắt nhỏ xuống trước ngực Tiểu Quân, vừa vặn rơi lên địa phương nhô lên kia.



"Nói bậy bạ gì đó? Thương thế còn chưa đủ nghiêm trọng à? Ngươi còn muốn nặng hơn ư? Ngươi là heo à? Hừ, may mắn không có bị thương ở mặt. Bằng không chờ ngươi biến thành người quái dị, cái gì Tân Ny, còn cả Dương Anh nha, ai cũng không để ý tới ngươi, không muốn ngươi rồi."Tiểu Quân vẻ mặt nghiêm túc.



"Ca không sợ, du ca biến thành người quái dị không ai muốn, ca còn có Tiểu Quân. Tiểu Quân sẽ không thể không để ý tới ta, Tiểu Quân nhất định sẽ chiếu cố ca ca, đúng không?"Ta cố tình hỏi thăm.



"Ta mới sẽ không chiếu cố cái đầu heo như ngươi......"



"Uy, thật uổng công ca đối tốt với ngươi như vậy."



"Vớ vẩn, ngươi tốt với ta mới là lạ, ngươi rõ ràng chỉ biết khi dễ ta."



"Ta như thế nào lại khi dễ ngươi vậy?"



"Ngươi thường xuyên gãi ngứa người ta, đó chính là khi dễ còn gì."



"A, ngươi đã không có ý định chiếu cố ca , vậy thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt ."



Nói xong, ta liền như diều hâu vồ gà con ôm Tiểu Quân nhày lên ghế sô pha, hai tay tiến vào hai bên sườn.




"Ngươi không phải mới vừa tiểu rồi sao?"



"Vừa rồi...... Vừa rồi......"



Tiểu Quân cực kỳ lúng túng, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng cái vừa đỏ ửng. Thấy ta cười cười, nàng khẽ cắn môi:"Ca, ngươi thật sự rất xấu."



Ta cười xấu xa:"Dù sao đi tiểu cũng phải cởi quần, không...... Không bằng trước tiên ngươi cởi quần ra đã."



Nói xong, tay ta sờ lên mông Tiểu Quân.



"Không cởi, ngươi cho rằng ta không biết à! Ngươi muốn đồ lót của người ta, hừ !""



Tiểu Quân bắt được tay của ta.



"Đã biết, đưa một cái cho ta là tốt rồi."



"Không cho, ngươi đã trộm một cái, đừng cho là ta không biết."



"Không ăn trộm sao được? Hiện tại không ăn trộm tương lai không có cơ hội trộm."



Không biết vì cái gì, nhìn Tiểu Quân ta có chút buồn vô cớ. Mắt thấy Tiểu Quân từng ngày dần trở nên thành thục, ta thật lo lắng có một ngày Tiểu Quân sẽ rời xa ta. Ai, ai kêu Tiểu Quân xinh đẹp động lòng người như vậy?



"Ca...... Ngươi nói chuyện ê ẩm ."



Tiểu Quân nhạy cảm phát giác ngữ khí ta nói chuyện có chút quái dị, nàng sâu kín nói cho ta biết:"Kỳ thật, ngươi muốn, ta...... Ta sẽ cho ngươi ."



Hả? Những lời này có ý tứ, tựa hồ có hàm nghĩa đặc biệt. Ta thoáng cái lên tinh thần , là muốn cho quần, hay là thứ khác cũng sẽ cho? Có lẽ cả hai đều có khả năng.



"Thật sự? Ca muốn cái gì cũng cho?" Ta nheo lại con mắt.



"Cũng không nhất định, phải xem ngươi muốn cái gì."



Tiểu Quân lại lộ ra giảo hoạt dáng tươi cười.



"Ca muốn...... đồ lót của ngươi."



"Chờ ta giặt sạch rồi đưa cho ngươi."



"Ca muốn không có giặt rửa qua, giặt rồi thì còn không bằng ta đi cửa hàng mua một cái về."