Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 88 : Nhìn lén (1)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




" Ca, nhiều người như vậy để làm cái gì đó?"Tiểu Quân nhỏ giọng nói thầm bên tai ta, ta ngửi thấy một mùi thơm say lòng người.



" A, Chu tổng giám đốc muốn bán cổ phần kt cho ca, đây là việc vui, cho nên người phải phấn khởi lên."



Trên ghế sa lon màu nâu rộng rãi, ta ôm vai Tiểu Quân, thật muốn hôn lên cái miệng nhỏ của nàng. Bất quá chỗ này không được, có Chu Cửu Đồng, La Tất, Ninh Hồng Quân, Hầu Thiên Kiệt cùng với một luật sư ở đây, ta cũng không thể làm càn.



" Tại sao phải bán cổ phần công ty cho ca chứ?"Tiểu Quân lắc lắc cái đàu nhỏ nhắn, chuyện này với nàng thật đúng là một câu hỏi rất khó trả lời.



" Bởi vì Chu tổng giám đốc già rồi, hắn muốn về nhà làm ruộng."Ta rất chân thành mà trả lời.



Tiểu Quân phì cười, dịu dàng nói: " Tuy ta không hiểu nhưng ta tuyệt đối không tin Chu lão đầu sẽ về nhà làm ruộng. Hừ, không muốn nói cho ta biết thì không cần nói, cũng không cần phải lừa gạt ta chứ. Ngươi đúng là tên đầu heo, còn mong ta giới thiệu Dương Anh cho ngươi biết mới là lạ."



" Uy, ngươi động một chút lại lôi bạn học của ngươi ra hấp dẫn ta, ta không bao giờ tin chuyện ma quỷ của ngươi nữa ."Ta oán hận trừng mắt nhìn Tiểu Quân.



"hừ, ngươi nói đó nha! Hai ngày nữa Dương Anh sẽ đến đó, ngươi cũng đừng cầu xin ta giới thiệu nàng."Tiểu Quân nhíu mũi một cái, tức giận hiện lên mặt.



" cái gì? Ngươi đồng học mấy ngày nữa sẽ tới đây sao?"Ta thật bất ngờ.



" Không tệ, hơn nữa là là ba người. Ba người đều là đại mỹ nữ thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn."Tiểu Quân đắc ý sáng ngời nổi lên nàng cái đầu nhỏ.



" Ừ? Những lời này hình như quen rất, dường như còn thiếu một câu ba nghìn giai nhân không bằng một người."Ta nhịn không được sờ mũi, suýt nữa bật cười.



" Đó là đương nhiên! chỉ có Lý Hương Quân mới xứng với ba nghìn giai lệ không bằng một người, khanh khách......"Tiểu Quân càng không ngừng cười rộ, đôi mắt loan nguyệt không chỉ lộ ra nét giảo hoạt mà còn đầy sự tự tin. Ai, ta đã yêu Tiểu Quân không còn thuốc chữa.



" Vậy ca sẽ đi tìm mấy căn phòng trọ, bằng không bạn học của ngươi đến mà không có chỗ ở."



Ta ôn nhu vuốt mái tóc Tiểu Quân, về phần bạn học của nàng, ta căn bản cũng không có cái tà niệm gì. Có một Tiểu Quân ta cũng cảm thấy rất đủ rồi. Huống chi trong kt mỹ nữ như mây, ứng phó với các nàng cũng đủ mệt rồi, lại thêm việc vừa lên làm tổng giám đốc, chuyện của ta quá nhiều rồi, đâu còn tâm tư nghĩ đến bạn học Tiểu Quân chứ?



" Đúng nha! Lúc trước ta nói với bạn học bảo ca ca ta làm tổng giám đốc, các nàng còn chưa tin. Hừ, lần này cho các nàng biết ca ca ta lợi hại."


" Tiểu Quân, cởi quần áo ra được không?"Ta thở hồng hộc năn nỉ, đôi tay đẩy ra chiếc cúc cuối cùng trên áo Tiểu Quân.



" Không cởi."Tiểu Quân chu cái miệng nhỏ nhắn lên.



" Van ngươi đó, Tiểu Hương Quân. Để tỷ phu nhìn xem mông ngươi một chút."Ta nóng vội muốn kéo áo sơmi của Tiểu Quân ra, thật muốn dứt tung ra cho rồi.



"Mông người ta có thể tùy tiện nhìn sao? Thiệt là, không cho nhìn."Tiểu Quân hờn dỗi trách móc.



Thấy làn da thịt tuyết trắng, núm vú cao thẳng của Tiểu Quân, hạ thể ta đã cứng rắn tới cực điểm, chỉ là Tiểu Quân có vẻ không muốn làm cho ta khó khăn. Ta cười hì hì một tiếng, dứt khoát ôm Tiểu Quân đặt trên chiếc bàn làm việc thùng thình, lần nữa cường bạo nàng. Tiểu Quân đẩy ta hai cái, lại lặng lẽ khiêu khích lỗ tai ta.



Lần này, ta chẳng những hôn bờ môi Tiểu Quân, còn hôn lên cổ, lỗ tai, con mắt, cái mũi nàng. Trong tiếng ê a của Tiểu Quân, ta vừa ôm bờ eo nhỏ nàng, vừa đưa tay tới đôi chân đẹp của nàng nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được tất chân mềm nhẵn, cũng cảm nhận được đùi ngọc rắn chắc. Ta lén lút thuận thế mò xuống, mò tới đồ lót bằng bông.



Ta âm thầm buồn cười, nghĩ thầm lát nữa đi mua quần áo, nhất định phải giúp Tiểu Quân nhiều mua vài món đồ lót, ta muốn Tiểu Quân mỗi ngày mặc một món khác nhau đi tới đi lui trước mặt ta.



" Ai da! Ca, bỏ cái tay thúi của ngươi lấy ra! Ô......"



Tiểu Quân đột nhiên toàn thân run rẩy, nàng bắt đầu làm nũng, bàn tay nhỏ bé bắt lấy bàn tay to của ta kéo ra bên ngoài. Nhưng bàn tay to của ta đã nhanh chân đến trước, tiến vào quần lót, mò tới vùng hang động âm u. Đó là một khu vực mềm nhẵn như chiếc bánh màn thầu, một cọng lông đều không có, bóng loáng vô cùng, non mềm vô cùng, ngoài ý muốn chính là còn trơn ướt vô cùng.



" Rất nhiều nước tiểu nha."Ta nhìn Tiểu Quân hì hì cười cười.



" Ca...... Chớ có sờ nữa, ngứa chết ...... Ư......"



Âm thanh kiều mị của Tiểu Quân càng nhỏ dần, tiếng rên rỉ lại càng ngày càng to hơn, bởi vì ta ngón tay bắt đầu trêu chọc hai cánh hoa non mềm. Dịch thủy phun trào khiến cho ngón tay ta như trượt trên cánh hoa, ngắt mấy lần mới nắm được khỏa âm hạch nhỏ, xoa nhẹ vài cái, ta đột nhiên dùng sức đè xuống.



" A...... Ca...... Ca......"



Rên rỉ vài tiếng , Tiểu Quân đã mềm nhũn cả người tựa vào ta. Ta âm thầm đắc ý, cái tay còn lại cũng không buông lỏng, đẩy ra nút thắt trên áo ngực nàng, lại để cho hai khối nhũ thịt đầy đặn bật ra ngoài.