Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 89 : Nhìn lén (2)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




" Tu tu......"



Đúng lúc này hệ thống bộ đàm lại đột nhiên vang lên. Ta sững sờ, Tiểu Quân thừa cơ nhảy xuống khỏi bàn, chạy như chạy vào toilet.



" Ai đó."



Ta tức giận mà thở dài một hơi, đành nhấn vào hệ thống: " Chuyện gì vậy? Tiểu Quyên."



"Thưa tổng giám đốc, Quách thư ký đã đến."



" A, để cho nàng vào đi."



Lần nữa lại để cho Tiểu Quân thoát khỏi ma chưởng của ta, trong lòng ta rất khó chịu, bất quá sau khi nhìn thấy Quách Vịnh Nhàn, nỗi phiền muộn của ta bị ném lên chín từng mây. Kỳ thật ta vẫn ưa thích nữ nhân thành thục, nhất là như Quách Vịnh Nhàn loại này quen thuộc được có thể tích chất mật nữ nhân.



Nàng không mặc áo đồng phục bên ngoài, chỉ mặc áo sơmi màu hồng cánh sen, váy ngắn màu đen, thoạt nhìn càng lộ ra vẻ đoan trang. trên khuôn mặt xinh đẹp là nụ cười đầy phong tình, đôi mắt câu hồn toát ra không chỉ là sự hưng phấn mà còn kèm theo chút gì đó. Nàng đi vào văn phòng quay người đóng cửa lại, mái tóc như nhẹ nhàng phiêu đãng quăn gợn sóng, tiêu sái tự nhiên, cực kỳ hàm súc thú vị, mà một cô bé không thể nào học được.



" Tiểu Hàn, ngươi tìm ta ư?"Quách Vịnh Nhàn cười nói tự nhiên.



" Người khác đều gọi ta là tổng tài." Ta làm bộ xụ mặt.



" Vậy sao? Ta lại càng muốn gọi ngươi là Tiểu Hàn ."Quách Vịnh Nhàn dương dương đắc ý.



" Vì sao?" Ta hỏi.



" Bởi vì có vị đại tỷ tỷ như ta luôn giám sát, ngươi sẽ không thể làm xằng làm bậy. Ngươi phong lưu như vậy, nếu không có người quản chặt, chỉ sợ tất cả cô nương trong công ty đều muốn bị ngươi hạ độc thủ." Quách Vịnh Nhàn quả nhiên rất hiền thục, hiểu được đối với một kẻ khi đắc chí như ta phải quản chế rõ ràng, nghiễm nhiên có phong phạm đại quản gia.



Ta sững sờ, còn chưa nghĩ được phải đáp lại như thế nào, Tiểu Quân đã từ trong toilet chạy đến, nàng cười tủm tỉm với Quách Vịnh Nhàn lớn tiếng khen: " Vịnh Nhàn tỷ tỷ nói đúng, phi thường đúng."



" Tiểu Quân cũng ở đây à?"



Quách Vịnh Nhàn không thể đoán được Tiểu Quân trong phòng làm việc, nàng tranh thủ thời gian thu liễm nét phong tình lại. Nghe thấy Tiểu Quân tán dương, nàng cao hứng mà mãnh liệt nháy mắt với Tiểu Quân.



Thấy hai đại, tiểu mỹ nữ vui vẻ như vậy, ta dứt khoát đánh rắn dập đầu, làm cho các nàng triệt để vui vẻ: " Vì có thể tự hạn chế, vì nghiêm khắc yêu cầu mình. Ta đề nghị Quách Vịnh Nhàn đảm nhiệm trưởng phòng thư ký của công ty, tiếp nhận vị trí Đái Tân Ni."



" A?"Quách Vịnh Nhàn chấn động, nhưng lập tức lộ ra nụ cười tươi rói rất hài lòng. Hai con mắt ngập nước, ta rất hiểu cảm xúc của nàng.



" Vậy Tân Ny tỷ tỷ thì thế nào?"Tiểu Quân nghiêng đầu hỏi.



" Nàng đương nhiên về nhà làm bà chủ gia đình. Vợ chồng đều cùng trong công ty không tốt, ta còn ý định bớt phòng PR đi, về sau kt cũng không có thư ký PR nữa, đem hai phòng thư ký hợp lại làm một, tuy Vịnh Nhàn tỷ sẽ vất vả một chút, nhưng quyền lực càng lớn. Không biết Vịnh Nhàn tỷ có nguyện ý đảm nhiệm chức vụ này không?"Ta dùng ngữ khí trưng cầu hỏi Quách Vịnh Nhàn, đó là sự tôn trọng với nàng.



" Ngươi cứ quyết định đi, khanh khách......"


Ta lớn tiếng ca ngợi, vội kéo Quách Vịnh Nhàn đến bên cạnh ghế sô pha. Vừa đặt mông ngồi xuống, ta lần nữa hướng nàng ý bảo ngậm xuống đại nhục bổng của ta.



" Đừng mà, tiểu Di sắp lên đó, ngươi mau mặc quần vào."



Quách Vịnh Nhàn vũ mị nhìn ta, nhặt quần dài trên mặt đất lên ném tới trên người ta, uốn éo eo thon thật sự chạy đến cửa sổ, kéo bức màn ra lách mình trốn vào trong. Bức màn rất dày, thật sự nếu không kéo bức màn ra, tjof đúng là không nhìn ra bên trong có người.



" Tiểu Hàn, như vậy sẽ bị phát hiện sao?" Âm thanh Quách Vịnh Nhàn từ sau bức màn truyền ra.



Ta vừa mặc lại quần vừa cười không ngừng: "Không nhìn thấy. Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi không phát ra tiếng động, Di tỷ trăm phần trăm không biết trong này còn cất chứa một cái máy quay."



" Không cho nói ta là máy quay! Nhàn tỷ chỉ muốn nhìn ngươi cùng Vương Di làm một lần, hơn nữa chỉ xem chút thôi." Quách Vịnh Nhàn nhô đầu ra từ trong bức màn, thật sự có chút buồn cười.



" Cốc cốc cốc." Sau ba tiếng đập cửa nhẹ nhàng, Quách Vịnh Nhàn vội vàng rút đầu vào trong màn, lập tức một giọng nói mềm mại khẩu âm Hồ Bắc truyền vào: " Cà phê đến rồi nè."



Người không gặp, thanh âm đã tới. Khe cửa vừa mở, thân ảnh cao gầy của Vương Di đã xuất hiện trước mặt ta. Ta phát hiện đôi mắt của nàng đang cười, ngay cả cái miệng nhỏ nhắn cũng lộ ra hai cái má lúm đồng tiền.



" Oa, làm sao có thể phiền Di tỷ pha cà phê được chứ, phải là Tiểu Hàn bưng cho Di tỷ mới đúng chứ. Đến đây nào, đưa cà phê cho ta, coi chừng đừng để tay bị bỏng, ta đau lòng." Ta vội vàng đứng lên từ trên ghế, nhận lấy ly cà phê nóng hôi hương nồng.



" Hừ, ngươi đau lòng cho ta ư?"Vương Di liếc nhìn ta. Nàng có dáng người cao gầy lại mang giày cao gót, đi trên đường tới thật sự giống như người mẫu, làn váy bồng bềnh, thân thể thướt tha thật sự là say lòng người.



" Đâu chỉ là đau lòng, hiện tại ta ngay cả ruột gan cũng héo mất."



Ta làm bộ dạng khổ sở, thuận tay kéo Vương Di ngồi xuống. Nàng mặc lấy một chiếc áo không có tay áo, lộ ra cánh tay trắng noãn, sờ vào có cảm giác mát lạnh, rất thoải mái.



" Làm sao vậy?"



Vương Di khẩn trương nhìn ta: " Mau nói cho Di tỷ, có phải là lên làm tổng giám đốc có rất nhiều chuyện phiền hay không?"



" Không phải, là vì Di tỷ đã có người trong lòng." Ta cố ý thở dài.



" Khanh khách...... Ta mỗi ngày đi tới công ty làm việc, tan tầm lại về nhà, ở đâu có thời gian tìm người trong lòng? Cũng không biết ngươi từ đâu nghe tin đồn vậy."



Vương Di vừa cười vừa giải thích. Sau khi nàng biết nguyên nhân khiến tâm tình ta không tốt, ngược lại vui vẻ muốn chết.



" Ta không phải nghe đồn thổi, chỉ vì Di tỷ dùng son môi rất đẹp câu dẫn nam nhân. Ai, ta rất lo lắng ong bướm xếp hàng mà đến. Xong rồi, thật xong rồi, ta đoán chừng hiện tại thì có rất nhiều sắc lang phát động thế công với Di tỷ." Ta nặn vẻ mặt đáng thương.



Vương Di mím môi, cánh môi càng thêm kiều diễm, vũ mị trợn mắt nhìn ta một cái: " Nói không sai, hiện tại có một đại sắc lang phát động thế công với ta."



" là ai vậy?" Ta giả bộ kinh hãi.