Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 90 : Thôi miên (1)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




" Là một tên gia hỏa miệng lưỡi trơn tru."Vương Di hì hì cười cười.



" Chẳng lẽ là ta?" Ta vòng hai tay ôm Vương Di vào trong ngực.



" Không phải ngươi, ta cũng không nói là ngươi." Vương Di uốn éo trong ngực ta, đặt bầu vú cực đại lên lồng ngực ta.



" Có phải là ta hay không cũng không phải do ngươi nói, để cho ta sờ xem có phải là có nước hay không? Nếu có nước, vậy Di tỷ nhất định là nói dối."



Tay ta nhanh như chớp vươn vào váy Vương Di, còn không đợi nàng kịp phản ứng, ta đã nắm lấy quần lót nàng.



Vương Di thất thanh kêu lên: " A, Tiểu Hàn, ngươi lại khi dễ Di tỷ nữa rồi."



" Ta muốn nghiệm chứng Di tỷ đến cùng có nói dối hay không."



" Có kiểu nghiệm chứng như ngươi sao? Ư, chớ có sờ."



" Rất nhiều nước đó, xem ra là Di tỷ nói dối . Hừ hừ, nói mau, có phải là nghĩ tới ta hay không?"



" Ai, ngươi không để ý tới Di tỷ nữa, đã quên Di tỷ rồi, ta còn nhớ đến ngươi làm cái gì?"



" Làm sao quên được Di tỷ chứ? Ngươi không phải không biết rõ, mấy ngày nay vì tổng giám đốc vị trí này mà ta thiếu chút nữa mất cả tính mạng. Đợi công việc ổn định lại, ta nhất định phải quan tâm Di tỷ."



Vương Di nhìn ta đầy thâm tình: " Tiểu Hàn, Di tỷ rất bội phục ngươi, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì để leo lên vị trí này. Tóm lại, Di tỷ bội phục ngươi, thích ngươi. A...... Tiểu Hàn, tỷ tỷ muốn ngươi hôn ta."



Ta hỏi: " Hôn ở đâu?"



Vương Di thẹn thùng nói: " Hôn môi."



Ta híp híp mắt nói: " Môi đợi lát nữa hôn, này sẽ ta muốn hôn phía dưới Di tỷ."



Vương Di kêu to: "Gì chứ? Ngươi...... Ngươi háo sắc, đừng mà."



" Hôn chút thôi."Ta đẩy hai chân nàng ra, quỳ gối trước sô pha, bỏ đi quần lót viền tơ xinh đẹp.



Trước bụi cỏ um tùm, ta tìm được đã âm hộ ướt đẫm, mép động tựa hồ tự thuật với ta nỗi gian nan tịch mịch, nước chảy róc rách cũng như ám chỉ phiến thổ địa phì nhiêu này hoang vu đã lâu. Ta đột nhiên rất bức thiết, thực sự muốn khai khẩn gieo hạt phiến thổ địa xinh đẹp này. Ngửi nước tiểu nồng đậm mùi khai, trong tiếng "không muốn, không muốn" không ngừng, ta ngậm lấy hai cánh hoa tươi mới, tiến vào cửa tiên hương. Đầu lưỡi xẹt qua da thịt trắng nõn, tiến vào mật động. Mật động rất ướt, đều là dịch thủy từ sâu trong mật động bài tiết ra, có vị mặn nhàn nhạt, lại rất sướng miệng. Ta thỏa thích mút vào, nuốt tất cả chất nhầy trong khoang miệng vào trong bụng.



" Tiểu Hàn...... A......"Vương Di khoác hai chân lên bả vai ta, mật huyệt tràn ngập chờ mong sự xâm chiếm. Đáp lại tiếng rên rỉ mất hồn của Vương Di, là âm thanh mút vào mất hồn.


" Hừ, ngươi cho rằng ta muốn rình coi sao? Ta chỉ muốn để tiểu Di thấy mặt ngươi một lần."Quách Vịnh Nhàn hung dữ trừng mắt nhìn ta.



" Cái gì? Ôi, Vịnh Nhàn tỷ của ta! Ngươi thật sự là dụng tâm lương khổ mà." Ta càng nghe càng ngạc nhiên.



" May mà lòng tốt của ta không bỏ phí, cũng kiểm tra xong cảm tình của ngươi đối với tiểu Di, cho nên ta rất vui vẻ, rất cảm động. Bất quá, ngươi nếu như dám đoạn tuyệt quan hệ với nàng, ta...... Ta sẽ lập tức từ chức." Quách Vịnh Nhàn đang vịn thân thể của ta, lớn tiếng phun nước miếng lên mặt ta.



" Ta không phải có ý này, ta chỉ sợ ta không dành được nhiều thời gian Di tỷ, sẽ ủy khuất Di tỷ." Ta như một đứa trẻ mắc lỗi hổ thẹn cúi đầu.



"Tiểu Di người ta yêu cầu cũng không cao, nàng chỉ mong mỗi tháng cùng ngươi tụ họp một lần. Nữ nhân bên cạnh ngươi có nhiều hơn nữa, ngươi cũng có thể có thể bớt ra chút thời gian chứ? Mà ngươi vừa mới đáp ứng nàng mỗi tháng ba lượt, bây giờ lại muốn đổi ý sao?" Quách Vịnh Nhàn lớn tiếng chất vấn ta.



"Không phải vậy mà. Ta là thấy Vịnh Nhàn tỷ nói chuyện nghiêm trọng như vậy, ta cảm thấy có chút sợ hãi."Ta xác thực sợ hãi ân huệ mỹ nhân.



" Sợ cái gì? Trước kia ngươi là một cái tiểu bạch kiểm thì ta còn có chút lo lắng, hiện tại ngươi hoàn toàn có điều kiện nuôi dưỡng tiểu Di. có bao nhiêu nam nhân hi vọng chiếu hữu nàng, nàng đều không đồng ý. Hừ, ngươi đây là có phúc mà không biết hưởng." Khẩu khí Quách Vịnh Nhàn cuối cùng đã giảm bớt sự căng thẳng.



" Chiếu cố Di tỷ ta nguyện ý vạn lần. Chỉ cần Di tỷ đồng ý, ta sẽ chăm sóc nàng cả đời." Ta ngẩng đầu, rất thành khẩn mà nói.



" Lúc này ngươi nói mới giống con người, thế nhưng ngươi vừa rồi hơi quá đáng đó."Quách Vịnh Nhàn vừa giận nổi giận đùng đùng đứng lên.



" Ta...... Ta quá đáng như thế nào?" Ta lại ăn cả kinh.



" Ta đã thấy rõ ràng, ngươi vừa rồi vì sao không bắn vào trong? Hừ, ngươi không thỏa mãn, tiểu Di ngoài miệng không nói nhưng trong lòng chắc chắn rất khổ sở. Nàng sẽ nghĩ rằng ngươi chỉ muốn thân mật với Tân Ny! Ngươi chẳng lẽ không thấy sao? Nếu Tiểu Di muốn thoải mái, nàng đã sớm có thể dừng rồi. Nhưng nàng vẫn luôn đón ý ngươi, nhân nhượng ngươi, chính là muốn cùng ngươi cũng thoải mái, thế nhưng ngươi......"



" Oan uổng quá, ta đã rất muốn bắn mà, nhưng ta cân nhắc đến Nhàn tỷ cho nên mới nhịn xuống đến." Ta cười khổ không thôi.



Quách Vịnh Nhàn sững sờ, mặt mũi đỏ bừng trừng mắt nhìn ta: "Ai bảo ngươi lưu cho ta?"



" Được rồi, Nhàn tỷ yêu quý của ta. Tiếp theo ta nhất định rót đầy cho Di tỷ, ngươi bây giờ đừng nóng giận nữa mà."



Quách Vịnh Nhàn bật cười một tiếng, vứt cho ta một cái mị nhãn, gắt giọng: " Cái gì là rót đầy, chúng ta là thùng đựng nước sao? Đúng là miệng chó không mọc ra ngà voi."



" Đúng đúng đúng, ta là con chó nhỏ. Nhàn tỷ, ta bây giờ rất đáng thương, chú chó đáng thương mà. Nếu không giải phóng ra, tiểu đệ đệ muốn nổ tung mất, ta đoán chừng hiện tại bắn ra có thể rót đầy cả thùng nước ấy chứ." Ta vội vàng đặt côn th*t nóng hổi trong tay Quách Vịnh Nhàn.



" Phì, kìm nén cho chết, đáng đời ngươi ! Chỉ cần ngươi đối xử tử tế với tiểu Di, Nhàn tỷ sẽ cho ngươi cảm nhận cái gì gọi là yêu." Quách Vịnh Nhàn trong mắt phóng ra dị sắc, nàng vừa xoa nắn đại nhục bổng trong tay, vừa ngẩng đầu cười quyến rũ.