Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 94 : Phó ước (1)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




Đái Tân Ni trong ngực cười nhăn nhó: "Cũng...... Cũng không biết người nhà ngươi có thích ta hay không?"



"Cả Tiểu Quân cũng thích ngươi, cha mẹ ta lại càng không cần phải nói." Ta hôn môi Đái Tân Ni cái mũi.



"Vậy còn ngươi? Ngươi thích ta hay không?" Đái Tân Ni ngẩng đầu lên, con mắt mê người như phóng điện.



"Nếu như ngươi để ta làm ở đây, ta càng yêu ngươi triệt để." Con lợn lòng của ta lai ngứa ngáy, Đái Tân Ni đã không còn là mẫu người ngây thơ như Tiểu Quân, thế nhưng vẫn ngây thơ muốn nghe vài lời nói nhảm. Nhưng nếu ta tùy tiện nói vài câu hạ lưu, đoán chừng nàng sẽ không đồng ý.



"Tại đây ư? Có người trông thấy thì làm sao?"



Đái Tân Ni đỏ mặt lên, khẽ cắn cặp môi đỏ mọng ngượng ngùng nhìn ta. Ta sững sờ, lập tức hiểu được nàng cũng không phản đối cùng ta yêu đương ở nơi này, chỉ là lo lắng bị người ta phát hiện mà thôi. Trong lòng ta đột nhiên phấn khởi hẳn lên, nhìn đầu bậc thang, ta nhanh chóng xoay thân thể nàng qua để nàng đưa lưng về phía ta, hai tay đều động nhấc váy dài của nàng lên, kéo quần lót xuống.



"Lý Trung Hàn, ngươi...... Ngươi đừng làm xằng bậy."



Đái Tân Ni không thể bỏ tập văn kiện trong tay ra, nàng chỉ có thể dùng một tay đẩy ta ra, vừa đẩy còn vừa nhô bờ mông lên. Ta thầm buồn cười, dáng vẻ này là phản kháng hay sao? Quả thực là dung túng. Ta đương nhiên không chút khách khí, lôi đại nhục bổng trong đũng quần ra, đâm vào trung tâm bờ mông tròn lẳn.



"ờ...... Ngươi là cẩu sao? Làm sao tùy tiện trêu đùa người ta như vậy chứ! A...... Nhẹ chút!"



Đái Tân Ni dứt khoát ép thân thể xuống ghé vào lan can, nhẹ nhàng lắc mông để côn th*t ta càng thâm nhập mật huyệt của nàng. Ta một chiêu đắc thế, càng không kiêng nể gì cả, trường thương bung ta ra, thẳng tiến Trung Nguyên.



"Ngươi là chó mẹ, ta là chó đực được không?" Ta nhỏ giọng cười xấu xa, những lời hạ lưu cũng thốt ra.



"Ư...... Về nhà không được sao? Vì sao cứ muốn ở chỗ này? Ư...... Ư......" Đái Tân Ni vừa lay động bộ mông tròn, vừa oán trách đứt quãng. Nguồn truyện: Truyện FULL



" Ta chính là muốn ở chỗ này làm thịt ngươi, không vui sao? Không thích thì ta không động nữa." Ta vỗ nhẹ bộ mông nàng, quả thật ngừng lại.



"Đồ vương bát đản, về sau ngươi đừng hòng đụng vào ta." Đái Tân Ni cảnh cáo ta.



"Gọi ông xã thì ta động." Ta nhịn cười.


"Ha ha, Lý tổng tài đừng khách khí, về sau mong ngài chiếu cố nhiều hơn." Chu thư ký nở nụ cười.



"Chu thư ký càng không nên khách khí, Lý mỗ ta về sau còn phải dựa vào ngươi. Nếu Chu thư ký có điều gì cần Lý mỗ hỗ trợ thì cứ trực tiếp nói, bất kể là việc công hay việc tư."



Ta rất có hảo cảm với người này, tuy nói lần giải nguy buổi sáng nay là công lao của Hà Phù, nhưng vai trò của Chu thư ký cũng không nhỏ. Có thể chấn nhiếp tên cảnh sát trưởng, khiến hắn không dám làm lớn chuyện, thật sự là một nhân vật lợi hại. Có thể kéo chút giao tình với hắn, với ta đúng là trăm lợi không hại.



"Lý tổng tài tuổi còn trẻ mà đã gánh trách nhiệm nặng nề, đúng là hậu sinh khả uý! Tương lai có gì cần Chu mỗ hỗ trợ, cũng bất kể việc công hay việc tư, Chu mỗ định hết sức nỗ lực."



Chu thư ký nói lời rất hàm súc. Bất quá, hắn đã hiểu ý của ta, ta cũng đọc ý của hắn. Cả hai đều minh bạch trong lòng, chỉ có liên hợp quan thương mới có thể thuận lợi, mọi chuyện đều sẽ nước chảy thành sông.



"Ha ha......" Ta cùng Chu thư ký thoải mái cười to. Tiểu Quân bên cạnh tỏ vẻ ngờ nghệch, giờ phút này nàng chẳng hề giống một chú hồ ly, càng giống một vị thiên sứ thánh khiết.



Chiếc Audi dừng trước một tòa nhà lợp ngói ngói lưu ly, tòa nhà này là nơi có diện tích lớn nhất trong cả khu biệt thự.



"Hoan nghênh, mời vào."



Một vị mỹ nữ đi ra từ trong nhà, nàng nhiệt tình nghênh đón ta. Trong lòng ta đột nhiên "thình" một tiếng, nghĩ thầm sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Vị mỹ nữ trước mắt chính là người ta đã gặp tại cửa hàng nội y, nàng là người lái chiếc xe camry. Lúc này, mỹ nữ cũng nhìn rõ ta, trong ánh mắt nàng cũng tràn ngập kinh ngạc.



"Lão Hà, ngươi xuống đi! Khách đã đến rồi này."



Một âm thanh mỹ diệu hấp dẫn ta, theo giọng nói nhìn lại, chỉ thấy một vị mĩ thiếu phụ khí chất cao nhã mặc tạp dề từ trong bếp chậm rãi đi ra, bốn mắt chạm vào nhau. Ta kinh ngạc muốn rớt tròng mắt ra, vị mĩ thiếu phụ khí chất cao nhã này đúng là nữ khách hàng đụng phải ta trong tiệm nội y của Sở Huệ, không thể tưởng được chỉ trong nửa ngày, chúng ta đã gặp gỡ ba lần. Càng khiến ta ngạc nhiên là nàng lại là người nhà của Hà bí thư, trách không được khẩu khí của nàng tùy ý như thế! Ai, ta thực cảm thán chúng ta thật có duyên.



Chỉ là mĩ thiếu phụ lại không hề tỏ ra kinh hãi, nàng rất tự nhiên cười nói, hướng mỹ nữ bên cạnh ta nói:"Tiểu Nghiêm, ngươi đưa khách vào phòng ngồi một chút, ta lên gọi lão Hà."



"Vâng." Vị mỹ nữ gọi là Tiểu Nghiêm mỉm cười gật đầu, cánh tay ngọc mở ra, mời ta cùng Tiểu Quân vào: "Nào, đến đây ngồi một lát, Hà bí thư sắp xuống rồi."