Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 95 : Phó ước (2)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




Bước vào gian phòng khách đậm vẻ mộc mạc, ta khá thưởng thức phong cách nơi đây. Tuy cách trang trí đơn giản nhưng khiến ta cảm thấy đây là người rất có khiếu thưởng thức giống ta, trên tường treo vài bức tranh tinh mỹ càng tăng thêm khí tức nghệ thuật của chủ nhân. Dưới ánh đèn sáng ngời, ta đột nhiên phát hiện ở cạnh bệ cửa sổ có một cái khung gỗ lim, bên trên là một cây quân tử lan. Tên gọi cái này là gì ta không rõ nhưng ta biết cái gốc chiều chuộng quân tử lan này rất xa xỉ.



"Tỷ tỷ, chúng ta vừa gặp nhau, đúng không?" Tiểu Quân không có tâm cơ, vừa mới ngồi xuống nàng đã sôi nổi muốn hỏi, trong tiệm nội y của Sở Huệ, Tiểu Quân cũng đã gặp nàng.



"Khanh khách, đúng vậy. Ta là Nghiêm Địch, địch trong cây sáo. Thật là tình cờ, không thể tưởng được chúng ta lại gặp mặt ! À! đúng rồi, tiểu muội muội xưng hô thế nào vậy?" Nghiêm Địch cười tủm tỉm kéo tay Tiểu Quân.



"Ta tên là Lý Hương Quân, tỷ phu của ta cùng tất cả mọi người gọi ta là Tiểu Quân, tỷ tỷ cứ gọi ta Tiểu Quân đi." Tiểu Quân lanh lợi nói ra.



Ta kinh ngạc Tiểu Quân càng tự nhiên hơn ta, nàng không hề luống cuống, chẳng những ứng phó trôi chảy mà còn biểu hiện rất thoải mái. Trái lại, ta lại có chút câu thúc.



" Hắn là tỷ phu ngươi ư?" Nghiêm Địch như có điều suy nghĩ nhìn ta.



"Đúng rồi, hắn chính là tỷ phu của ta." Tiểu Quân hướng ta quơ quơ cái đầu nhỏ.



"Xin chào Nghiêm tiểu thư, ta là Lý Trung Hàn." Ta nở nụ cười với Nghiêm Địch.



" Khanh khách, tiểu di của ngươi thật xinh đẹp." Nghiêm Địch đối với Tiểu Quân cực kỳ nhiệt tình, còn với ta lại chỉ tỏ ra ôn hoà.



"Tỷ tỷ cũng xinh đẹp." Tiểu Quân vui vẻ nheo con mắt lại, vỗ mông ngựa rất thành thục khiến người ta cảm thấy rất thoải mái. Tiểu Quân trời sinh đã có cái miệng rất dẻo, bất cứ ai thấy nàng lần đầu liền có hảo cảm với nàng. Ai! Ta thật mặc cảm.



Một hồi tiếng bước chân truyền đến, ta ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hà bí thư mặc quần áo hàng ngày chậm rãi đi xuống. Hắn tuy đã ngoài 50 tuổi, nhưng bước đi trầm ổn, khuôn mặt đỏ hồng, vẻ ngoài trẻ hơn tuổi thật phải đến năm tuổi.



"Các ngươi ngồi cả đi, ta đi pha trà." Nghiêm Địch sau khi thấy Hà bí thư, vội vàng đứng lên quay người ly khai.



" Hoan nghênh! Ha ha, ô! Tiểu Phù đâu rồi?" Hà bí thư nhiệt tình bắt tay với ta, bất quá hắn rất nhanh phát hiện ra Hà Phù không có ở đây. Với tư cách là cầu nối giữa ta cùng Hà bí thư, ta cũng rất chờ đợi được trông thấy Hà Phù.



"Nó vừa mới về, đang tắm." Mĩ thiếu phụ cười nói.



"A, đến đây nào, để ta giới thiệu, đây là phu nhân của ta Thu Yên Vãn ."


"Trung Hàn, ngày mai ngươi làm xong thủ tục, hãy đem 1.5 tỷ trong đó chuyển vào tài khoản của Tiểu Phù, đây là tài khoản của nó tại Hồng Kông. Không thể dùng danh nghĩa cá nhân, phải dùng danh nghĩa công ty của ngươi, thao tác cụ thể thế nào, ngươi hãy đi hỏi kế toán công ty."



Hà bí thư đột nhiên đứng lên, lấy ra một tờ giấy ghi một chuỗi số tài khoản, còn có tên Hà Phù.



"Tôi đã hiểu. Đúng rồi, thưa bí thư, không phải nói là hai tỷ sao? Sau khi chuyển 1.5 tỷ thì 500 triệu kia sắp xếp như thế nào?" Ta nhỏ giọng hỏi.



" Ngươi có thể kiếm được ba tỷ này là không chỉ dựa vào vận khí, nó đã thể hiện học thức cùng năng lực của ngươi. Tuy ngươi làm trái với chế độ tài chính, nhưng loại thao tác không tuân theo quy định này là hiện tượng rất phổ biến, ta hôm nay lấy đi một nửa đã rất thỏa mãn rồi. Mà ngươi vừa mới ngồi lên vị trí tổng giám đốc, nhất định có rất nhiều vấn đề rối rắm do Chu Cửu Đồng lưu lại, còn lại năm trăm triệu ngươi tự mình sắp xếp rồi xử lý những thứ kia đi."



Hà bí thư nghiêm túc nói:" Ta cũng không hy vọng thành phố chúng ta xuất hiện hỗn loạn trong quản lý, nếu như kt xuất hiện hỗn loạn, nó sẽ ảnh hưởng đến kinh tế toàn thành phố. Ta cũng rất có cảm tình với kt, ta quan tâm kt đã hơn sáu năm, cho nên ta hi vọng ngươi có thể quản lý kt thật tốt, mang đến sức sống tài chính thành phố."



Lời nói rất hùng hồn, ta thật muốn vỗ tay cho hắn, trong lòng không khỏi thán phục sự khéo léo đưa đẩy của hắn. Hắn là cái loại người rõ ràng lấy đi chỗ tốt của ngươi, ngươi còn phải cảm động rơi nước mắt với hắn. Có thể ở 50 tuổi quản lý một trong những đô thị lớn nhất cả nước, tự nhiên có chỗ hơn người.



"Hà bí thư đã quan tâm sự phát triển của công t như vậy y, tôi rất cảm động. Tôi nhất định tuân theo chỉ thị của bí thư, cố gắng quản lý kt thật tốt, tuyệt không phụ sự kỳ vọng của ngài."



"Ừ, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi. Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, ngày mai ta còn vài cuộc họp quan trọng, ngươi cũng phải đến bữa tiệc của công ty các ngươi rồi. Nếu như không phải thân phận đặc thù, ta thật muốn đi xem một chút! Ha ha......" Hà bí thư thoả mãn phất phất tay.



"Ha ha, Tiểu Phù có thể thay Hà bí thư đi được chứ?" Ta khách khí đưa lời mời.



"Vậy thì xem Tiểu Phù có muốn đi không." Hà bí thư nhìn Hà Phù cười nói.



Hai mắt Hà Phù sáng ngời, tựa hồ rất hào hứng: "Đương nhiên muốn chứ! Con rất lâu rồi chưa tham gia party như vậy! Con muốn đưa cả Thu di theo được không?"



"Ừ, cho Thu di mở ngươi mang tầm mắt cũng tốt." Hà bí thư mỉm cười gật gật đầu.



Trước khi đi, Hà bí thư đưa ta tới cửa. Ngay lúc ta muốn bước vào xe, Hà bí thư kéo cánh tay của ta: " Những cái băng ghi hình kia hãy tiêu hủy đi. Lão Chu cũng khổ cực vì kt vài chục năm rồi, nói như thế nào cũng có một phần công lao của hắn, huống chi hắn cũng lớn tuổi rồi, ngươi cũng đừng có làm khó hắn! Buổi sáng hắn sai mấy tên đến quấy rối, chẳng lẽ ta không biết? Ta biết chứ, nhưng ta cũng không muốn truy cứu. Ai! Hắn thật sự đã già rồi."



"Tôi biết phải làm sao rồi, đa tạ bí thư đã nhắc nhở, hẹn gặp lại ngài." Ta nhẹ gật đầu, nhìn Hà bí thư mỉm cười hòa ái rồi chui vào xe.