Tỷ Phu Vinh Dự
Chương 98 : Đánh cược (1)
Ngày đăng: 08:14 19/04/20
La Tất thở dài một hơi, tiếp tục nói: "Chửi hay lắm, ta đúng là đáng chết, nhưng trên đời này không có chỗ cho sự hối hận. Sau khi ngươi lên làm tổng giám đốc, ta cùng với Tiểu Huệ đều đã khóc. Lúc xế chiều ngươi đi đến tiệm nội y của Tiểu Huệ, ta đã khóc trong phòng thay quần áo."
" Thực đáng giận! Tiểu Quân mua nội y khẳng định phải mặc thử, ngươi có phải đã......" Ta lớn tiếng hỏi.
" Không có, không có. Trong đó có hai gian phòng thay quần áo, ta không nhìn thấy gì cả." La Tất vội vàng giải thích.
"Vậy ít nhất cũng nghe được." Ta trừng mắt La Tất hỏi.
"A...... Cái kia...... Chỉ là nghe được một ít âm thanh mà thôi."
Bộ dạng thẹn thùng của La Tất làm cho ta thấy buồn cười, ta chỉ cố ý hỏi chút việc vặt vãnh, trong đầu lại đang nghĩ phải ứng phó với Vạn Quốc Hào như thế nào. Ai, nếu để cho mỹ nhân đường mật lên giường với Vạn Quốc Hào, vậy không bằng giết ta đi.
" Được rồi, những chuyện vặt này hãy để sau, bây giờ nói tới lần đánh cuộc giữa chúng ta." Vạn Quốc Hào không kiên nhẫn nhìn La Tất.
"Vạn tiên sinh, lần đánh cuộc này căn bản không tồn tại. Tuy có vẻ ta rất có lợi, nhưng ta nhất định phải thua, ta không thắng được ngươi." Ta lạnh lùng nói.
" Ngươi quả nhiên không ngốc." Vạn Quốc Hào gật đầu với ta.
"Vạn Quốc Hào, ta biết ngươi muốn cái gì. Nếu như ngươi nguyện ý buông tha cho La tổng, ta có thể cân nhắc hợp tác với ngươi."
Ta đột nhiên tỏ vẻ trấn định, bởi vì ta biết rõ những tấm băng ghi hình kia hoàn toàn không đơn giản, bên trong nhất định có bí mật quan trọng, bằng không Vạn Quốc Hào cũng sẽ không hao tâm tổn trí chuẩn bị kỹ lưỡng bày ra thế trận như vậy. Đến tột cùng chúng có bí mật gì? Ta đoán chí ít có ba người biết rõ, ba người này chính là Chu Cửu Đồng, Hà bí thư cùng Vạn Quốc Hào.
" Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta, ngươi có thể không đáp ứng đánh bạc với ta, cũng có thể giao đem băng ghi hình ra đây. Nhưng ta cho ngươi biết, ta đã là cổ đông lớn nhất của kt, nếu không phải cổ phần công ty đến tay ta quá trễ, kt không tới phiên ngươi làm tổng giám đốc."
Vạn Quốc Hào liếc mắt nhìn ta kiêu ngạo nói: " Ta cho ngươi biết, nếu ngươi muốn đấu với ta thì sẽ thất bại thảm hại đó. Chỉ cần ta lên làm tổng giám đốc, chuyện ngươi làm trái quy định sẽ bị tung ra, ngươi nhất định sẽ bị nhốt vào tù. Có lẽ ngươi không biết, ngục giam là một nơi rất khủng bố, ngươi chỉ cần đi vào đó, mọi thứ tốt đẹp của cuộc sống đều vĩnh viễn rời khỏi ngươi. Đến lúc đó, không kẻ nào bảo vệ được ngươi, Hà Thiết Quân cũng không bảo vệ được ngươi."
" Xem ra ta chỉ có thể hợp tác rồi." Ta thở dài một hơi, trong lòng hàng ngàn con sóng tuôn khởi. Vạn Quốc Hào gọi thẳng tên Hà bí thư, trong này có hàm nghĩa gì? Nghĩ vậy, ta không khỏi hãi hùng khiếp vía, thầm kêu đại sự không ổn, ta đúng là tên ngu ngốc, còn dám dấn thân vào vũng nước đục tranh đấu quyền lực! Lúc này bứt ra có lẽ còn kịp.
" Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt." Vạn Quốc Hào lộ ra ánh mắt ngoan độc, so với lang sói còn hung ác hơn.
" Muội muội của ta cùng Sở Huệ kết bái kim lan tỷ muội, ta chỉ hi vọng Vạn tiên sinh giơ cao đánh khẽ buông tha cho Sở Huệ." Ta đành phải thành khẩn thỉnh cầu Vạn Quốc Hào.
" Có biết hai nữ nhân mà tất cả đàn ông nghị luận là ai không?" Vạn Quốc Hào trong mắt đột nhiên toát ra vẻ hạ lưu khó có thể phát giác.
"Ta...... Ta không nhớ gì cả...... Hình như là ở...... Ở phòng làm việc của ta." Ta giả bộ thất kinh.
" Ha ha, ngươi rất ngoan cố, rất làm cho người khác chán ghét, ta có thể nói cho ngươi biết, phòng làm việc của ngươi chúng ta đã lục soát. Ngươi bây giờ đúng là chưa thấy quan tài chưa sợ, Tiểu Tùng, động thủ." Vạn Quốc Hào oán độc hét lớn một tiếng.
"Vâng" Ta còn chưa kịp phản ứng, tên kia đã lập tức ra tay bóp chặt cổ ta, khiến cho ta hít thở không thông. Tuy ta cao hơn hắn một cái đầu, nhưng trước mặt hắn, ta cơ hồ có chút lực phản kháng.
"A...... A........." Ta giãy dụa trong tuyệt vọng, cố há mồm hít thở, nhưng ta cảm giác được máu nóng đang dồn về đại não.
"leng keng...... Leng keng...... Leng keng, leng keng, leng keng......"
Tuy ta thật sự khó thở, nhưng thính giác của ta rất bình thường, theo tiếng chuông cửa du dương truyền đến kèm tiếng bước chân dồn dập, ta biết có người đang đến.
" Đợi một tý, đừng nói gì." Vạn Quốc Hào nói với tên kia, sau đó lặng lẽ đi tới cửa, thấp giọng hỏi: " Ai?"
Ta mơ hồ mà đã nghe được một âm thanh của con gái: " Ta tìm Lý Trung Hàn."
Vạn Quốc Hào sửng sốt một chút, lại hỏi: " Ngươi là ai?"
" Ta là muội muội Lý Trung Hàn." Bởi vì bốn phía yên tĩnh, ta hoàn toàn nghe rõ âm thanh này. Nó khiến ta kinh sợ, đây tuyệt đối là giọng của Tiểu Quân. Ta thật sự quá lo lắng, Tiểu Quân nhỏ yếu như vậy, nếu nàng bước vào thì sẽ phi thường nguy hiểm, ta mặc kệ tất cả thét to lên.
"Tiểu Quân, chạy đi mau, đừng vào đây, đi mau......"
Đáng tiếc đã quá trễ. Vạn Quốc Hào nhanh chóng đem mở cửa ra, nhanh như chớp kéo Tiểu Quân vào phòng rồi đóng lại. Lúc đó ta mới chính thức cảm nhận nỗi sợ hãi, từng tế bào trên thân thể đều run lên sợ hãi, bởi vì, Tiểu Quân đang ngây ngốc nhìn ta.
" Ca......" Tiểu Quân nhào về phía trước, ôm ta thật chặt.
" Bên ngoài không phải có người canh chừng sao? Tiểu cô nương này sao có thể tìm tới đây? Chết hết rồi hay sao? Tiểu Tùng, ngươi đi ra ngoài xem."
"Vâng, có lẽ chỉ là một cô gái nên người bên ngoài cảm thấy không có gì uy hiếp. Tôi sẽ ra ngoài xem thử, Hào ca cứ ở đây đừng đi ra ngoài."