U Linh Boss

Chương 39 :

Ngày đăng: 10:57 18/04/20


Đám cưới của Vương Đại Lượng o (╯□╰ )o



Vương Tiểu Minh là nhà tài trợ lớn nhất của đám cưới, ông Vương dẫu có không muốn, nhưng cũng đành phải để cậu và Baal dắt tay cùng tham dự. Bất quá ông vẫn luôn chú ý dặn dò thật kỹ, chỉ có thể giới thiệu là bạn đồng nghiệp, tuyệt đối không được ban ngày ban mặt mà tuôn ra những lời “muốn bên nhau trọn đời” ghê rợn như vậy.



Vương Tiểu Minh lúc đầu còn sợ Baal sẽ mất hứng, nhưng cuối cùng chỉ thấy Baal liếc mắt khinh thường.



“Ngươi nghĩ là ta khao khát trò chuyện với bọn chúng lắm chắc?”



Vương Tiểu Minh nhìn biểu tình ngạo mạn của Baal, cảm thấy dường như mình lo lắng lệch hướng rồi. Đáng lý ra chuyện cậu thật sự cần lo lắng, không phải là hắn sẽ dùng không gian ném bọn họ đi nơi khác mà chính là biến cả tiệc cưới từ trên xuống dưới thành tiệc “U linh”.



Bởi vì thuộc bên họ nhà trai, cho nên mới sáng sớm Vương Tiểu Minh đã phải đi theo chú rể rước dâu.



Theo như phong tục của quê cậu, phù dâu và bên họ nhà gái sẽ ở dưới nhà cô dâu ngăn cản, chú rể phải đáp ứng được đủ loại điều kiện mới có thể tiến vào.



Nguyên bản mọi chuyện đều khởi đầu rất thuận lợi.



Phù dâu công phu sư tử hống đòi đến chín ngàn chín trăm chín mươi chín.



Phù rể vung dao chỉ chẻ được hai trăm chín mươi chín mà thôi.



Sau đó đôi bên cãi cọ, hỏi đông đòi tay kéo dài đến mười phút, đang tính dùng hai gã ngốc để thỏa hiệp, ai ngờ Baal vì chờ lâu quá mất kiên nhẫn, ngoi lại đây xem, nhất thời châm ngòi thêm một trận chiến mới.



Bởi vì sau khi phù dâu và bên họ nhà gái nhìn thấy Baal, nháo nhào đòi Baal để cho mỗi người sờ đầu một chút mới chịu mở cửa.



Phù rể và bên họ nhà trai cũng nhốn nháo theo.



Sắc mặt Vương Đại Lượng có chút khó coi, bởi vì anh ta biết rõ cách xử sự của Baal và quan hệ giữa hắn với Vương Tiểu Minh, cho nên anh liên tục quay sang Vương Tiểu Minh nháy mắt ra hiệu.



Sau khi lọt vào cái ổ chợ vỡ này, sắc mặt của Baal càng lúc càng quạu.



Vương Tiểu Minh vội vàng chen vào: “Tôi để mấy chị sờ được không?”







Phù dâu và mấy cô bên họ nhà gái thấy chuyện náo loạn lâu như vậy vẫn chưa xong, liền có chút hối hận vì lỡ nhất thời xúc động, lúc này mới thấy rõ bộ dạng thanh tú nhã nhặn của Vương Tiểu Minh, đều chuẩn bị nương theo cậu hạ màn, ai ngờ anh chàng nước ngoài đẹp trai kia đột nhiên mở miệng, hơn nữa đột nhiên mở miệng lại bật ra tiếng Trung đến là lưu loát:



“Ngươi dám?!”







Tiếng nhốn nháo tạm ngừng.



Hiện trường yên lặng.



Vương Đại Lượng vội ho một tiếng, nháy mắt với phù rể: “Mau đưa phong bì a.”



Phù rể như sực tỉnh mộng, lúng túng dâng phong bao lên, “Mở cửa đi, mở cửa đi mà…”



Họ nhà gái lúc này mới lấy lại tinh thần, đều nhẹ giọng đáp lại.



Tuy rằng vẫn một tràng ồn ào như mới nãy, nhưng cả âm lượng lẫn nhiệt tình đều kém xa.








Cả phòng lặng như tờ.



Vương Tiểu Minh hận không thể tìm cái hố nhảy xuống.



Tuy rằng vừa rồi cậu đã muốn phanh lại, nhưng sức mạnh của cậu và Baal rõ ràng chênh lệch không chỉ có một cấp.



Ông Vương thấy Baal coi như không có chuyện gì ngồi xuống bàn VIP, thiếu chút chỉ muốn vỗ bàn đứng dậy.



May mắn MC rất lanh lợi, lập tức nói: “Xem ra em trai của chú rể không muốn anh trai mình bị chị dâu cướp đi a. Ha ha, tình cảm anh em sâu đậm là điều hiển nhiên, bất quá em trai về sau cũng sẽ có cô dâu của mình thôi. Không cần sốt ruột đâu.”



Bốn phía vang lên tiếng cười thưa thớt.



Vô luận có thế nào, đám cưới vẫn được diễn ra bình thường.



Chỉ có Baal cái trán nhảy ra một đống gân xanh: “Hắn dám nói ta là em trai của anh ngươi?”



Vương Tiểu Minh vội vã thay hắn gắp đồ ăn.



Nhà thông gia trước đó đã được cô dâu đánh tiếng trước, tuy rằng ánh mắt nhìn Baal và Vương Tiểu Minh không lấy làm tốt đẹp, nhưng rốt cục cũng chẳng nói gì.



Tiệc cưới diễn ra thuận lợi hơn dự tính.



Chú rể và cô dâu thức thời không đụng đến bọn họ, những người khác tự nhiên cũng sẽ mau quên cục nợ này. Chỉ có em họ của Vương Tiểu Minh chẳng biết là hữu ý hay vô tình đến cù cưa với Baal, bất quá bị sau khi bị hắn trừng cho một cái thì hốt hoảng chạy biến.



Dù sao khả năng thừa nhận của hầu hết người xem và đương sự đều không giống nhau.



Ước chừng ăn được nửa giờ, Vương Tiểu Minh thấy Baal ngồi buồn thiu, liền mượn cớ về trước.



Từ tiệc cưới đi ra, Baal đột nhiên hỏi: “Ngươi có muốn tổ chức đám cưới không?”



Vương Tiểu Minh ngớ người, “Chúng ta đều là nam đó.”



Đó đâu phải là vấn đề. Baal bắt đầu suy tính địa điểm tổ chức ——



“Ở con thuyền Noah đi.” Có nhân loại có Huyết tộc có đọa thiên sứ, tuy rằng chẳng ưa lắm.



Vương Tiểu Minh: “…” Nói thật không vậy, nhưng mà con thuyền Noah…



“Muốn mời cha mẹ ngươi à?” Baal hỏi.



“Không cần!” Nếu cha mẹ cậu mà đến con thuyền Noah, sẽ trực tiếp bị dọa đến ngất đi mất thôi.



“Ta cũng chẳng thích.”



Vì thế, chuyện đám cưới cứ thế được vạch ra.