U Linh Giới
Chương 73 : Bức cung (hạ)
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
“Các ngươi nói giới thứ mười, chỉ là một bộ phận trong tất cả thế giới?” Burj một bên tự thuật một bên từ từ tiêu hóa tin tức khiến người chấn kinh này. So với thần thoại lưu truyền trong Chủ thành, thần thoại của Metatron có vẻ càng sinh động hơn, nhưng cũng càng khó tiếp thu hơn!
Hắn suy nghĩ một hồi, trong lòng đã dự tính, từ tốn nói: “Các ngươi có chứng cớ gì?”
Muốn có chứng cớ thật ra rất đơn giản, chỉ cần đưa bọn họ tới giới khác là xong. Tuy nhiên, liệu có thật sự thuận lợi như vậy? Những thi thể thiên sứ phơi ngang phơi dọc bên ngoài giới thứ mười tựa hồ là một lời cảnh báo.
Baird thấy hắn không đáp, còn tưởng hắn bị Burj làm nghẹn họng, lập tức lên dây cót tinh thần: “Không sai. Nếu ngươi đã nói chắc như đinh đóng cột, vậy tại sao không chứng minh cho bọn ta xem? Chỉ cần dẫn bọn ta tới thiên đường địa ngục gì đó, bọn ta sẽ tin ngươi.”
“Không được.” Metatron nhẹ nhàng buông ra hai chữ.
Burj âm thầm thở phào, trên mặt Baird mơ hồ hiện vẻ vui sướng khi vạch trần được một câu chuyện dối trá.
Metatron thở dài: “Bởi vì ta không thể đảm bảo an toàn cho các ngươi.”
Burj hai mắt đảo quanh: “Chẳng lẽ Thần mà ngươi nói không cho chúng ta rời khỏi đây?”
Metatron thoáng ngẩn ra. Hắn vừa nghĩ đến nguyên nhân cái chết của Casamia và những thiên sứ kia, nhưng chỉ xác định được cát, lửa, nước và bóng tối bao vây bên ngoài giới thứ mười đều rất hung hiểm. Hắn chưa từng nghĩ liệu có phải do Thần không muốn cho bọn họ rời khỏi giới thứ mười? Thậm chí, những mối hung hiểm này vốn chính là Thần ban cho?
Tim hắn đập mãnh liệt, vội loại bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu.
Burj thấy hắn không nói, lại hỏi: “Vậy các ngươi đến đây làm gì?” Nếu những gì họ nói chính là sự thật, vậy Metatron và Mammon hoàn toàn không có lý do gì để tới. Giới thứ mười bị vứt bỏ quá lâu, đã hình thành phương thức sinh hoạt đặc thù của riêng họ. Cái gọi là chân tướng chỉ phá hỏng mọi thứ mà bọn họ ngàn lao vạn khổ lập nên mà thôi!
Mammon thấy trong mắt Metatron hiện lên một tia mơ hồ, trong lòng không khỏi một trận nhu lại, càng thêm chướng mắt đám người Burj thích gây sự kia.
Lần này hắn đến đây chỉ vì Metatron, ý chỉ của Thần với hắn mà nói không quan trọng. Giới thứ mười thuần phác và lạc hậu để hắn tìm được cơ hội đầu tư, nhưng đây chỉ là nhân tiện, thứ hắn ham muốn chưa bao giờ dừng lại ở tiền tài, nếu cần thiết, hắn thậm chí không ngại trực tiếp sáp nhập giới thứ mười làm thuộc địa của địa ngục, giống như trong lịch sử nhân loại từng xuất hiện thuộc địa của các đế quốc. Lúc trước hắn từng cố ý xâm chiếm cả Titan lúc giới này diễn ra phong trào ly khai, đáng tiếc Lucifer không đồng ý, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp, tận lực dùng thủ đoạn kinh tế dụ dỗ bọn họ, chia phần với tộc người lùn. Còn với tình hình trước mắt của giới thứ mười mà nói, trừ phi thiên đường nhúng tay vào, bằng không trong chín giới hắn dư sức một mình độc bá.
Mammon nói: “Mỗi giới đều có cửa khẩu ra vào.”
Burj hỏi: “Rời khỏi giới thứ mười là có thể đến giới khác sao?”
“Biết rõ vị trí cụ thể thì ok, bằng không, sẽ bị lạc trong bóng đêm vô tận.” Mammon cười đến khiến người phát lãnh.
Burj cụp mắt, không biết nên tin mấy phần.
Baird thấy Burj dao động, không khỏi khinh thường hừ lạnh: “Vậy hiện tại các ngươi muốn thế nào?” Hay thật! Bọn họ đông xả một đống, tây xả một đống, tới giờ vẫn chưa có lái đến chủ đề chính!
......
Đến tột cùng muốn thế nào? Đó là một vấn đề nan giải.
Mục đích của Mammon rất đơn giản, nhưng hắn nể mặt Metatron. Hắn có thể tiến hành kế hoạch của mình chậm một bước, chứ không muốn kế hoạch của mình gây trở ngại đến kế hoạch của Metatron.
“Ta nghĩ…” Metatron dừng một chút, nói: “Các ngươi đưa cho ta một quả Trí tuệ, sau đó phái một thiên sứ đã ăn quả Trí tuệ và một thiên sứ chưa ăn quả Trí tuệ theo ta về thiên đường.”
Với tình hình trước mắt, hy vọng tìm được Shipley quả thật quá xa vời, manh mối duy nhất chính là quả Trí tuệ ăn vào sẽ giảm thọ kia. Metatron tin rằng, với trí tuệ của chúng thiên sứ trên thiên đường, nhất định có thể tìm ra ẩn tình đằng sau quả Trí tuệ.
Hắn nói xong, không đợi những thiên sứ kia trả lời, lại nhìn về phía Mammon.
Mammon cười nói: “Ta cũng định quay về địa ngục một chuyến.”