U Linh Giới

Chương 81 : Lựa chọn (thượng)

Ngày đăng: 04:47 19/04/20


Burj và Simon liếc mắt nhìn nhau.



Burj từ tốn nói: “Bọn ta cần cân nhắc một chút.” Nửa đêm bị đánh thức, đầu óc còn chưa hoàn toàn tỉnh táo đã bị buộc tiếp thu một câu chuyện ly kỳ thế này, bọn họ trước hết phải lấy lại bình tĩnh.



Metatron gật đầu. Hắn cũng không quá trông mong bọn họ sẽ sảng khoái đáp ứng.



Burj và Simon đứng dậy ra ngoài.



Baird nhìn chằm chằm Julian, từng chữ một nói: “Ngươi không sợ thành chủ biết sao?” Quan hệ giữa Julian và Hybe người khác không rõ, nhưng thân là kẻ thân tín nhất bên cạnh Hybe, hắn ít nhiều gì cũng có thể đoán ra chút manh mối. Hành động hôm nay của Julian khác nào phản bội!



Julian liếc hắn một cái, khuôn mặt xinh xắn như thiếu nữ mang biểu tình trầm tĩnh không gợn sóng. Hắn nhìn về hướng cửa, thản nhiên nói: “Burj và Simon có lẽ sẽ nhanh chóng đạt được thỏa thuận.”



Baird trong lòng căng thẳng, vội đi ra ngoài.



Bốn thế lực lớn ở Chủ thành, cục Chấp vụ, cục Giám sát, trung tâm giải trí và thành chủ. Hiện tại khu giải trí này đã làm phản, hắn phải khẩn cấp nối gót cục Chấp vụ cục Giám sát, tuyệt đối không thể để bọn họ liên thủ thành một đem mình làm vật hi sinh. Nghĩ đến đây, hắn một bên tăng tốc cước bộ, một bên suy nghĩ làm sao tìm cơ hội quay về báo chuyện này với thành chủ.



Sau khi hắn đi ra, cửa liền đóng sầm lại.



Trong phòng còn bốn thân ảnh.



Kết giới tàng hình bị thu hồi, Hybe lại lộ diện.



Trong mắt hắn vẫn còn tàn lưu của dấu tích khiếp sợ. Chân tướng vừa rồi với hắn mà nói hiển nhiên cũng là một loại kích thích.



Metatron và Mammon xác nhận, Hybe chỉ là người quản lý tạm thời của thế giới này, sau lưng hắn có lẽ còn một kẻ thật sự thao túng.



Mà kẻ đó là ai?



Là Leviathan bị giam cầm trong mật thất?



Hay là......



Mammon nhìn Metatron.



Tuy hắn chưa hỏi, nhưng vẫn có thể khẳng định, trong lòng Metatron cũng tồn tại nghi vấn đó.



Thế giới đơn giản đến lạc hậu này, kỳ thực cất chứa một câu chuyện rắc rối phức tạp.



“Hiện tại, ngươi có thể nói cho ta biết, thiên sứ trong mật thất kia rốt cuộc là từ đâu đến không?” Mammon cúi đầu, tay phải khoan thai vuốt ve tay trái. Động tác của hắn rất tao nhã, tao nhã như nghệ sĩ dương cầm đang lướt trên phím đàn, nhưng kiểu tao nhã này lọt vào mắt Hybe, lại mang đến hiệu quả sắc bén như bị roi da quất sau lưng.



“Ta không biết.” Giọng hắn khàn khàn, khó nén kích động.



Mammon ngẩng đầu: “Vậy thì, để ta nói cho ngươi biết.”



Hybe mê muội nhìn hắn.



“Hắn là đồng loại với ta, tên là Leviathan.” Mammon mỉm cười.



Julian vô cùng hứng thú về chuyện mật thất và Levine gì đó, dựng thẳng hai tai yên lặng lắng nghe.




Simon vẫn như trước diện vô biểu tình.



Baird thì lo nhìn Hybe, giống như đang đợi chỉ thị của hắn.



Burj đánh giá tình thế, thời điểm này hiển nhiên không thể dựa vào loại chiến hữu kiểu đó. “Thành chủ?” Hắn lại gọi một tiếng. Hiện tại kẻ duy nhất có thể trông cậy hẳn là thành chủ chăng? Tuy rằng thoạt nhìn hắn dường như ngay cả bản thân còn khó bảo toàn.



Trong lòng Hybe cũng một mảnh mờ mịt. Câu chuyện của Metatron vừa ly kỳ vừa hoàn mỹ, hoàn mỹ đến không tìm ra sơ hở. Hắn biết lúc này mình phải hạ quyết định, rốt cuộc nên tin hay không tin. Nếu chấp nhận tin, vậy thần thoại duy trì suốt bao năm qua sẽ sụp đổ......



Đồng tử hắn co lại, nỗi sợ hãi chôn sâu nơi đáy lòng cuồn cuộn tranh nhau dâng lên, khiến lưng hắn lại ẩn ẩn đau.



Mammon nhìn sắc mặt xám xịt của hắn, thong thả nói: “Lời uy hiếp của ta xưa nay luôn hữu hiệu.”



Uy hiếp?



Chặt tay sao?



Hắn đột nhiên mỉm cười, nụ cười còn khó coi gấp trăm lần so với khóc.



“Ta”, Hybe ngẩng đầu, dùng nụ cười đó đối diện với Mammon: “Cự tuyệt.”



Câu nói của hắn làm Burj, Simon và Baird đồng loạt khẩn trương lên, bày ra tư thế phòng bị.



Hybe quay đầu nhìn phía Metatron: “Nếu ngươi thật sự đến từ thiên đường mà ngươi nói, và nếu Thần của ngươi cũng thật sự nhân từ như ngươi nói, vậy thì, cứ cho ta chết thống khoái đi.”



Metatron ánh mắt thâm thúy, “Ngươi cũng không phải không tin lời ta.”



Hybe không đáp.



“Ngươi đang cố kỵ điều gì?” Metatron nhẹ giọng hỏi, mỗi một chữ đều như chiếc búa nhỏ gõ vào tim hắn.



Hybe dứt khoát nhắm mắt lại.



Baird quát lớn: “Các ngươi mau thả thành chủ ra!”



Không ai đếm xỉa hắn.



Mammon nhìn về phía Burj và Simon.



Burj do dự, không thể trông cậy vào Hybe nữa. Vậy tiếp theo nên nhắm mắt đưa tay hay triệt để làm phản? Thực lực của Mammon và Metatron đến tột cùng đã đạt tới cảnh giới nào?



“Ta đồng ý.” Simon đột nhiên trả lời, phá vỡ sự im lặng trong phòng.



Burj quay đầu nhìn hắn, thở phào xong, lại có vài phần đố kỵ. Ai cũng biết, thời điểm này, kẻ đầu tiên mở miệng nhất định sẽ chiếm được lợi thế lớn nhất. Còn kẻ thứ hai cho dù dùng lời nói đó thái độ đó cũng nhất định sẽ không đạt được hiệu quả như vậy. Hắn suy tính một hồi, quyết định bàng quan xem biến.



Baird cả giận: “Ngươi cư nhiên phản bội thành chủ?”



Simon lạnh lùng nói: “Ta chỉ không muốn làm một tên ngốc bị lừa gạt.”