U Linh Tửu Điếm
Chương 112 : Tuần trăng mật tại địa ngục 9
Ngày đăng: 19:28 20/04/20
Thân hình Isfel và Abaddon quấn lại một chỗ.
Sắc trời đen kịt mỗi lúc lại sáng lên sắc đỏ. Thạch Phi Hiệp nhận ra thứ ánh sáng này, đây là đặc trưng của Abaddon.
Bóng dáng Isfel dưới quầng sáng đỏ ấy có vẻ nhỏ bé nhạt nhòa.
Chung quanh lác đác có tiếng hoan hô. Đương nhiên rồi, Abaddon ở đây là tuyển thủ nổi tiếng.
Quầng đỏ càng bành trướng, dường như muốn nuốt chửng lấy Isfel.
Ngay lúc trái tim Thạch Phi Hiệp sắp nhảy khỏi lồng ngực, trăm ngàn tia sét rạch bầu trời tối sẫm, bao trùm lấy quầng sáng ở giữa.
Chân Asmodeus khẽ cử động.
Thạch Phi Hiệp đứng ngay cạnh hắn, lập tức nói: “Đây là thi đấu một chọi một, không được hỗ trợ đâu đấy.” Tiểu thuyết võ hiệp rất hay có tình tiết này, rõ ràng hai người trên đài đang đánh tới đánh lui tình nồng ý mật, tự dưng phía dưới có kẻ muốn chặn ngang, quăng lên không ám phí thì đũa.
Asmodeus sửng sốt, nói nhỏ: “Ta không đâu.”
Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng lo lắng của hắn, Thạch Phi Hiệp không khỏi cảm thấy áy náy. Thời buổi này ở nhân giới tìm được tờ giấy trắng như thế cũng còn khó, huống hồ đây là địa ngục. Có điều theo Isfel nói, trước hắn vì tinh thần độc chiếm Sarah, liên tục xử lý tất cả những người chồng của nàng. Tính đến số lượng thì có là ở nhân giới cũng là án giết người hàng loạt rồi. Chỉ cần nghĩ như vậy, áy náy ban nãy của hắn bị sợ hãi xóa sạch.
Trong tiểu thuyết trinh thám, đa phần bên trong những con người trầm mặc ngại ngùng đều là một ác ma điên cuồng – huống chi hắn vốn là Ma Vương rồi.
Chùm tia sét càng lúc càng nở rộng, giống như một mạng nhện dày đặc. Ánh sáng đỏ mắc tại giữa trung tâm, không ngừng lớn mạnh rồi lại thi nhỏ, thu nhỏ rồi lại nở phồng.
Người đứng phía dưới đã không còn có thể nhìn thấy bóng Isfel lẫn Abaddon, chỉ có thể dựa theo tình trạng của chùm sét và quầng sáng đỏ mới đoán được là họ đang chiến đấu.
“Này, theo ngươi thì ai đang trên cơ?” Thạch Phi Hiệp nhỏ giọng hỏi. Bình thường trong tình huống cao thủ so chiêu, thì chỉ có cao thủ mới có thể nhìn mà hiểu.
Có điều Asmodeus ngay lập tức phá vỡ sự thông thường này, “Nhìn không rõ.”
…
“Ngươi là một trong Bảy Đại Ma Vương phải không?”
“Ừ.” Asmodeus nhẹ nhàng gật đầu.
“Ngươi thường xuyên thực chiến với Abaddon?”
“Không phải thường xuyên, thi thoảng thôi.” Hắn nhẹ nhàng sửa lại.
“Thế lúc ngươi với Abaddon đánh nhau thì chắc là nhìn rõ chứ?” Hay thực ra là, thực lực Bảy Đại Ma Vương kém hơn người ta nghĩ rất nhiều, Lucifer phải dùng phương pháp quảng cáo đặc biệt đẩy danh tiếng họ lên? Hay là Lucifer cảm thấy các hắn dâm quá cá tính, nên chọn làm đại biểu cho tội này? Thạch Phi Hiệp càng nghĩ càng thấy…
“Xuyên việt là… một đám người đột nhiên đi du lịch xuyên thời không.”
Asmodeus nói: “Điều đó bị Thần cấm.”
“Chẳng lẽ không có người nào có thể qua lại tự do giữa các thời không?” Đôi mắt Thạch Phi Hiệp lấp lánh hi vọng.
“Ừm. Lucifer đại nhân và Michael đại nhân có thể.”
Đúng rồi, lần trước vũ khí của tộc Người Lùn chọc ra một cái phễu chỗ tộc Titan là hai người họ liên thủ thu phục. Thạch Phi Hiệp hưng phấn nói: “Nói cách khác, chỉ cần hoặc Lucifer đại nhân hoặc Michael đại nhân ra tay, Isfel lập tức có thể về?”
Asmodeus đáp: “Nhưng du hành thời không là phạm lệnh cấm của Thần.”
…
Thất Đại Ma Vương hẳn là không liên quan chứ? Bản thân họ không phải vốn bị Thần cấm kỵ rồi sao? … Asmodeus không có khí chất Ma vương thì thôi đi, cái thứ đó không phải nói có là có được, nhưng cả quan điểm đều chẳng giống Ma vương chút nào thì thật khiến người ta không biết nói gì.
Thạch Phi Hiệp siết chặt nắm tay, “Ta nhất định phải gặp Lucifer đại nhân!” Hắn tin tưởng, trên phương diện quan điểm Ma Vương chính thống, Lucifer đại nhân chắc chắn sẽ không chùn bước!
“Để làm gì?” Một giọng nhàn nhạt vang lên sau lưng hắn.
Thạch Phi Hiệp ngẩn người, mau chóng quay lại, đã thấy Isfel đang xếp cánh, đứng ở nơi đó cúi đầu nhìn hắn.
“Isfel!” Thạch Phi Hiệp nhào vào lòng hắn.
Isfel yên lặng ôm hắn.
“Ngươi không sao cả!” Thạch Phi Hiệp ngẩng đầu, không quên lườm Asmodeus rách khóe mắt. Tại ai không dưng dọa hắn chứ!
Asmodeus đáng thương cắn môi, lúc nãy hắn rõ ràng có nói ‘Có khả năng’.
Isfel nói: “Ngươi muốn gặp Lucifer?”
“Ầy…” Thật ra kể cả không có việc cầu cạnh, hắn cũng rất muốn nhìn thấy vị Vua Địa Ngục trong truyền thuyết này.
“Hắn không ở đây.” Isfel nói.
“Sao ngươi biết?” Thạch Phi Hiệp thắc mắc.
“Tầng thứ bảy có một Cung Rạng Đông, nếu hắn ở đó, ánh sáng của hắn sẽ từ cung điện chiếu khắp bảy tầng Địa Ngục.