U Linh Tửu Điếm

Chương 9 : Làm mai

Ngày đăng: 19:27 20/04/20


Editor: Tsuki 813



Beta: Hiên



Isfel nghiêng đầu, con ngươi đen láy lấp lánh nhìn hắn.



Thạch Phi Hiệp thầm nhủ có phải thằng cha này lén kiễng chân lên không, hại mình không thể không ngửa cổ lên nhìn hắn.



Từ dưới nhìn lên và trực diện bao quát khí thế cách nhau một trời một vực. Mà trong lúc đàm luận về tiền lương, kiêng kị nhất là khí thế thua người ta.



Loại cách làm này của Isfel thật sự là quá đê tiện rồi.



Thạch Phi Hiệp quyết định tuyệt đối không thể cho mưu thâm của hắn thực hiện được, cho nên lập tức đứng lên, làm cho đường nhìn bản thân quét trên đỉnh đầu tóc đen nhánh của Isfel.



Isfel không ngẩng đầu, vẫn như cũ nhìn thẳng về phía trước –  tức bụng hắn, “Nguyên nhân?”



“Sinh hoạt khốn cùng, chán nản, quẫn bách.” Mới một tháng, lại thiếu tửu điếm những một ngàn nhân dân tệ, thiếu Hughes năm nghìn Kim tệ, nếu cứ như thế nữa, hắn sớm muộn cũng phải đi bán máu. Đấy là nếu Gin hứng thú muốn mua.



Isfel điềm nhiên nói: “Bác bỏ.”



“Vì sao?” Tuy rằng hắn cũng đã nghĩ tới kết quả đó, thế nhưng khi bị cự tuyệt, hắn vẫn thấy tức giận đến độ la oai oái lên.



“Sinh hoạt khốn cùng, chán nản. Người khốn cùng, trên người không có thịt nhiều như vậy.”



......



Thạch Phi Hiệp một quyền bị đánh gục! (Knocked out =)))



Isfel tiếp tục lặn xuống nước.



Đây là việc hắn mỗi ngày phải làm, đó là ý chỉ của thần.



Tuy rằng hắn không hề cảm thấy nó có bất cứ tác dụng nào đối với mình.



Khi hắn ngây người trong nước qua một giờ, lần thứ hai trồi lên, phát hiện Thạch Phi Hiệp cư nhiên vẫn còn ngồi đờ ra ở mép hồ.



“Ta sẽ không đổi ý.” Đạp trên mặt nước gợn sóng, hắn xoay lên bờ ly khai.



Thạch Phi Hiệp vẫn không lên tiếng, nhắm mắt bám đuôi theo sát hắn.



Isfel cũng không để ý đến hắn, đi thẳng vào phòng.



Bố cục tầng này so với tầng của hắn có chút khác biệt, nơi này ngoại trừ hồ bơi, chỉ có gian phòng Isfel.



Có điều vật dụng trong phòng cũng không khác thường mấy, điểm ấy làm Thạch Phi Hiệp thoáng yên tâm một chút. Hắn ngó thấy Isfel muốn vào phòng tắm, vội vàng nói: “Ta là đến nhờ ngươi chỉ dạy.”



“Người hướng dẫn của ngươi là Hughes.” Hắn vẫn cứ bước đi liên tục.




“Ngoại trừ biết hắn thấy ánh trăng sẽ có ý định không an phận với ta, còn lại cũng không có gì đặc biệt.” Nếu hắn ở chỗ này mà không bị ảnh hưởng, thì hắn quá quái lạ rồi.



Gin nói: “Vậy ngươi có ‘ý định không an phận’ với hắn là hay rồi.”



Thạch Phi Hiệp dừng lại bước, “Ý định không an phận?”



Gin gật đầu, dáng vẻ tươi cười pha lẫn chế nhạo.



“Thế nhưng cứ coi như ta dám ăn thịt sói...... thì có ai đến nấu đây?” Antonio là đầu bếp duy nhất ở đây a.



......



Gin 囧 nói: “Ta nói ‘tư tưởng không an phận’ không phải là ý tứ này. Ta là nói, ngươi có hay không nghĩ tới áp đảo hắn, giữ lấy hắn......”



Thạch Phi Hiệp kinh khủng mà nhìn hắn, giống như trên đầu hắn đột nhiên mọc lên một trái bí đỏ.



Gin tức giận nói: “Vẻ mặt ngươi là thế nào thế?”



Thạch Phi Hiệp nói: “Là vẻ mặt mà bất luận ai bình thường cũng có nếu nghe ngươi nói.”



Gin nói: “Được rồi. Nếu như ngươi nói lo lắng bệnh ‘cuồng điên’ của hắn hắn...... Cân nhắc đên Dea thì sao.”



Thạch Phi Hiệp sửng sốt.



Gin lập tức phấn khích ra mặt, “Ha hả, đừng cho là ta không phát hiện, lúc nhìn hắn thì mặt ngươi lại đỏ lên.”



Thạch Phi Hiệp thở dài nói: “Ngươi có phải muốn mở một câu lạc bộ đồng tính luyến ái?”



“Vì sao hỏi như vậy?”



“Nếu không phải thì sao ngươi lại tích cực đẩy mạnh tiêu thụ thẻ hội viên như vậy?” Thạch Phi Hiệp thẳng thắn nói, “Ta rất nghèo, nợ nần ta gánh trên lưng còn nặng hơn cả núi. Nếu như ngươi muốn kiếm lệ phí hội viên, ta phải nói cho ngươi, ngươi tìm lộn người rồi.”



“Ai nói ta muốn thúc đẩy tiêu thụ, tích cực thu phí hội viên? Ta chỉ là muốn cho một năm này của ngươi thêm nhiều màu sắc một chút.” Cái chính là, hắn cách Hughes càng xa càng tốt. Thật là, trước đó cũng có nhiều người đến đây, nhưng cả đám đều là bộ dạng kinh hồn táng đảm, nơm nớp lo sợ, bình thường đừng nói chủ động nói chuyện, đến gặp mặt cũng là càng ít càng tốt, thế nào đến khi Hughes là người hướng dẫn thì, lại gặp phải thằng nhãi này?



Thạch Phi Hiệp nói: “Ta nói rồi, ta không phải đồng tính luyến ái.”



“Hừm hừm, ngươi dám nói ngươi đối Dea không có ý tứ gì sao?”



Gin vừa dứt lời, ở đầu hành lang, Dea đã thong thả đi tới.



......



Gin có điểm xấu hổ.



Thạch Phi Hiệp chậm rãi nói: “Ta phi thường xác định, ta một chút cũng không muốn ‘mần thịt’ hắn.” (Ở đây, Bơ Bính ghi là ‘thịt kho tàu’,mình hiểu nó theo nghĩa cưa cẩm, có ý đồ xấu, nên để ‘mần thịt’:”>~)