V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 12 : Lần đầu gặp mặt (thượng)

Ngày đăng: 16:47 19/04/20


Bên kia là một đôi bạn tốt quan tâm cùng thỏa hiệp, mặc kệ Abraxas cuối cùng là đánh cuộc như thế nào, cũng không quản V đại ở trong lòng có bao nhiêu khinh bỉ với tính cách chú trong bề ngoài của Malfoy, bọn họ thoạt nhìn vẫn chính là quan tâm cùng thỏa hiệp.



Mà nam chính của chúng ta đến bây giờ một chút cũng không biết tình huống sắp diễn ra, y còn đang cao hứng khoe khoang với cha mẹ mình bản thân buôn bán lời một món tiền, đã gởi vào tài khoản Gringotts. Đồng thời còn kiêu ngạo ưỡn ngực biểu thị, sau này phí dụng học tập như sách vở và vân vân, bản thân có thể tự mình thanh toán.



Bởi vì lời nói của Vu Nghị quá mức hời hợt, hai vợ chồng Pettigrew hoàn toàn không biết con mình kiếm chính là khoản tiền lớn mấy trăm galleon, bọn họ vẫn cho rằng nhiều lắm vẫn chỉ hơn mười galleon mà thôi.



Vì vậy cả hai người còn rất vui vẻ tán dương đứa con của mình vô cùng giỏi giang, còn nhỏ đã có thể kiếm tiền.



“Ừ… nếu khách hàng là loại như gia tộc Malfoy mà nói, có thể thu nhiều hơn một chút.”



“Robert, đừng dạy hư trẻ con.”



“Này? Có cú mèo?” Vu Nghị thưởng thức tư thái phóng đãng của con chim ưng kia một chút rồi mới lấy Thần sáng xuống. Bởi vì có giao thiệp với nhà Black, y gần đây cũng nhận không ít thư đến từ kiểu ‘bưu tá’ đắt đỏ mà cực kỳ kiêu ngạo này.



Bất quá vừa mở thư ra nhìn, biểu tình của Vu Nghị trong nháy mắt liền thay đổi, tuy rằng vợ chồng Pettigrew không nhìn ra sắc mặt của con trai mình có bao nhiêu thay đổi, thế nhưng việc ma pháp của sweetie nhà mình nháy mắt có xu hướng bạo động bọn họ vẫn là cảm giác ra được.



Đứa con trai này từ nhỏ đã ngoan ngoãn, những việc như ma pháp bạo động gần như hoàn toàn không có, hiện tại hiếm thấy một lần như vậy, tuy rằng chỉ một khắc sau liền ổn định lại, thế nhưng cũng đủ khiến bọn họ quan tâm.



“Không có việc gì.” Biết cha mẹ của mình bị hù đến, Vu Nghị lập tức trả về một nụ cười sáng lạn.”Regulus nói cậu ấy đã nhìn thấy ảnh chụp của cậu trẻ nhà Malfoy, còn cảm thấy rất thích, muốn dẫn cả gia đình mình cùng với giới thiệu thật nhiều quý tộc đến. Uhm… con đang nghĩ đến việc nâng giá cao một chút, như vậy liền có thể thu thật nhiều, thật nhiều galleon rồi.”



Regulus đang ở nhà lớn dòng họ Black bỗng dưng hắt hơi một cái.



“Đứa nhỏ tham tiền.” Lisa mỉm cười nhéo cái mũi nhỏ của con trai mình.



Thật sự không có việc gì là tốt rồi.



“Con mới không tham tiền, con còn dự định sẽ chụp miễn phí cho Regulus nha. Dù sao cậu ấy cũng mang Kreacher cho con mượn.” Sau khi trấn anh cha mẹ xong, nội tâm của Vu Nghị đúng là điên cuồng sôi trào.



Nếu như nội tâm có thể tự thực thể hóa thành màn hình, như vậy mọi người nhất định có thể thấy được cái màn ảnh lớn thuộc về ánh đế tràn ngập cuồng phun. Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!



Có thể khiến cho vị Ảnh đế lúc nào cũng bảo trì hình tượng trước mặt công chúng không ngừng nói tục như vậy, tự nhiên là nguyên nhân đặc biệt, thế nhưng lá thư vừa nãy thực tế chỉ là một tấm thiệp mời cực kỳ rõ ràng dễ hiểu, thậm chí có chút tâng bốc xuất phát từ tay vị quý tộc nào đó.



Lời lẽ cực kỳ mộc mạc thân mật, không có bất kỳ một từ ngữ hoa lệ dư thừa nào, thậm chí có thể nói là viết trắng ra đến có chút ấu trĩ… còn mang theo một ít ngữ khí dụ dỗ trẻ con.



Đối với quý tộc mà nói, phải viết ra một phong thư mời phù hợp với tuổi tác của một đứa trẻ như vậy, quả là đối phương đã rất dụng tâm và chu đáo, xứng đáng để người đọc cảm động. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết phải là, nội dung của thư mời không đề cập đến việc muốn dẫn một vị Hắc Ma Vương đến nhờ y chụp ảnh.




(Phong phạm vương giả? Đây là muốn chụp ảnh tuyên truyền? Vì cái gì lại đến đây chụp? Còn có… Voldemort chụp ảnh tuyên truyền, vị Malfoy kia đến đây là tham gia náo nhiệt sao? Tuy rằng hai người là một đôi, thế nhưng lúc này trực tiếp đoạt đi danh tiếng của lãnh đạo thật sự thích hợp chứ?)



Này, ở đây thuận tiện cũng giải thích một chút, lý do vì sao hai vị này lại đến tìm Vu Nghị chụp ảnh.



Thứ nhất là bởi vì, bọn họ lúc đánh cuộc đang cầm trong tay ảnh Vu Nghị chụp ra, vừa vặn có đối chiếu. Thứ hai, loại ảnh chụp không cử động như vậy tựa hồ càng có thể đem ra so sánh, không sợ bên thua chơi xấu không thừa nhận. Điểm cuối cùng chính là, nguyên nhân bọn họ đánh cược, một là đối với tính an toàn trong thực nghiệm bạn tốt đang tiến hành bảo trì hoài nghi, một là thuận theo sự bốc đồng của bạn tốt, dù thế nào cũng không tiện nói ra bên ngoài. Thế nên lựa chọn một nhiếp ảnh gia trẻ con như Vu Nghị sẽ thích hợp hơn những người khác, chưa nói đến, đứa trẻ này chụp ảnh… thật sự rất tốt đâu.



Mà cử chỉ ngoan ngoãn gật đầu của Vu Nghị cũng khiến hai vị quý tộc kia rất hài lòng, chỉ là vừa mở miệng đã gọi giá năm trăm galleon.



“Ta nhớ rõ, Lucius chụp bảy bộ ảnh cũng chỉ chưa đến bốn trăm galleon.”



“Cháu tính cho cậu trẻ Lucius là giá ưu đãi, hơn nữa hiện tại là chụp hai người! Huống chi… còn có phí bảo mật.” Đôi mắt màu nâu nhạt mang theo biểu tình đắc ý nhìn hai người trưởng thành trước mặt. “Sau đó hai quý ngài có thể trực tiếp cho cháu một cái Obliviate, bảo đảm xóa sạch trí nhớ.”



“Ngươi rất thông minh, cậu bé.” Lần đầu tiên Voldemort mở miệng, hiệu quả hết sức kinh người.



Ảnh đế ngoài mặt dựa theo kịch bản biểu thị ngượng ngùng, trong nội tâm lại cực kỳ khắc chế, không để bệnh nghề nghiệp của mình bộc phát, trực tiếp tiến lên hỏi đối phương có muốn làm phối âm ***g tiến, hoặc trực tiếp tiến quân giới ca hát hay không.



Giọng nói này thật sự là… âm sắc quá hoàn mỹ, tuyệt đối không thể dùng ngôn ngữ để hình dung, cho dù là Ảnh đế đã quen nghe các loại thanh âm rung động cũng đều bị câu ca ngợi kia giật đến cột sống có chút tê dại.



Vu Nghị một bên thầm hận mình không có mang máy ghi âm theo, một bên lại cảm thấy có chút đáng tiếc… Vì sao đối phương lại là Voldemort chứ.



“Hai vị… cũng có thể chụp vài bộ trang phục, dù sao chủ đề này cho dù mặc áo ngủ cũng có thể chụp. Cháu sẽ để Kreacher mang quần áo đến.” Vu Nghị đặt máy ảnh lên bàn chạy đi chọn trang phục.



Tính cả bộ long bào Lucius từng mặt, tất cả những trang phục khác có chút khí phách uy vũ gì đó đều toàn bộ được chọn ra, bản thân Vu Nghị thì cầm hai bộ so sánh, phần còn dư lại để cho Kreacher dùng bùa trôi nổi di chuyển.



Đến khi quay về phòng khách, hai vị kia lại cho y một kinh hỉ, lúc y rời đi còn là một tóc đen một tóc bạch kim, ngoại trừ giới tính thì không có chỗ nào giống nhau, khi quay về lại là hai người hình thể tương đồng, ngoại trừ gương mặt thì không tìm được điểm gì khác biệt.



Abraxas hết sức hài lòng với biểu tình khiếp sợ của Peter, còn nhìn thẳng và gương mặt hiện tại này mấy lần nha.



“Nhìn đi Voldy, ta cảm thấy hiện tại đã có thể phân thắng bại rồi.” Dù sao đi nữa, hình thể có cực giống thì cũng chẳng ít lợi gì, khí chất là đến từ gương mặt.



Voldemort ở bên cạnh bị khiêu khích chỉ hơi chán ghét liếc nhìn gương mặt mà mình vốn muốn liều mạng thoát khỏi.



“Cậu xác định, đứa trẻ này không phải bị cậu hù dọa?”