V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 13 : Lần đầu gặp mặt (2)

Ngày đăng: 16:47 19/04/20


Vu Nghị đích thật là hoảng sợ rồi, bất quá dưới loại tình huống này khiếp sợ cũng không tính là thất lễ. Ảnh đế theo bản năng nhặt lên sự chuyên nghiệp của mình, cực kỳ tự nhiên nương theo biểu tình khiếp sợ mà diễn xuất.



Về phần nội dung khoe khoang của Abraxas… người không biết nội tình như y tạm thời không hiểu hàm nghĩa đó.



Tóc đen mắt đỏ, khuôn mặt anh tuấn, quan trọng nhất là giọng nói dễ nghe đồng dạng, như vậy cái người đang đứng ở vị trí của Abraxas là ai, thật sự rất dễ nhìn ra.



(Thuốc đa dịch sao?) Không đúng nha, thuốc đa dịch hẳn là phải khiến mình giống hệt đối tượng mới đúng.



(Thuốc đa dịch bản mở rộng?) Giới pháp thuật có cách nói này không?



Nhìn bộ dạng đứa trẻ rõ ràng còn chưa tỉnh táo, Voldemort hiếm được một lần hảo tâm giải thích, dù sao cái đặc điểm mắt đỏ này cũng quá đặc biệt rồi.



Mà sau khi nghe đối phương giải thích xong, Vu Nghị liền thiếu chút nữa đánh rơi mặt nạ.



Gia chủ Malfoy lưu giữ tóc của ngươi nhiều năm như vậy, đây là tình yêu sâu đậm đến thế nào nha…



Bởi vì diễn xuất của Ảnh đế quá tuyệt vời, vì vậy đám suy nghĩ 囧 này tự nhiên cũng chỉ có mình y hiểu rõ. Mà Abraxas còn đang chìm đắm trong ánh mắt mang theo kinh diễm của đối phương, cho rằng mình nhất định sẽ chiến thắng



Tuy rằng người có mắt đều nhìn ra được gương mặt nào đẹp hơn, nhưng hai người không phải quên rồi chứ, các người không phải đánh cược ai có gương mặt đẹp hơn, mà là đánh cược với gương mặt khác nhau liệu có bao nhiêu ảnh hưởng đến khí chất vương giả của Hắc Ma Vương.



Trên thực tế, nếu xét về vấn đề này, quan điểm của song phương đều rất ó đạo lý. Gương mặt đẹp đẽ có tác dụng mị hoặc nhất định, thế nhưng làm một Hắc Ma Vương thực lực cường đại, cho dù mặt mũi có hơi hung tợn cũng không có bao nhiêu khác biệt. Dù sao Voldemort cũng không đi con đường hòa ái gần gũi như Dumbledore, bề ngoài có chút kinh khủng trái lại còn có thể phụ trợ áp chế đám thuộc hạ lòng dạ đa đoan của hắn.



“Thoạt nhìn cũng không tệ.” Trong lúc Vu Nghị vẫn còn bị vây trong sự kiện ‘phục chế gương mặt kia, Abraxas đã ném một cái chú ngữ về phía mấy bộ quần áo Vu Nghị mang ra, bọn chúng đồng loạt đều trôi nổi trên không trung, tựa như có người vô hình đang mặc đám y phục này đứng biểu diễn trước mặt bọn họ vậy.



Bất quá, vừa chạm vào đám quần áo này, Abraxas hơi nhăn mày một chút, nhưng y cũng chỉ hơi liếc nhìn Vu Nghị mà không nói thêm gì. Về việc chất liệu quần áo là của Muggle này nói ra  cũng hỉ là việc nhỏ, không cần quá tính toán với một đứa trẻ bảy tuổi như vậy, dù sao Voldy khẳng định cũng không nhìn ra.



Có câu này mở đầu, Vu Nghị cũng dễ dàng tiếp tục nói xuống phía dưới.



“Cháu có thể đề cử một chút không?” Thấy hai người đều gật đầu, Vu Nghị lập tức chỉ về phía hai bộ quần áo.



Lần này quần áo y chọn ra đều là mới mẻ, vốn muốn để cho mình mặc, ngày hôm nay là do thân phận của người đến quá đặc biệt, hơn nữa đề tài phối hợp y mới cam lòng mang ra.



Trên thực tế, trong suy nghĩ của Vu Nghị, long bào Trung Quốc mới lột tả được chủ đề phong phạm vương giả, bất quá hai vị này đường nét đều mang đậm phong vị âu tây, mặc long bào Trung Quốc khẳng định chẳng ra gì cả. Lucius là do tuổi nhỏ, thiếu niên 11 tuổi đường nét vẫn chưa hoàn toàn khắc sâu, lại thêm một chút kỹ thuật trang điểm và lợi dụng ánh sáng, liền trở thành tiểu Hoàng đế mang theo phong tình dị vực. Chỉ là hai vị này thì không thể



Vì vậy, lần này Vu Nghị đem ra hai bộ quần áo đều là tác phẩm mà y hài lòng nhất, chủ đề nhất quán chính là, hoa lệ, cao quý, trang trọng.



Tỷ như bộ bên trái này. Áo ghile đen bó sát người, cắt may đơn giản thuần chất, không có một chút trang sức dư thừa nào, chỉ là ở phía vạt áo bên trái, từ ngực kéo dài xuống bụng có thêu một đồ án rồng vàng năm móng[1] rất sống động.



Bộ quần áo này thực sự cũng rất hấp dẫn ánh mắt của hai vị phù thủy Anh quốc, tuy rằng bọn họ không biết rồng Châu Á, thế nhưng cũng không trở ngại bọn họ tán thưởng với loại đồ án tinh xảo của loại sinh vật pháp thuật thoạt nhìn rất mạnh mẽ cũng rất hung ác kia.


Mặc kệ thế nào, cái uy hiếp này rõ ràng so với một trăm galleon thì thực tế hơn. Tuy rằng nói lời trẻ con không có kiêng kỵ, thế nhưng chuyện này vừa đưa ra dù sao cũng đắc tội đủ hai gia tộc lớn. Nhà Malfoy bên này nhìn quan hệ ám muội của Abraxas và Voldemort hẳn là sẽ không nói thêm cái gì, dù sao cũng chỉ là mang ra trêu chọc nụ cười giai nhân, thế nhưng nhà Black liền không nhất định.



Đến lúc đó, nhà của y và Alice bị đem ra làm khó thì phải làm sao bây giờ?



Như vậy cái đề nghị này nhất định không cần suy tính liền phải đáp ứng rồi. Sau đó Vu Nghị còn yên lặng than thở, một trăm galleon kia nhất định phải trả lại thôi, hơn nữa số hình vừa cố gắng chụp lúc nãy cũng là có chút uổng phí.



Sớm biết như vậy, vừa rồi nên để Abraxas tiếp tục phóng đãng đi, dù sao bộ dạng của y cũng là phóng đãng lại tràn ngập mỹ cảm, căn bản không cần điều chỉnh.



Nhìn đứa trẻ trước mặt tỏ vẻ đáp ứng, Voldemort cũng liền lưu loát thay đổi y phục, bước lên bối cảnh “Vương tọa” tùy ý thể hiện một tư thế.



Tuy rằng giới phù thủy cũng không có bao nhiêu người, đồng nghĩa với việc Voldemort cũng không khống chế được bao nhiêu thuộc hạ, thế nhưng tốt xấu gì vị này cũng là Hắc Ma Vương cao ngạo bễ nghễ, hiển nhiên so với một đám người chức cao quyền trọng gì đó thì uy nghiêm và khí thế hơn nhiều.



Đối phương chỉ cần vừa ngồi xuống như vậy, cảm giác gì cũng đều có, không cần phải điều chỉnh thêm như Abraxas, chỉ cần chỉ đạo một chút tư thế là đủ rồi. Hơn nữa kết hợp với vóc người và trang phục, tựa hồ so với bộ dạng Abraxas biến thân càng chói lóa hơn một chút, uy nghi hơn một chút.



Chỉ là gương mặt kia… quá chướng mắt rồi.



Nếu như gương mặt của Voldemort chỉ đơn thuần là xấu còn chưa tính, chúng ta có thể thông qua góc độ, ánh sáng mà thay đổi, bên trái đẹp chụp bên trái, bên phải đẹp chụp bên phải, góc độ của bóng đèn còn có thể thay đổi…



Thế nhưng, sự khó nhìn hiện tại của Voldemort là ở trên da sắc độ cực kỳ mất tự nhiên, bề mặt cũng gập ghềnh thô nhám. Chỉ cần đứng dưới bóng đèn… thật sự là khuyết điểm nhiều đến che không hết.



Vu Nghị do dự thật lâu, cuối cùng cũng vẫn phải khuất phục dưới chuẩn mực đạo đức nghề nghiệp của mình, huống chi hiện tại muốn chụp cũng không chụp thắng được Abraxas mà. Dù sao đám hình vừa rồi y chụp có hiệu quả cực kỳ tốt.



Voldemort nhìn đứa trẻ kia vây quanh mình thoắt chạy sang trái thoắt chạy sang phải, cuối cùng lại trưng ra gương mặt sầu khổ, một bộ anh dũng hy sinh cực kỳ bi phẫn, sau đó còn lủi qua một bên cầm đến cái mặt nạ tạo hình hoa mỹ.



Vị V đại nào đó nhất thời đen mặt.



Nếu như nói lúc trước đứa trẻ này nhìn gương mặt đã từng là của mình đến đờ ra, có lẽ là bị hù đến, cũng có thể thuần túy là bị mỹ sắc mê hoặc. Thế nhưng hiện tại lại cầm mặt nạ đưa đến, rõ ràng là đang nói… hắn thua.



“Vừa này vì Malfoy tiên sinh chụp ảnh thật sự rất dụng tâm…” Vu Nghị cẩn thận nhìn vị Hắc Ma Vương kia, thấy đối phương tựa hồ cũng không định rút ma trượng ra thì liền biết mình đã đoán đúng. Vị này hiện tại còn chưa điên đến mức quá lợi hại, vẫn còn có chút kiên nhẫn, nhất là đối với những chuyện có liên quan đến tình nhân của mình.



“Vừa nãy mơ hồ có nghe quý ngài Malfoy nói qua, hai vị dường như đang so sánh cái gì đó… thực tế, chuyện so sánh với người yêu cũng không cần tích cực như vậy.” Vu Nghị vừa nhìn Voldemort không vui đeo mặt nạ lên còn vừa phải lựa lời khuyên nhủ, làm nhiếp ảnh gia cũng thật sự là số khổ mà.



Chỉ cần kiếm được một khoảng đưa cho Fowler làm tài chính khởi động rồi, sau này liền không làm nữa.



“… …” Người yêu.



———————



1/ Rồng vàng năm móng: Ngũ trảo kim long, ý chỉ Hoàng đế, trong chế độ phong kiến, hình ảnh rồng được dùng tượng trưng cho cả hoàng tộc nhưng số móng có khác nhau, địa vị cũng khác nhau. Thân vương dùng rồng ba móng, Hoàng tử là rồng bốn móng, chỉ có Hoàng đế mới được dùng rồng năm móng.