V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 46 : Điện giật

Ngày đăng: 16:47 19/04/20


Vở kịch này không chỉ được các học sinh hoan nghênh mà còn được giáo sư ủng hộ, Dumbledore lại càng là mở rộng cửa chào đón, thậm chí cụ còn cho bọn họ mượn cả đại sảnh đường làm sân khấu.



Bất quá cho dù là như vậy, Peter cũng ba lần bảy lượt dặn dò mọi người nhất định phải đặt việc học lên hàng đầu, không chỉ không cho phép năm năm và năm bảy tham gia còn đặt ra một cái quy luật sắt. Chỉ cần có người có hai môn không đạt chuẩn, năm sau sẽ không được phép tiếp tục tham gia.



Trên thực tế quy củ này vẫn là rất thoải mái, bởi vì trừ khi kiến thức đặc biệt tệ hại, bằng không đến cuộc thi cuối kỳ các giáo sư đều sẽ cho một điểm chuẩn, dù sao hiện nay ở trường vẫn chưa có giáo sư Snape thích nhìn đám động vật nhỏ vật vã thống khổ.



Dĩ nhiên, đây là chuyện của trường học, kỳ thi OWLs và NEWTs thì không giống vậy rồi.



Tuy vậy, cái quy củ thoạt nhìn rất dễ dàng này cũng đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho toàn bộ học sinh, nhất là sau khi chọn vai hoàn tất, biểu hiện của một ít diễn viên thật sự khiến cho mọi người tò mò không thôi.



Tuy rằng Peter đã thảo ra hiệp nghị bảo mật nội dung vở kịch, thế nhưng mọi người cũng không kềm nổi tính khoe khoang nha. Cái gì đi được đến nửa đường bỗng nhiên làm ra một vài động tác kỳ quái, sau khi hấp dẫn sự chú ý của mọi người xong lại giả vờ ngượng ngùng nói “Ồ, vừa rồi tớ đang luyện vài động tác đánh kiếm.”



Hoặc là một nhóm vài người hợp lại với nhau trao đổi lời kịch, còn chuyên môn nói được đến nửa vời, chọn những lời kịch khiến người háo hức không thôi. Đợi đến khi xung quanh đã có nhiều người vây lại mới giả mù sa mưa biểu thị “Không thể nói cho mọi người biết nha, phải bảo mật.”



Quả thật cực kỳ gợi đòn.



Bất quá các diễn viên tham gia diễn xuất cũng có sự hiếu kỳ của riêng mình, là do bình thường trong lúc diễn tập mọi người đều không nhìn thấy ai đến nhận vai Dan.



Bởi vì ở giới pháp thuật có sự tồn tại của thứ gọi là ‘Thuốc tăng tuổi’, thế nên người có thể nhận vai Dan thật sự là nhân số đông đúc, tất cả học sinh thuộc bảy cấp học của Hogwarts đều có thể nhận vai, nếu chỉ dựa vào bề ngoài thì càng là khó nhận định.



Tỷ như lúc chọn diễn viên cho nhân vật quốc vương tàn bạo, mọi người ai cũng không ngờ Peter lại chọn Simon Diggory, người được toàn thể Hufflepuff nhận định là lạc quan thân thiện, quan hệ cá nhân cực tốt. Đối mặt với sự nghi hoặc của mọi người, Peter chỉ đơn giản đem ra ‘Thuốc tăng tuổi’ cho Simon uống vào, sau đó lại thay bộ phục trang vàng son lấp lánh mà bên phía Slytherin hảo tâm tài trợ, tiếp theo chỉ cần đơn giản dán thêm một bộ râu mép, để Simon thử chìm vào nhân vật nói vài câu thoại.



Nhất thời vị quốc vương kiêu ngạo không ai bì kịp, chỉ hứng thú với chiến tranh và mở rộng lãnh thổ, lúc nào cũng hy vọng có thể lưu danh sử sách trong kịch bản liền chân thật hiện ra trước mắt mọi người.



Tuyệt hơn chính là, Simon còn có thể một người diễn cả hai vai, vừa là quốc vương vừa là đại vương tử. Nhân vật đại vương tử này cũng có thể xem như là một trong những đối thủ mạnh nhất của nhân vật chính, thái độ làm người chính trực lương thiện lại thông tuệ, lúc đầu còn từng âm thầm thả nhóm diễn viên chính vài lần. Nếu như anh ta thật sự có thể lên làm quốc vương, quốc gia này tuyệt đối có thể trở nên hùng mạnh.



Bất quá, trên đời này không có nếu như, giữa lúc đại vương tử xuất binh thảo phạt nhóm người nhân vật chính, anh ta liền bị người của mình ám toán chết nơi tha phương. Bởi vì so với đại vương tử, nhị vương tử càng có thể mang đến thêm nhiều lợi ích cho đám thủ hạ lang sói kia của quốc vương.



Mà nhóm nhân vật chính nhìn thấy đại vương tử đã từng giúp đỡ mình lại rơi vào kết cục như vậy liền có loại cảm giác anh hùng tiếc anh hùng vô hạn, đây cũng là một trong những sự kiện khiến nhân vật chính trở nên u ám nhiều nhất.



Dán râu giả lên chính là quốc vương tàn bạo, tháo râu giả xuống liền trở thành vương tử anh tuấn lương thiện. Loại tương phản này vừa vặn cũng khiến Simon hạ một quyết định, cả đời này cũng không để râu.



Simon nhận nhân vật có độ tương phản cao như vậy, mọi người đều không nhịn được mà suy đoán, có phải người diễn vai Dan sẽ là một học sinh có cá tính ngây thơ thiện lương, hoạt bát trong sáng khó ngờ không?



Vì vậy ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Andromeda.



“Tại sao lại nghĩ đến cô ấy?”


Chỉ bất quá ánh mắt của Peter vẫn luôn rất linh hoạt, thoạt nhìn có chút giả tạo.



“Bỏ qua phần giới thiệu ban đầu, chúng ta trực tiếp diễn màn thứ nhất.” Máy quay phim và máy chiếu vẫn còn chưa chuẩn bị xong, bất quá màn ảnh giới thiệu ban đầu cũng không cần phải chuẩn bị quá công phu. Peter từ sớm đã nhờ Fowler tìm người giúp y vẽ vài bức tranh, loại tranh ảnh không có bao nhiêu hàm lượng nghệ thuật chỉ yêu cầu tả thực đúng theo quy phạm này muốn chuẩn bị quả thực không khó. Chỉ qua một tháng, Peter đã nhận được tác phẩm hài lòng.



Đến lúc đó bọn họ dùng một thần chú che giấu khiến trang giấy trở nên trong suốt một chút, sau đó phóng đại bức tranh ra, cuối cùng là  dùng thần chú gia tăng tốc độ lật tranh, như vậy hiệu quả cũng không khác biệt lắm so với dùng phim và đèn chiếu.



Peter vừa dứt lời, mọi người đều lập tức tỉnh lại từ hai tầng chấn động do sắc đẹp và thân phận của người vừa xuất hiện, náo loạn chạy vào sau cánh gà vào đúng vị trí.



Màn đầu tiên của ‘Giới’ chính là cảnh Kate xông vào rừng sâu, quỳ trước tế đàn cầu xin.



Voldemort bước đến vị trí tế đàn dùng một thần chú ảo ảnh che giấu thân ảnh của mình.



Mà hành động này khiến Peter lần nữa cảm thán sự tiện dụng của pháp thuật, không cần bố trí giàn giáo cũng không cần phải dùng phông xanh làm đặc hiệu, người này cứ thực sự tàng hình như vậy.



Muggle là một thị trường rất tốt, chỉ cần bọn họ nắm chắc công tác che giấu, nhất định có thể thành lập công ty ăn nên làm ra.



Giới pháp thuật có thần chú, có ma dược còn có Hắc Ma Vương tuyệt sắc hại dân hại nước, không lợi dụng một chút để kiếm tiền chính là không hợp ý trời.



Nhiều năm sau khi Peter nhớ lại, đây phỏng chừng là lần đầu tiên y nảy lên ý niệm lôi kéo Voldemort vào giới giải trí, bất quá vào lúc này y chỉ là thuận tiện khinh bỉ hình tượng lẳng lơ của Hắc Ma Vương mà thôi, cũng coi như bao biện cho việc lúc nãy y cũng giống như mọi người, đã thất thần một chút. Ý nghĩ nọ chỉ là lướt nhanh qua đầu y, phút chốc liền quên mất.



Giữa lúc Peter còn đang suy nghĩ lung tung, trong lòng của Voldemort đã có chút rung động.



Đất diễn của Dan rất ít, lúc tập luyện đều là hắn ở trc mặt Peter bày ra bộ dạng thích hợp, miệng đọc lời kịch mà thôi, hơn nữa tính cách của nhân vật này thực sự rất tương tự với y, độ khó không lớn, huống hồ y còn có loại thiên phú đặc biệt ngay cả Merlin cũng phải ghen tỵ cơ mà. Tất cả những màn diễn của hắn đều chỉ luyện tập mấy lần liền qua, căn bản không cần Peter lôi kéo nhập diễn.



Chính vì thế, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Peter trong trạng thái này.



Y chỉ đơn giản dùng đũa phép vẩy cho mình vài giọt nước, để bọn chúng chậm rãi len qua tóc mái chảy xuống vùng trán, hô hấp vốn đang ổn định bất chợt trở nên dồn dập phảng phất như y vừa chạy xong mấy nghìn mét vậy. Thiếu niên kinh hoảng mờ mịt tìm kiếm phương hướng trong rậm, từng tia đau thương tịch mịch trong ánh mắt lơ đãng lộ ra, khi nhìn thấy tế đàn rồi liền vô cùng vui mừng chạy đến, thậm chí trên đường còn ngã xuống mấy lần, sau đó là trực tiếp té nhào lên tế đàn.



Thất thanh khóc rống, nghẹn ngào đọc lên thần chú trên tấm bản đồ tổ truyền…



“Đáp lại ta đi, tinh linh. Ta nguyện trả bất cứ cái giá nào, cho dù phải tử vong, cho dù phải mất đi linh hồn…” Peter ngẩng đầu nhìn về phía tế đàn trống trải. Hận ý sâu tận xương tủy, ý niệm báo thù quyết tuyệt điên cuồng được bày ra vô cùng tinh tế, trái tim của các học sinh trốn sau cánh gà cũng vì vậy mà cảm thấy quặng đau huống chi là Voldemort đang nhìn trực diện về phía y.



Hắn biết rõ biểu hiện của Peter bây giờ đều chỉ là diễn xuất, biết rất rõ từ góc độ của y chỉ là đang nhìn chằm chằm vào không khí chứ không phải đang cầu xin chính mình.



Thế nhưng, trái tim của người nào đó vẫn là không thể ức chế mà liên tục tăng nhịp.



Rõ ràng đối phương hiện tại cả người chật vật, rõ ràng biểu hiện lúc này của y chỉ là diễn lại nhân vật được người ta đắp nặn nên… Thế nhưng cho dù biết được mọi chuyện, Voldemort vẫn không nhịn được bị đôi mắt kia hấp dẫn, bị biểu tình kia lôi cuốn…