Vài Lần Hồn Mộng
Chương 1 : Một giấc mộng say. .
Ngày đăng: 16:35 19/04/20
Ta tên là Nhan Nhược Nhất. Khi còn ở Trung Quốc địa cầu, Bởi vì ở bên ngoài uống say nôn lên trên người một vu nữ có lòng dạ hiểm độc, vu nữ phẫn nộ đem ta đưa đến nơi này tên là”Cửu Châu”, thế giới hoàn toàn không thể lý giải được.
Ở nơi này hai tháng, có yêu quái, có tiên nhân, có cá mập giống như chim và hổ giống như bọ chét. Tất cả đều kỳ lạ khiến cho người ta sởn tóc gáy.
(NV:Đúng là quái dị ko thể lý giải nhỉ)
Ta kháng nghị mãnh liệt cũng muốn xin trở về. Vu nữ chỉ nói: “Trở về? Tốt, đi tìm cái chết đi.”
Nhưng mà may mắn nơi này còn có người, có thị trấn, có dân tốt cùng thổ phỉ —— cho nên ta mới có thể gặp được hắn.
Thương Tiêu, cửu vĩ hồ yêu màu trắng
Mới tới Cửu Châu bởi vì ta chịu kích thích quá lớn dẫn tới việc tự tìm cái chết mà không thể, cuối cùng giống một trăm lẻ tám anh hùng trong Thủy Hử bị buộc lên Lương Sơn. Đương nhiên ta lên không phải Lương Sơn, mà là một tòa “Thổ Phỉ Sơn” nổi danh nhất. Ta cũng không phải đi làm hảo hán, mà là đi tự tìm cái chết.
Kết quả lại là nhầm lẫn ngẫu nhiên làm nữ phỉ, gặp phải loại yêu quái hồ ly bị đánh thành nguyên hình.
Ta nghĩ, cái gọi là nghiệt duyên chính là những người có liên quan còn chưa thực sự biết được kết quả.
Vì thế, dựa theo tiến triển của những tiểu thuyết tình cảm thông thường, cô gái ngây ngốc yêu một tên yêu quái.
Ban đầu, yêu quái là có mục đích buộc cô gái đi theo hắn. Đến sau này, ai cũng không biết vì cái gì. Nàng kề cận hắn, hắn cũng không đuổi đi nàng đi. Cho đến khi, yêu hồ mang cô gái đi vào cung điện của hắn, nơi này có con dân, bằng hữu, gia tộc của hắn cùng với ——
Nữ nhân kia.
Trước khi gặpTử Đàn, bản thân ta cảm thấy, tuy nói không yêu nhưng hắn ít nhất là thích của ta. Hắn cùng ta vui đùa, dung túng ta làm những chuyện “Không hợp với lẽ thường” kia, bị ta làm cho nổi trận lôi đình. Phải biết rằng, Thương Tiêu chính là ma đầu máu lạnh làm cho người trong thiên hạ nói đến thì phải thay đổi sắc mặt.
Nhưng mà Tử Đàn làm cho ta biết, thì ra yêu quái như hắn cũng có biểu hiện dịu dàng như vậy. Vì làm cho nữ tử tuyệt sắc ngủ say bốn trăm năm tỉnh lại, hắn thậm chí không tiếc ba lượt phát động chiến tranh, hơn mười lần thân rơi vào trong nguy hiểm.
Liền ngay cả lần đầu khi ta và hắn gặp nhau lúc hắn trong tình trạng thảm hại, cũng chỉ là vì cướp linh dược Trú Nhan trong tay kẻ địch vì Tử Đàn.
Thật mỉa mai bao nhiêu.
Về sau, cuối cùng tìm được cách làm cho Tử Đàn tỉnh lại —— hai thứ.
Một là trái tim có sức mạnh lớn cực tinh thuần, hoặc là......
(NV: ngược cả nam lẫn nữ, hic hic, hên là ngược nhẹ!)
Một câu không đầu không đuôi, lại giống như kiếm sắc đâm xuyên qua tất cả phòng bị, kỳ vọng gộp lại trong trái tim vốn đã không còn sức đập nữa của ta, sau đó khuấy trộn ở bên trong nghiêng trời lệch đất, máu tươi đầm đìa.
Ta còn ở trông đợi vào cái gì?
Không trông đợi vào cố nhân có thể tỉnh lại; không trông đợi vào hắn có thể buông tha dã tâm nhất thống thiên hạ; thậm chí không trông đợi vào hắn có thể đem vị trí của Tử Đàn trong lòng hắn chuyển đi.
Chỉ mong hắn đừng dùng dáng vẻ đương nhiên bảo ta đi hy sinh; mong lúc hắn có thể liều mạng vì Tử Đàn còn có thể suy nghĩ đến lo lắng của ta; mong hắn có thể quay đầu lại nhìn một lần, ta đứng ở đây chờ đợi biết bao nhiêu mỏi mệt......
Tất cả điều ta trông đợi hắn không thể cho ta.
Ta trông đợi vào cái gì?
Ngẩng đầu, độ cong trên khóe miệng của ta từ từ mở rộng, ánh mắt lại lạnh xuống.
Ta muốn cuộc sống bình thường, mà hắn muốn thiên hạ. Nên những lúc bình thường ta vẫn vạch kế hoạch rời đi, Nên những lúc có hắn, ta quyết định cho dù phải chịu gió tanh mưa máu, cũng muốn ở lại bên hắn.
Nhưng đúng là châm chọc, cuối cùng hắn lại cần thiên hạ này......
Ta nghĩ, ta đã không có gì lý do ở lại khi trong lòng hắn đã có nữ nhân khác nắm giữ.
“Thương Tiêu.” Lần đầu, ta dùng tâm trạng phức tạp nghiêm túc gọi ra tên của hắn như vậy, “Ngươi bảo ta cứu nàng?”Câu hỏi của ta chính là một lời thê. Chịu đựng không nổi có chút vui đùa, “Mặc dù ta chết, cũng phải cứu?”
“Mặc dù nàng chết.”
Sau đó, ta dùng tính mạng của mình đi cứu nữ nhân khác. Hắn muốn ta cứu, ta liền cứu. Hắn muốn ta chết......
Liền chết đi.
Không có ai tự nhiên hy sinh vì ai. Nhưng, con thiêu thân luôn luôn cam tâm tình nguyện nhào vào đám lửa.
Thương Tiêu có lẽ vĩnh viễn cũng không biết, cứu Tử Đàn ta thật sự sẽ “Chết”, tựa như hắn vĩnh viễn cũng không biết từng có nữ tử vì hắn như thế.