Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
Chương 20 : Online, Offline
Ngày đăng: 13:13 18/04/20
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Thương Hỏa giật mình, đột nhiên cười nói: “Sao thế, thật sự định đem bản thân tặng cho anh à?”
Hà Tấn lại cảm thấy mặt mũi nóng lên, đương nhiên là cậu không có ý này…
Kỳ thực, có thể gặp được “bạn cũ” tám năm không thấy mặt ở trong game, người này lại là đại thần đệ nhất toàn server, đã khiến cho Hà Tấn có cảm giác trúng giải độc đắc rồi. Hiện tại người bạn cũ kia còn đối xử với mình tốt như vậy, chốc chốc tặng tọa kỵ, chốc chốc cho tiền… Tuy được người đối đãi như thế cũng rất thích, nhưng chung quy Hà Tấn vẫn cảm thấy ái ngại khi chỉ biết nhận mà thôi.
Trời sinh không có khả năng làm “Kẻ lừa đảo”, Hà Tấn liền gửi user và pass cho đối phương biết theo bản năng, để đổi lấy sự tín nhiệm, đồng thời cũng muốn cho Thương Hỏa thấy được rằng — số tiền này tôi để ở đây, chừng nào cậu muốn thì cứ lấy, dù tôi không onl thì cậu cũng có thể tự log acc mà hành động.
Tuy rằng sau khi nhắn tin đi, Hà Tấn cũng cảm thấy mình có phần kích động, bởi vì tất cả các tài khoải trên mạng của cậu đều dùng chung user và pass như vậy, kể cả hòm thư cá nhân, weibo, baidu, hay diễn đàn vân vân. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Thương Hỏa căn bản không biết điều này, hơn nữa đối phương có vẻ là một người thẳng thắn và phóng khoáng, hẳn là sẽ không thăm dò tin tức này nọ, cho nên cậu cũng không bận tâm nữa.
Cũng may Thương Hỏa chỉ trêu chọc một câu rồi lại nói: “Cũng được, dù sao chơi Linh sủng có thể trực tiếp chọn ‘Đi theo’, những lúc em không onl, anh có thể giúp em luyện cấp.”
Hà Tấn không hiểu nói: “Vội luyện cấp thế làm gì? Không thể từ từ mà thăng à?” So ra thì cậu muốn lĩnh hội quá trình chơi game chứ không phải khoái cảm khi thăng cấp.
Thương Hỏa: “Không phải, có thể anh đã chơi quá lâu, cho nên cảm thấy cảm giác khi làm nhiệm vụ hệ thống rất là buồn tẻ, anh nghĩ cấp bậc càng cao thì càng thú vị. Tuy nhiên, chỉ khoảng hai mươi ngày nữa game sẽ có bản thực tế ảo rồi, đến lúc đó cách chơi sẽ hoàn toàn khác với hiện tại, em muốn thể nghiệm, chi bằng chờ sau này hãy thể nghiệm đi.”
Thương Hỏa nói rất có đạo lý, kỳ thực nhiệm vụ hệ thống làm đến làm đi vẫn mãi chỉ có một hình thức, vừa rồi Hà Tấn chỉ nghĩ cho mình, không ý thức được rằng Thương Hỏa đã max cấp rồi, hiện tại đối phương đang hy sinh thời gian để kéo mình. Nếu hai người muốn cùng nhau chơi đùa, tốt nhất là Hà Tấn nhanh chóng đuổi theo Thương Hỏa.
Tiểu tiên A Tấn: “Nghe lời cậu, chúng ta nhanh chóng thăng cấp đi.”
Hai người tiếp tục làm nhiệm vụ, có Thương Hỏa ở đây, hiệu suất hiển nhiên cực kỳ cao. Hà Tấn đi theo sau mông đối phương làm tròn chức trách của một con sâu lười, nhìn thanh kinh nghiệm của mình dần dần nhích lên… đột nhiên cậu cảm thấy cũng thực là sung sướng. (=v=)
Ngay khi Hà Tấn đang vui vẻ thưởng thức tư thế oai hùng khi Thương Hỏa ngược quái thì nam tử trong màn hình đột ngột quay người tặng cho cậu một kiếm.
〖 Hệ Thống 〗: Bạn đã chết.
Hà Tấn: “…”
Hà Tấn: “Ờ.”
Hầu Đông Ngạn: “Đấu trường ở game bàn phím chủ yếu phụ thuộc vào đầu óc người chơi, khả năng người chơi điều khiển phím chuột, độ nhạy của phím chuột, và cuối cùng là tốc độ phản hồi của hệ thống. Vì thế cho nên, ý thức chiến đấu của những cao thủ chuyên nghiệp đều rất mạnh, thao tác cũng vô cùng chuẩn, hơn nữa phần cứng cũng phải đầu tư loại tối ưu… Nếu không mày nghĩ, vì sao một cái bàn phím bình thường chỉ hơn mười đồng, nhưng bàn phím xịn hơn lại tốn những một ngàn hả, bởi vì độ nhạy cao đấy, biết chưa!”
Hà Tấn hiểu ra: “Như thế, nếu người chơi đội mũ giáp có phải sẽ lược bỏ được quá trình ‘điều khiển bàn phím’, chỉ cần có ý niệm là có thể trực tiếp dùng sóng điện não làm phương thức truyền tin cho hệ thống, nhờ đó điều khiển hành vi tương ứng của nhân vật hay không?”
Hầu Đông Ngạn: “Đúng vậy! Hơn nữa game online thực tế ảo vô cùng chân thật cả về cảm giác cũng như thị giác, giả dụ mày chém xuống một đao, hệ thống game cũng sẽ cho mày cảm giác cơ thể tương ứng, ngẫm lại rất kích thích đó nha! Đến lúc đó, những game thủ còn dùng bàn phím liền tương đương với cái gọi là ‘điều khiển từ xa’, mà những người chơi vốn có ý thức tốt nhưng tay tàn lại được hưởng phúc rồi, tóm lại là sau khi bản thực tế ảo được tung ra, thực lực của game thủ sẽ được sắp xếp lại một lần nữa, chắc chắn biến hóa nhiều so với hiện giờ.”
Hà Tấn “Ừ” một tiếng, chẳng trách Thương Hỏa lại nói, sau khi bản thực tế ảo ra, mọi thứ sẽ hoàn toàn khác biệt.
Bỗng nhiên Hầu Đông Ngạn lên tiếng hỏi: “Hiện tại mày cấp mấy?”
“Khụ, mới cấp 30…” Hà Tấn có chút khẩn trương, đột nhiên cậu nhớ ra chuyện mà nam tử áo tím mới nói ban nãy, sau tối nay tên tuổi của cậu đã truyền khắp các diễn đàn game rồi, chẳng biết Hầu Đông Ngạn có phát hiện cậu là vợ của Thương Hỏa hay không nữa…
Hầu Đông Ngạn: “Tao chơi ‘Hồn’ tới cấp 48, mày cứ chơi lên nữa đi, sau khi ra bản thực tế ảo tao kéo mày!”
… Tao đã có người “kéo” rồi ( ̄_, ̄)…
“Nhưng tao cả mày không cùng server cơ mà?” Hà Tấn kỳ quái hỏi.
Hầu Đông Ngạn: “Nghe nói sau khi bản thực tế ảo được tung ra, rào chắn ‘Khu vực Thần Ma” giữa các server sẽ được mở ra, tất cả những người trên cấp 50 đều có thể chơi cùng một chỗ. Đó cũng một trong những điểm được rất nhiều người chờ mong đấy!”
… Nói vậy, về sau rất có khả năng sẽ đụng độ với Hầu Tử ở trong game? Ặccccc~ khôngggggg… Hình tượng của tôi! (=A=)
Mặt khác, sau khi bị đề nghị của Hầu Đông Ngạn đánh tới tỉnh, Hà Tấn mới nghĩ tới yêu cầu gọi một tiếng “chồng” của Thương Hỏa… Cậu lập tức rụt cổ, rúc vào ổ chăn, rầu rĩ nói: “Thôi sau này hãy nói, tao ngủ trước đây…”
Kéo chăn che kín nửa khuôn mặt, Hà Tấn nhắm đôi mắt lại, nghĩ tới Thương Hỏa, lặng lẽ lẩm nhẩm một tiếng “chồng” …
Sau đó, mép chắp chỉ còn lộ ra nhúm tóc rồi bù của cậu.