Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
Chương 56 : Chúng ta mau chạy đi
Ngày đăng: 13:13 18/04/20
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Những người online vào thời điểm năm giờ sáng, nếu không phải thuộc đảng ngủ ngày cày đêm thì cũng là thành phần chênh lệch múi giờ.
Nhưng bất kể đối với loại một hay hai thì cái tên “A Tấn” đều như sấm rền vang dội bên tai.
Mắt thấy vào giờ này rồi mà vợ đại thần vẫn còn cùng một nhân vật mang tên Lạc loài gì đó đi giết boss dã ngoại, đám người rảnh rỗi không khỏi xôn xao bàn tán một phen —
〖 Thế giới 〗『 Ám Ảnh 』: “Ly Lạc là ai? Sao lại ở cùng A Tấn?”
〖 Thế giới 〗『 Hòa Thượng Trúc Viên 』: “Chưa từng nghe qua…”
〖 Thế giới 〗『 Miêu Tiểu Ngư 』: “Vô Tình hiện có onl không? Ấu~ A Tấn kia thực sự là vợ của đại thần à?”
〖 Thế giới 〗『 Âu Dương Diểu Diểu 』: “Tổ đội đi nhìn một cái khônggggggggg?”
〖 Thế giới 〗『 Tú Sơn 』: “Lầu trên thêm mị ik~!”
〖 Thế giới 〗『 ロCấm Mocha Lạnh 』: “Có bị ngu không vại, chờ các thiếm đến thì người ta đã sớm đi mọe nó rồi…”
…
Ly Lạc không biết chuyện giết boss sẽ được lên TV, hiển nhiên cũng chẳng phải người thích đi hóng hớt. Lúc này, một người một gấu vừa mới giết được Trúc yêu còn đang hưng phấn mà hú hét kia kìa!
Cả hai xoa tay, thầm niệm một câu “A di đà phật” sau đó lần lượt đi lên sờ thi thể khúc măng còn sót lại kia. Chỉ thấy một luồng sáng vàng bất chợt lóe lên, kênh thế giới lại bắn ra thông báo một lần nữa — Người chơi 『 A Tấn 』 giết chết 『 Trúc yêu 』, đạt được 『 Đao Trúc』, 『 Sách thăng cấp tiềm năng 』!
Thông báo chỉ có một cái này, không có của Ly Lạc.
Hà Tấn nhìn sang con gấu mèo bên cạnh, phát hiện đối phương đã biến trở lại hình người, một thiếu niên mặc quần áo vải thô, tóc tai tán loạn, trên mặt còn vẽ một vệt đen một vệt trắng, thoạt nhìn giống hệt một gã thổ dân mọi rợ man di.
Ly Lạc ném quyển trục đang cầm trong tay xuống đất, tức giận nói: “Đậu má, thế mà chỉ sờ được có một quyển 『 Sách kỹ năng nấu bánh trúc nhu hương 』với hai viên đại hoàn đan, toàn là rác rưởi!”
Ớ, người mà bọn họ truy đuổi… hình như không phải mình, mà là Ly Lạc?
Hà Tấn vừa mới ngẩn ra, lại chợt nghe một thanh âm khác nói: “Méo biết đứa nào mới là A Tấn, cứ mần thịt cả hai đi!”
“…” 囧 Orz…
Ly Lạc ở phía trước gào lên: “Anh biết một cái phương pháp có thể cắt đuôi đám người này, đi theo anh mau!”
Hà Tấn cái khó ló cái khôn, nói: “Chỉ cần tìm được một góc bí mật là ok, tôi có tọa kỵ!”
Ly Lạc: “Không cần, không cần, lối rẽ phía trước có cổng vào một phó bản cấp 25, chúng ta đang là trạng thái tổ đội, có thể vào phó bản được!”
Hà Tấn: “…”
Điên cuồng chạy theo Ly Lạc đến cửa vào phó bản, Hà Tấn cảm giác được đám game thủ cưỡi tọa kỵ ở đằng sau gần như đã sắp cắn tới mông! Hy vọng ở ngay trước mắt! Gấu mèo dùng một chút sức lực cuối cùng lăn thẳng vào lốc xoáy của kết giới phó bản. Thế nhưng, một sự kiện ngoài ý muốn đã xảy ra — Chỉ thấy cục lông đen trắng tròn vo kia hệt như đụng phải một tấm đệm lò xo, nhanh chóng bắn ngược trở lại, chui tọt vào lòng Hà Tấn đang vội vã không kịp phanh! Hai người quấn lấy nhau lăn xa hơn hai mươi mét, Hà Tấn bị va đập đến mức máu tụt mất nửa thanh, hai mắt lấp lánh muôn ngàn ánh sao, toàn bộ thế giới xung quanh đều không ngừng xoay chuyển. Đúng lúc ấy, gợi ý của hệ thống bỗng chốc vang lên — “Nhân số tổ đội không đủ ba người, không thể tiến vào phó bản.”
Hà Tấn: “…” Thằng nhãi này!!! Quả nhiên rất không đáng tin mà!!!
Cố sức đứng lên trong cơn choáng váng, Hà Tấn nghĩ lần này thì xong thật rồi. Kết quả vừa mới ngẩng đầu, chỉ thấy đám người đuổi theo bọn họ thế nhưng một mạch xông thẳng vào lốc xoáy, biến mất sạch sành sanh!
Ly Lạc đứng lên, sửng sốt một giây sau đó cười to: “Ha ha ha, bọn ngu này! Đến gần kết giới phó bản quá nên bị hút vào cmnr!”
Hà Tấn: “…”
Hà Tấn không bận tâm đến cảm giác choáng váng trong đầu, một bên triệu hồi Cùng kỳ Liệt diễm, một bên nói với Ly Lạc: “Mau biến lại hình người!” Đám người kia đi vào phó bản nhưng sẽ nhanh chóng trở ra, bọn họ không có quá nhiều thời gian!
Thần thú khổng lồ oai phong lẫm liệt xuất hiện ngay khi được Hà Tấn triệu hồi, thiếu niên Ly Lạc nhìn mà sáng bừng con mắt, không đợi Hà Tấn mời đã lập tức trèo lên…
Hà Tấn kéo dây cương, không biết là bản năng hay là tâm lý chịu nhiều kích động, bỗng chốc diễn cực kỳ sâu mà kêu một tiếng: “Chaaaa –!” (…)
Cùng kỳ giương vó, dưới móng sinh phong, nhanh chóng mang theo hai người bay lên không trung, nhắm thẳng về Tiên giới…