Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 70 : Trận đấu tennis

Ngày đăng: 13:14 18/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



Câu hỏi của đối phương thiếu chút nữa khiến cho Hà Tấn sấp mặt cạp bùn, chung phòng cái gì chứ… Ôm hôn còn không được, nói chi là ở cùng phòng! Hơn nữa độ thân mật để làm nhiệm vụ vợ chồng ẩn đã đủ, Thương Hỏa chấp nhất với chuyện chung phòng như vậy làm chi! (=皿=)



Sau khi nhận được sự phủ định của Hà Tấn, Thương Hỏa phẫn nộ mà xoay người rời đi. Hà Tấn đưa lưng về phía hắn ngồi xổm xuống xới đất, trong lòng cũng là một trận mất mát.



Kỳ thực, cậu rất tò mò, rốt cuộc ‘ở chung phòng’ trong game là loại hoạt động gì, chẳng lẽ hai người thật sự phải rúc vào trong phòng làm cái chuyện kia? … Không, không đến mức mất dại như vậy đâu ha! (=////=)



Thôi bỏ đi, mặc kệ có như thế nào thì cũng chẳng liên quan gì tới mình cả…



Đêm đó dòng thông báo về ‘hệ thống gia viên’ lại khiến đám người chơi xôn xao bàn tán một lần nữa, sau khi tìm hiểu kĩ càng, không ít vợ chồng cũng với tình nhân ở trong game liền đi xây nhà. Tuy bọn họ vẫn chưa biết lợi ích cụ thể của hoạt động này, nhưng phần lớn đều tin tưởng chắc chắn có hiệu quả nhất định. Song, đối với đa số game thủ phổ thông mà nói, mua đất xây phòng vẫn tốn rất nhiều tiền, cho nên người mở được hệ thống gia viên, chung quy vẫn là rất ít.



Mấy ngày kế tiếp, game tiến hành update và sửa bug, nghe nói trong vòng một tuần thử nghiệm, công ty game đã nhận được không ít phản hồi bug của người chơi, trong đó nhiều nhất là vấn đề rời game tạm thời để ‘giải quyết nỗi buồn’. Sau lần update này, cho dù người chơi có tháo mũ giáo ra thì nhân vật game cũng không đột nhiên biến mất, mà duy trì trạng thái mất hồn trong vòng mười phút. Nếu người chơi quay lại trong khoảng thời gian này, liền có thể tiếp tục các hoạt động dở dang của mình.



Nhưng mà việc điều chỉnh ấy cũng có chỗ bất cập, bởi vì từ nay về sau, game thủ muốn out game cũng phải trải qua mười phút đồng hồ chờ đợi. Điều này làm cho không ít người bắt đầu lo lắng, sau khi mình cởi mũ rời mạng, nếu nhân vật đứng ở các điểm dã ngoại sẽ có khả năng gặp phải tình huống bất ngờ. Vì thế cho nên sau khi update game, mọi người buộc phải vào thành, hoặc chọn một chỗ bí mật rồi mới thoát game được.



Tuy nhiên, đây không phải vấn đề đối với Thương Hỏa và A Tấn, bọn họ có nhà của mình, từ khi hệ thống gia viên được mở ra, bọn hắn nó thêm một kỹ năng đặc biệt, đó là “Nhất niệm hồi gia”, sau khi về nhà không một ai có thể đả thương bọn hắn nữa.



Chỉ có điều, mặc dù được rất nhiều người yêu thích và ngưỡng mộ, song Hà Tấn lại cảm thấy việc chơi game không còn vui như lúc trước.



Cũng không biết Thương Hỏa đang giận lẫy, hay là tận lực giữ khoảng cách với Hà Tấn mà gần đây bọn hắn đặc biệt ít tương tác với nhau. Nhiều lần Hà Tấn online nhưng Thương Hỏa lại off, cho nên hiện giờ cậu lại chơi với Ly Lạc nhiều hơn.




Trận tennis ngày thứ bảy là thi đấu hữu nghị của khu vực, Hoa đại gặp người hàng xóm Yên đại của mình, lợi thế sân nhà thuộc về Hoa đại. Tần Dương là tuyển thủ số 2 đại biểu cho Hoa đại tham gia thi đấu đơn nam mở đầu, cũng là trận đấu thứ ba toàn giải.



Bởi vì ngày hôm đó không có tiết, mà còn ba tuần nữa mới đến thời điểm thi cuối kỳ, cho nên rất nhiều sinh viên đến cổ vũ. Khi Hà Tấn và Hầu Đông Ngạn tới sân bóng, phát hiện khu vực khán đài gần như đã hết chỗ ngồi, hoàn toàn trái ngược với cảnh tượng vắng lặng thường ngày!



Đông Huyên thế mà cũng đến xem, cô tinh mắt nhìn thấy Hà Tấn trước, vẫy tay với bọn họ, lớn tiếng gọi: “Hà Tấn!”



Ngồi cùng Đông Huyên là đám nữ sinh trong hội sinh viên, bao gồm cả Quách Hữu Lăng. Mấy cô gái này chiếm được vị trí tương đối tốt, vừa vặn còn hai chỗ trống, cho nên mới gọi bọn Hà Tấn qua ngồi.



Vất vả lắm mới chen được đến nơi, Hà Tấn cùng Hầu Đông Ngạn vừa định ngồi xuống, vài thành viên trong tổ tennis trường liền ra sân, nhất thời hiện trường trở nên ồn ào náo nhiệt. Nhất là khi Tần Dương trong chiếc áo đồng phục màu lam quay đầu nhìn về phía khán đài, nam sinh thì huýt sáo, nữ sinh lập tức thét vang, quả là đinh tai nhức óc!



Hà Tấn mắt cũng không chớp mà nhìn chằm chằm vào Tần Dương, đây là lần đầu cậu được chứng kiến mức độ hot của hắn…



Cảm giác tầm mắt của Tần Dương đang quét về góc mình ngồi, Hà Tấn bỗng thấy căng thẳng không hiểu vì đâu. Song cậu lại nghĩ, mình đang chìm nghỉm giữa cả rừng người đông đúc, cho dù mắt đối phương có tốt đến đâu cũng khó có thể nhận ra. Thế nhưng, đúng vào lúc ấy, Tần Dương đột nhiên dừng đường nhìn ngay tại góc độ có thể nhắm về phía cậu!



Xung quanh có không ít người bắt đầu ghé mắt về góc bên này, như thể dò xét xem hot boy No 1 vườn trường đang ngắm nhìn ai. Mà Hà Tấn thì gần như không thể ngăn nổi trái tim muốn vọt ra ngoài cổ họng, cậu vội vã cúi đầu, ngồi phịch xuống.



… Nhiều người như vậy, hẳn là không phải cậu ấy đang nhìn mình đâu, đúng không?



Nhưng mà, ngay trong nháy mắt đó, Hà Tấn bỗng có loại cảm giác bị đối phương “chiếu tướng”…



Làm đà điểu trong chốc lát, thời điểm Hà Tấn ngẩng đầu lên một lần nữa, đã thấy Tần Dương quay đầu tiếp tục bước đi.