Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 82 : Bảng Đấu trường Tiên sủng

Ngày đăng: 13:14 18/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



Hà Tấn quay đi, làm bộ không nghe thấy cái câu mang đầy hơi hướng ghen tuông kia của Thương Hỏa, cho dù mấy ngày nay đã chấp nhận đối phương, cũng vứt hết thể diện mà sinh bảo bảo, nhưng muốn cậu chủ động hôn người ta, vẫn là không có khả năng.



Chơi đùa với Thang Viên một lát, Hà Tấn mới hỏi: “Chừng nào thì anh đi ngủ?”



“Chờ em,” Thương Hỏa đột nhiên từ phía sau dán tới, gắt gao ôm lấy thiếu niên A Tấn, mà trong ngực A Tấn còn đang ôm cục bột nếp Thang Viên, ba người cứ như xâu thành một chuỗi hồ lô từ nhỏ đến to, “Khi nào em ngủ thì anh cùng ngủ.”



Hà Tấn: “Em ngủ bây giờ đây!” (=_=)



Thương Hỏa thấy cậu lại bắt đầu thẹn thùng, cười cười, không đùa nữa, “Anh mang em tới một chỗ.” Nói xong, hắn liền biến thành cậu thành chồn bạc.



“Ấy, từ từ! Thang Viên!” Cục bột nếp nho nhỏ đột ngột rời tay, Hà Tấn duỗi cái cổ xù lông của con chồn nhỏ nhìn về vị trí cũ của mình.



“Khẩn trương làm gì, con có cánh, biết bay,” Thương Hỏa lại quay sang nói với cục bột nếp ở phía đối diện, “Đuổi theo nhé.”



“Chíp!” Thang Viên lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, nắm chặt hai nắm tay bé xíu, liều mạng đập cánh, bày tỏ mình có thể bám sát theo ba ba, thế nhưng tốc độ bay của nó và Thương Hỏa cách biệt tựa như chim nhỏ với diều hâu, phải nói là thua kém nhiều lắm lắm.



Thương Hỏa vắt A Tấn lên vai, thoải mái bay lượn trên bầu trời Tiên giới, mà người kia thỉnh thoảng lại nhắc nhở hắn một câu: “Chờ một chút, chờ một chút, không thấy bóng dáng nhóc con kia nữa rồi!” Vì thế, Thương Hỏa chỉ đành bay chậm lại, chờ Thang Viên đuổi tới mới tăng tốc lên, không biết năng lực của bảo bảo hệ thống có tăng theo tuổi đời không nhỉ…



Thời gian để đi tới thành Thiên Cung của gia đình ba người này lâu gấp đôi so với mọi khi, có thể vì là bảo bảo hệ thống cho nên Thang Viên nhìn như hoàn toàn không biết mệt, tinh thần lúc nào cũng phấn chấn mà bám sát hai người ba ba.



Hà Tấn nghĩ nghĩ, lại quay sang hỏi Thương Hỏa: “Anh nói xem, vừa rồi nếu chúng ta không đợi con bay tới, có khi nào nó sẽ lạc luôn không?”



Thương Hỏa: “Không rõ lắm, lần sau có thể thử.”



Thang Viên nhất thời chớp chớp đôi mắt tròn vo đẫm lệ, phi thường ủy khuất mà nhìn Thương Hỏa, ngay sau đó Hà Tấn mềm lòng: “Sặc, thôi đừng.”
Hà Tấn: “Là vì chức nghiệp Linh sủng rất yếu à?”



Thương Hỏa: “Không phải, là vì người chơi chức nghiệp này quá ít, cho nên cạnh tranh tương đối thấp, em muốn chơi cho vui thì có thể đấu đơn với Cửu Điện Hạ… Ừm, căn cứ vào thực lực của em bây giờ, một mình đấu với Tề Thiên bạn em, trăm phần trăm là sẽ không thua.”



Hà Tấn liếc mắt dò xét nhìn Thương Hỏa: “Vậy còn anh?”



“Anh?” Thương Hỏa cong khóe miệng, cười xấu xa mà nhéo vào gáy cậu một cái, “Đời này em cũng đừng nghĩ đến.”



Hà Tấn: “…” Thật ngứa đòn!



Hai người chơi đến ba bốn giờ sáng mới out game, bởi vì đã quá giấc nên sau khi tháo mũ giáp xuống, Hà Tấn vẫn còn rất hưng phấn. Cậu cất mũ giáp vào lại túi sách, nằm hơn nửa tiếng đồng hồ mới chậm rãi đi vào giấc ngủ.



Chưa đến bảy giờ sáng ngày hôm sau, trong lúc Hà Tấn còn đang say giấc nồng, liền nghe được tiếng gào thét của mẹ mình: “Hà Tấn! Hà Tấn! Rời giường!”



Hà Tấn rụt vào ổ chăn, chỉ muốn ngủ nướng thêm một lúc nữa.



Hà mama thấy Hà Tấn không đáp lời, trực tiếp đẩy cửa bước vào hất tung chăn: “Trước kia con không ngủ nướng, từ khi nào đã dưỡng thành cái thói quen hư đốn này!”



Hà Tấn bị bắt thức dậy, chỉ đành mang theo đôi mắt đen xì đi rửa mặt, ăn điểm tâm xong, lại bị mẹ sai vặt một hồi, buổi chiều không chịu nổi nữa mới về phòng ngủ gỡ. Tối đến, Hà Tấn lại y như hôm qua, chờ ba mẹ ngủ say mới đội mũ giáp vào game, Thương Hỏa quả nhiên đã online từ trước.



Đêm đó, Thương Hỏa lại mang Hà Tấn đi “Mài móng vuốt”, hắn đã tích góp được chừng hai mươi miếng Đá thanh kim. Thì ra cái gọi là mài móng vuốt không phải dùng Đá thanh kim cho Chồn Tấn cào cào, mà là đem hai mươi miếng đá này ép thành một bộ vuốt, rồi đeo lên như là trang bị.



Trong nháy mắt, lực công kích của Hà Tấn đã tăng gấp đôi, điều ấy có nghĩa là, những con quái mà trước đây cậu phải dùng ba phát mới cào chết được thì hiện tại chỉ cần duy nhất một phát thôi!



Kế tiếp, Thương Hỏa lại mang cậu tới trường đấu dành cho Tiên sủng, Hà Tấn tiến hành PK với vài Tiên sủng người thực mà hệ thống lựa chọn lựa căn cứ vào tiêu chí thực lực tương đồng, mười trận thắng cả mười, thứ hạng cũng nhờ đó mà ngoi lên được trên top một nghìn.



Liên tiếp vài hôm như thế, ban ngày Hà Tấn sẽ sắm vai một đứa trẻ ngoan hiền, tuy thường xuyên bị lải nhải đến đau đầu nhức óc, nhưng cứ nghĩ tới buổi tối có thể thả lỏng trong game là lại cảm thấy phấn chấn tinh thần. Thương Hỏa cũng phi thường chiều chuộng mà trải qua những ngày tháng của đảng sai giờ với cậu. Mặt khác, việc giấu diếm ba mẹ lén lên mạng chơi game cùng “chồng” vào lúc đêm khuya, chẳng hiểu vì sao lại khiến Hà Tấn nảy sinh một loại khoái cảm như là đang yêu đương vụng trộm.