Vạn Giới Cơ Duyên Kẻ Cướp Đoạt
Chương 11 : Kỳ Bí Cổ Tịch
Ngày đăng: 03:10 27/06/20
Chương 11: Kỳ Bí Cổ Tịch
Vân Thiên Minh thở hồng hộc, phun ra từng ngụm huyết xuống đất.
“Mẹ nó! Thắp sáng thần thông đều khổ thế này?”
Vân Thiên Minh mắt sáng lên một chút, triệu hồi ra bản kia cổ xưa cổ tịch, lật mở trang đầu, một cỗ khí tức tràn ra ngoài.
“Tuế nguyệt, sao ta lại có thể cảm nhận được tuế nguyệt khí tức!”
Vân Thiên Minh lẩm bẩm, đôi mắt mơ màng.
“Ta vốn còn chưa lĩnh ngộ tuệ nguyệt ý cảnh, lại cảm nhận được tuế nguyệt khí tức mạnh vô cùng, bản này cổ tịch đã tồn tại bao nhiêu năm?”
Trang đầu cổ tịch, hiện ra một dòng kim sắc dòng chữ:
Thần Ma Luyện Thể Quyết!
Cảm nhận thấy cỗ kia cường đại khí tức, Vân Thiên Minh không khỏi nuốt nước miếng.
Không lâu sau, một vệt kim quang không phải ai cũng thấy từ cổ tịch lao ra, chui vào giữa mi tâm Vân Thiên Minh.
Vân Thiên Minh trong nháy mắt ngốc trệ, đôi mắt vô sắc.
Ba ngày sau, một cỗ cường đại hấp lực từ Vân Thiên Minh lan tỏa ra.
Vân Thiên Minh từ từ đứng dậy, đồng thời thoát ra khỏi quỷ tộc hình thái, vung tay đấm một quyền lên vách đá.
“Ầm!”
Nương theo nắm đấm, một tiếng động lớn vang lên, chỉ thấy trên vách đá đã lõm vào một chỗ vô cùng to, còn thấy thi thoảng đá vụn từ trên chỗ lõm rơi xuống.
Vân Thiên Minh hít một hơi, thở nhè nhẹ nói ra:
“Luyện Cốt đỉnh phong, cái này Thần Ma Luyện Thể Quyết vẫn rất cường đại đâu!”
“Hóa ra Luyện Thể kỳ còn có cảnh giới thứ 5: Thần Ma Luyện Thể cảnh, đã tu luyện Thần Ma Luyện Thể Quyết, bắt buộc phải đột phá Thần Ma Luyện Thể cảnh mới có thể tiến thăng Luyện Khí kỳ.”
“Nhưng không sao, như thế càng đánh chắc cơ sở của chính ta, khiến ta mạnh hơn đồng dạng cùng cấp rất nhiều, còn quyển cổ tích này còn vô số trang nữa, đợi ta cảnh giới mạnh hơn, sẽ đến nhìn một chút.”
Hệ thống nói:
“Ký chủ nên nhớ, ký chủ còn 1 năm tuổi thọ!”
Vân Thiên Minh: “…”
“Tuy trực tiếp đột phá một đại cảnh giới, nhưng vẫn là xa xa không đủ để tranh đoạt cơ duyên này!”
Thở dài một hơi, Vân Thiên Minh từ từ đứng dậy, xuất ra U Minh Thần Thông Đồ, dựa theo ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt mà tiếp bước về phía trước.
Nhưng mà hắn vừa mới bước được một bước, lại nghe thấy tiếng bước chân rầm rộ rảo bước về đây, liền ngay lập tức rút chân trở về, thu hồi đồ án rồi yên lặng núp sau một tảng đá theo dõi kỳ biến.
Một lát sau, có một đoàn người đi tới, 5 nam 3 nữ, ai cũng lăm lăm vũ khí, quần áo tơi tả, bụi bặm bẩn thỉu, lại vương vấn vết máu, tựa như mới xảy ra một đợt ác chiến.
Vân Thiên Minh núp sau tảng đá, thấy rõ hình dáng của 8 người, mới giật mình hoảng hốt.
Không phải là bộ dáng the thảm của họ khiến hắn giật mình, mà 8 người đều có tròng mắt. Huyễn cảnh này bên trong nhân loại đều không có tròng mắt, tại sao họ lại có.
Như để chứng minh lời nói của Vân Thiên Minh, 1 trong số tám người mở miệng:
“Thật là khó chịu, tại sao võ giả trong đây lại có thành kiến với chúng ta? Đây mẹ nó chỉ là một cái huyễn cảnh, nhân loại ở đây căn bản không hề có linh trí mới phải?”
“Lục Dư, hắn là khó chịu ngươi, không phải chúng ta!”
Quả nhiên, những tên này là từ bên ngoài tới.
Vân Thiên Minh suy nghĩ một hồi, nói:
“Hệ thống chỉ chịu trách nhiệm đưa ta đến đây, có nghĩa là nơi đây có thể vào được từ bên ngoài, vậy tại sao ngươi khác lại không thể vào được?”
“Những người này chắc chắn là từ bên ngoài võ giả đi tìm kiếm cơ duyên!”
Vân Thiên Minh sốt sắng hỏi hệ thống :
“Hệ thống, cái này cơ duyên là ở ngoài vũ trụ vẫn là ở chỗ khác?”
“Bí cảnh kí chủ đang tại cũng ở Thiên Linh đại lục, nhưng tại cái khác châu!”
Thiên Linh đại lục chia làm ngũ châu, bao gồm Đông châu, Tây châu, Nam châu, Bắc châu và ở trung tâm đại lục Trung châu.
Trong đó Đông, Nam, Bắc các châu thuộc nhân loại quản lý cùng chế bá, còn Tây châu thì ngư long hỗn tạp, vô số chủng tộc sinh sống tại đó, thế cục vô cùng loạn.
Từ ngàn vạn năm trước, Thượng cổ thời đại, Tây châu đã từng có một cường giả, thống lĩnh vô số chủng tộc xuất lĩnh đại quân đi chiếm đánh các châu khác, bất quá không thành, ngược lại nguyên khí đại thương. Kể từ đó các chủng tộc đặc biệt ngoài nhân tộc đều bị bốn cái khác châu kỳ thị, xem như địch nhân, không chết không thôi.
Ma tộc quỷ tộc các loại tại Tây châu tuy rằng rất mạnh, vượt trội hơn hẳn loài người nhưng Tây châu điều kiện sống lại khắc nghiệt vô cùng, nơi thì sa mạc bao phủ, nơi thì hàn khí bay đầy trời, ở rừng rậm thì toàn hung thú, lại không có nguồn thực phẩm, nên nhân số các tộc đã ít lại càng ít, thậm chí do hoàn cảnh khắc nghiệt, có con non còn chết khi vừa sinh ra.
Nhân tộc nhân số đông, tuy không có thể lực cường tráng như Ma tộc, Quỷ tộc, không có linh hồn cực mạnh như u linh tộc, nhưng lại có điều kiện phát triển vô cùng thuận lợi.
Cũng vì thế, nhân tộc đã tổ chức tấn công tới tây châu nhằm diệt tuyệt các chủng tộc khác, từ đó nhân tộc vi tôn.
Bất quá tây châu cường giả đã hi sinh công lực chém rời tây châu với đại lục, từ đó nhân tộc không thể vào tây châu được, ngược lại, tây châu sinh linh cũng thế.
Nếu không, Thiên Linh đại lục bây giờ đã không còn ma tộc, quỷ tộc các loại.
Sau khi nghe xong Hệ Thống giảng bài, Vân Thiên Minh lâm vào trầm tư, từ từ nói ra:
“Vậy ta hiện tại là quỷ tộc, đi ra có thể hay không bị bọn họ đánh chết?”
“Khẳng định là nhự thế kí chủ!”
Vân Thiên Minh sống lưng lạnh toát, nghĩ nghĩ một hồi, lại nhìn về thanh kia nhọn hoắt kiếm, sắc bén hai sống kiếm bất giác rùng mình.
“Ta vẫn là thu hồi móng vuốt này lại đi, còn đôi mắt đen với răng nanh, có thể đem đi hù dọa!”
Vân Thiên Minh thầm cười tà một tiếng, thu hồi móng vuốt, từ từ trong chỗ tối đi tới trước mặt đám người kia.
Hiện tại, chỉ có thể cược một lần, hi vọng họ hiểu nhầm mình thành Nhan Đế cảnh cường giả, vẫn là tiền bối nào đấy là tốt rồi.
Dù gì nhân tộc ở đây mắt cũng đều là màu đen.
Phía trước đang đi tới đám người thấy một bóng đen từ chỗ tảng đá đi ra, nhất thời thả chậm cước bộ, rồi đồng loạt dừng lại.
Dẫn đầu đoàn người Lục Dư, tay nằm chặt trường kiếm, mắt nhìn lom lom về phía bóng đen, tựa hồ chỉ cần thấy có cái gì bất thường, lập tức ra tay cướp đoạt.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng từ phía bóng đen truyền tới:
“Các ngươi… là ai??”
P/S: Có nhiều người bảo ta tại sao cứ phải nói thằng main đẹp trai nhiều đến thế, đơn giản là vì từ trước tới nay đọc truyện, ta toàn đọc đúng quyển main vừa đen vừa xấu, ngũ quan thì không cân đối, bờ mông không căng, khụ, ý ta là thân hình thì một là khuôn mặt trẻ con thân hình đại hán, ba là main giả gái thì thành tuyệt thế mỹ nhân, lúc bình thường thì nhan trị = 0, không phải là do ta chọn toàn truyện như thế hay không, nhưng ta thực sự không chịu đựng được nữa!
Vân Thiên Minh thở hồng hộc, phun ra từng ngụm huyết xuống đất.
“Mẹ nó! Thắp sáng thần thông đều khổ thế này?”
Vân Thiên Minh mắt sáng lên một chút, triệu hồi ra bản kia cổ xưa cổ tịch, lật mở trang đầu, một cỗ khí tức tràn ra ngoài.
“Tuế nguyệt, sao ta lại có thể cảm nhận được tuế nguyệt khí tức!”
Vân Thiên Minh lẩm bẩm, đôi mắt mơ màng.
“Ta vốn còn chưa lĩnh ngộ tuệ nguyệt ý cảnh, lại cảm nhận được tuế nguyệt khí tức mạnh vô cùng, bản này cổ tịch đã tồn tại bao nhiêu năm?”
Trang đầu cổ tịch, hiện ra một dòng kim sắc dòng chữ:
Thần Ma Luyện Thể Quyết!
Cảm nhận thấy cỗ kia cường đại khí tức, Vân Thiên Minh không khỏi nuốt nước miếng.
Không lâu sau, một vệt kim quang không phải ai cũng thấy từ cổ tịch lao ra, chui vào giữa mi tâm Vân Thiên Minh.
Vân Thiên Minh trong nháy mắt ngốc trệ, đôi mắt vô sắc.
Ba ngày sau, một cỗ cường đại hấp lực từ Vân Thiên Minh lan tỏa ra.
Vân Thiên Minh từ từ đứng dậy, đồng thời thoát ra khỏi quỷ tộc hình thái, vung tay đấm một quyền lên vách đá.
“Ầm!”
Nương theo nắm đấm, một tiếng động lớn vang lên, chỉ thấy trên vách đá đã lõm vào một chỗ vô cùng to, còn thấy thi thoảng đá vụn từ trên chỗ lõm rơi xuống.
Vân Thiên Minh hít một hơi, thở nhè nhẹ nói ra:
“Luyện Cốt đỉnh phong, cái này Thần Ma Luyện Thể Quyết vẫn rất cường đại đâu!”
“Hóa ra Luyện Thể kỳ còn có cảnh giới thứ 5: Thần Ma Luyện Thể cảnh, đã tu luyện Thần Ma Luyện Thể Quyết, bắt buộc phải đột phá Thần Ma Luyện Thể cảnh mới có thể tiến thăng Luyện Khí kỳ.”
“Nhưng không sao, như thế càng đánh chắc cơ sở của chính ta, khiến ta mạnh hơn đồng dạng cùng cấp rất nhiều, còn quyển cổ tích này còn vô số trang nữa, đợi ta cảnh giới mạnh hơn, sẽ đến nhìn một chút.”
Hệ thống nói:
“Ký chủ nên nhớ, ký chủ còn 1 năm tuổi thọ!”
Vân Thiên Minh: “…”
“Tuy trực tiếp đột phá một đại cảnh giới, nhưng vẫn là xa xa không đủ để tranh đoạt cơ duyên này!”
Thở dài một hơi, Vân Thiên Minh từ từ đứng dậy, xuất ra U Minh Thần Thông Đồ, dựa theo ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt mà tiếp bước về phía trước.
Nhưng mà hắn vừa mới bước được một bước, lại nghe thấy tiếng bước chân rầm rộ rảo bước về đây, liền ngay lập tức rút chân trở về, thu hồi đồ án rồi yên lặng núp sau một tảng đá theo dõi kỳ biến.
Một lát sau, có một đoàn người đi tới, 5 nam 3 nữ, ai cũng lăm lăm vũ khí, quần áo tơi tả, bụi bặm bẩn thỉu, lại vương vấn vết máu, tựa như mới xảy ra một đợt ác chiến.
Vân Thiên Minh núp sau tảng đá, thấy rõ hình dáng của 8 người, mới giật mình hoảng hốt.
Không phải là bộ dáng the thảm của họ khiến hắn giật mình, mà 8 người đều có tròng mắt. Huyễn cảnh này bên trong nhân loại đều không có tròng mắt, tại sao họ lại có.
Như để chứng minh lời nói của Vân Thiên Minh, 1 trong số tám người mở miệng:
“Thật là khó chịu, tại sao võ giả trong đây lại có thành kiến với chúng ta? Đây mẹ nó chỉ là một cái huyễn cảnh, nhân loại ở đây căn bản không hề có linh trí mới phải?”
“Lục Dư, hắn là khó chịu ngươi, không phải chúng ta!”
Quả nhiên, những tên này là từ bên ngoài tới.
Vân Thiên Minh suy nghĩ một hồi, nói:
“Hệ thống chỉ chịu trách nhiệm đưa ta đến đây, có nghĩa là nơi đây có thể vào được từ bên ngoài, vậy tại sao ngươi khác lại không thể vào được?”
“Những người này chắc chắn là từ bên ngoài võ giả đi tìm kiếm cơ duyên!”
Vân Thiên Minh sốt sắng hỏi hệ thống :
“Hệ thống, cái này cơ duyên là ở ngoài vũ trụ vẫn là ở chỗ khác?”
“Bí cảnh kí chủ đang tại cũng ở Thiên Linh đại lục, nhưng tại cái khác châu!”
Thiên Linh đại lục chia làm ngũ châu, bao gồm Đông châu, Tây châu, Nam châu, Bắc châu và ở trung tâm đại lục Trung châu.
Trong đó Đông, Nam, Bắc các châu thuộc nhân loại quản lý cùng chế bá, còn Tây châu thì ngư long hỗn tạp, vô số chủng tộc sinh sống tại đó, thế cục vô cùng loạn.
Từ ngàn vạn năm trước, Thượng cổ thời đại, Tây châu đã từng có một cường giả, thống lĩnh vô số chủng tộc xuất lĩnh đại quân đi chiếm đánh các châu khác, bất quá không thành, ngược lại nguyên khí đại thương. Kể từ đó các chủng tộc đặc biệt ngoài nhân tộc đều bị bốn cái khác châu kỳ thị, xem như địch nhân, không chết không thôi.
Ma tộc quỷ tộc các loại tại Tây châu tuy rằng rất mạnh, vượt trội hơn hẳn loài người nhưng Tây châu điều kiện sống lại khắc nghiệt vô cùng, nơi thì sa mạc bao phủ, nơi thì hàn khí bay đầy trời, ở rừng rậm thì toàn hung thú, lại không có nguồn thực phẩm, nên nhân số các tộc đã ít lại càng ít, thậm chí do hoàn cảnh khắc nghiệt, có con non còn chết khi vừa sinh ra.
Nhân tộc nhân số đông, tuy không có thể lực cường tráng như Ma tộc, Quỷ tộc, không có linh hồn cực mạnh như u linh tộc, nhưng lại có điều kiện phát triển vô cùng thuận lợi.
Cũng vì thế, nhân tộc đã tổ chức tấn công tới tây châu nhằm diệt tuyệt các chủng tộc khác, từ đó nhân tộc vi tôn.
Bất quá tây châu cường giả đã hi sinh công lực chém rời tây châu với đại lục, từ đó nhân tộc không thể vào tây châu được, ngược lại, tây châu sinh linh cũng thế.
Nếu không, Thiên Linh đại lục bây giờ đã không còn ma tộc, quỷ tộc các loại.
Sau khi nghe xong Hệ Thống giảng bài, Vân Thiên Minh lâm vào trầm tư, từ từ nói ra:
“Vậy ta hiện tại là quỷ tộc, đi ra có thể hay không bị bọn họ đánh chết?”
“Khẳng định là nhự thế kí chủ!”
Vân Thiên Minh sống lưng lạnh toát, nghĩ nghĩ một hồi, lại nhìn về thanh kia nhọn hoắt kiếm, sắc bén hai sống kiếm bất giác rùng mình.
“Ta vẫn là thu hồi móng vuốt này lại đi, còn đôi mắt đen với răng nanh, có thể đem đi hù dọa!”
Vân Thiên Minh thầm cười tà một tiếng, thu hồi móng vuốt, từ từ trong chỗ tối đi tới trước mặt đám người kia.
Hiện tại, chỉ có thể cược một lần, hi vọng họ hiểu nhầm mình thành Nhan Đế cảnh cường giả, vẫn là tiền bối nào đấy là tốt rồi.
Dù gì nhân tộc ở đây mắt cũng đều là màu đen.
Phía trước đang đi tới đám người thấy một bóng đen từ chỗ tảng đá đi ra, nhất thời thả chậm cước bộ, rồi đồng loạt dừng lại.
Dẫn đầu đoàn người Lục Dư, tay nằm chặt trường kiếm, mắt nhìn lom lom về phía bóng đen, tựa hồ chỉ cần thấy có cái gì bất thường, lập tức ra tay cướp đoạt.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng từ phía bóng đen truyền tới:
“Các ngươi… là ai??”
P/S: Có nhiều người bảo ta tại sao cứ phải nói thằng main đẹp trai nhiều đến thế, đơn giản là vì từ trước tới nay đọc truyện, ta toàn đọc đúng quyển main vừa đen vừa xấu, ngũ quan thì không cân đối, bờ mông không căng, khụ, ý ta là thân hình thì một là khuôn mặt trẻ con thân hình đại hán, ba là main giả gái thì thành tuyệt thế mỹ nhân, lúc bình thường thì nhan trị = 0, không phải là do ta chọn toàn truyện như thế hay không, nhưng ta thực sự không chịu đựng được nữa!