Vạn Giới Cơ Duyên Kẻ Cướp Đoạt
Chương 9 : Tiên Duyên Động
Ngày đăng: 03:10 27/06/20
Chương 9: Tiên Duyên Động
Vân Thiên Minh dồn hết sức phóng về Khương Lục.
Khương Lục thấy Vân Thiên Minh động tác, ngạc nhiên, nhưng trong nháy mắt hiện lên vẻ cười khẩy, hắn đứng dậy, tay nắm lấy chiến đao vốn đang bị cắm chặt dưới đất, rút lên chém về phía Vân Thiên Minh.
Vân Thiên Minh đang lao đến thấy vậy, chân trái vội vàng đặt xuống đất, lợi dụng lực đẩy của chân trái né sang một bên, sau đó chính mình đem U Minh Quỷ Trảo cào về phía Khương Lục.
“Keng!!”
Một tiếng vang thật lớn vang lên.
U Minh Quỷ Trảo chém thẳng về phía Khương Lục lại bị đại đao chặn lại, cảm giác đau nhói truyền về phía Vân Thiên Minh.
Cmn! Đây là ta bộ phận cơ thể, không phải là binh khí như các ngươi a!
Vân Thiên Minh cố gắng nín đau, lấy chân đá về phía Khương Lục một cước.
Từng đợt kình phong nương theo cước thủ của Vân Thiên Minh mà vang lên, theo tiếng gió rít gào đâm thẳng về phía Khương Lục.
Khương Lục nhìn thấy một màn này, cười lạnh, hai tay khẽ động, linh khí từ đan điền xông ra, hóa thành một cái màu đỏ linh khí tiểu trường mâu, đâm thẳng về phía Vân Thiên Minh chân, đem Vân Thiên Minh cổ chân rách ra một mảng lớn vết sẹo.
“Linh khí hóa thực, tạo thành Chân Khí, hắn là Chân Nguyên cảnh?”
Vân Thiên Minh giật mình, nếu là Tụ Khí cảnh mà nói, hắn còn có thể chống đỡ một hồi, bởi U Minh Quỷ Tộc vốn có thân thể cực mạnh, hiện tại hắn là Đoán Thể, nhưng chân chính nhục thân lực lượng đã đạt tới Hoán Huyết đỉnh phong.
Nhưng nếu Khương Lục là Chân Nguyên cảnh, vậy căn bản không thể đỡ được, phải chạy.
Tụ Khí chỉ là khí tụ đan điền, có thể sử dụng Vũ Kỹ, nhưng Chân Nguyên cảnh thì linh khí đã hóa thực, sát thương so với Luyện Thể kỳ võ giả không thể so sánh.
Khương Lục cười gằn, hướng phía 9 tên đại hán nói ra:
“Ra xử lý đi, ta sợ không điều khiển đúng lực đạo, hắn chết mất thì khổ.”
9 người lúc này mới lấy lại tinh thần, nhao nhao hướng phía Vân Thiên Minh tiến lên.
“Có thể hay không cho ta hỏi, Tiên Duyên trấn cơ duyên rốt cục là cái gì?”
Vân Thiên Minh bây giờ đã bị trói tay và chân, phun ra một ngụm tinh huyết xuống chỗ mình đang ngồi, đôi mặt tràn đầy huyết tinh nói ra.
Khương Lục ngạc nhiên, nói:
“Ngươi không biết Tiên Duyên trấn tiên duyên?”
Vân Thiên Minh gằn giọng, đạo:
“Ta làm sao biết, ta không phải người trấn này a!”
Khương Lục bỏ mặc hắn, nói với người bên cạnh:
“Ghi nhớ, tên này là gián điệp tông môn hoặc trấn khác tỷ lệ tăng lên 5%!”
Vân Thiên Minh: “…”
Nói rồi, Khương Lục nhìn về phía hắn, nghiền ngẫm quan sát khuôn mặt của Vân Thiên Minh, tức giận đạo:
“Không thể tin được, ta là Đại Nhan Sư cảnh nhan giả, lại có người so ta đẹp, mà hắn cảnh giới còn thấp hơn ta, ngươi dùng bí pháp gì để giả mạo tu vi a? Khuôn mặt có thể so với Nhan Đế, thậm chí cao hơn một bậc, đáng tiếc trong người ngươi linh khí là 0, nếu không phải vậy ta cũng tưởng nhầm ngươi là vị tiền bối nào!”
Vân Thiên Minh: “…”
Đại Nhan Sư là cái quỷ gì, con mẹ nó đây là cảnh giới tu luyện sao, mẹ nó cảnh giới càng cao càng đẹp trai?
Hệ Thống, ngươi đưa ta đến cái vị diện gì đây, ngươi chắc chắn đây là huyễn cảnh sao?
“Đinh! Ký chú không nên hoài nghi bản hệ thống đưa ra lời nói, bởi lẽ không có vị diện nào lại có hệ thống tu luyện như thế cả, nó quá nghịch thiên!”
“Chắc chắn đây là huyễn cảnh, còn do người khác tạo ra, ký chủ yên tâm tìm kiếm cơ duyên, kiếm được rồi hệ thống sẽ truyền tống ký chủ về Thiên Linh đại lục!”
Vân Thiên Minh âm thầm lắc đầu, một bộ ta đoán được cơ duyên là cái gì rồi dáng vẻ.
Khương Lục bỗng lên tiếng:
“Ta không biết ngươi nói dối hay không, nhưng ta vẫn sẽ nói ngươi biết a! Tiên Duyên trấn Tiên Duyên nằm tại một hang động phía đông nam a! Có người nói, họ nhìn thấy một vị nhan trị nghịch thiên, dung mạo tuấn mỹ, ngũ quan phối hợp hoàn hảo vô cùng tinh xảo, lại mặc một bộ áo trắng, khí chất xuât trần, tựa như tiên nhân đồng dạng! Dù gì đây cũng không phải bí mật gì!”
Vừa nói, Khương Lục vừa chỉ về phía đông nam, thoáng chốc lộ ra vẻ tham lam:
“Nghe bảo vị tiên nhân kia sau khi đi rồi, để lại một viên Đế Thiên Huyền Cường Tăng Nhan đan, có khả năng giúp Nhan Đế cảnh siêu cấp nhan giả dung mạo đẹp lên một bước, trở thành tiên nhân, tuy ta biết có khả năng 90% là tin đồn, nhưng nếu nó có thật, ta Đại Nhan Sư cảnh có phải hay không trực tiếp lên tới Nhan Tôn, trở thành Hạo Thiên Đế Quốc đệ nhất mỹ nam tử!”
Vân Thiên Minh trong lòng lúc này đã chửi mẹ nó, ngươi Hệ Thống có phải hay không hố ta, Tụ Khí cảnh lăng mộ tại sao lại có bậc này cường giả bên trong, Đại Nhan Sư đã so với chân nguyên cảnh, dựa theo sức hấp dẫn của cái kia viên đan dược, Nhan Đế cảnh siêu cấp cũng đến đây tranh đoạt, ta làm sao đoạt.
Khương Lục trong nháy mắt khôi phục vẻ lãnh đạm, nói nói:
“Đã trả lời, bây giờ theo chúng ta đi thôi!”
Vân Thiên Minh lơ đễnh nói ra: “Ngươi có biết tạ sao, ta phải dụ ngươi nói chuyện lâu như thế không!”
Khương Lục sắc mặt biến đổi, Chân Khí bạo nổ, bùng nổ mà ra.
Vân Thiên Minh bị ép đến không thở nổi, trên cơ thể bị từng đạo sắc bén Chân Khí chém, tạo thành vô vàn vết xước, nhưng hắn vẫn cười.
“Chết đi!”
Vân Thiên Minh hét lớn, xung quanh Vân Thiên Minh không khí trong thoáng chốc bị bạo nộ, chỉ thấy đống máu xung quanh Vân Thiên Minh đã bốc cháy lên.
“Ngây thơ, tưởng đốt máu của mình là có thể trốn thoát?”
Khương Lục khinh thường cười, nhưng 1 giây sau lại hét lên:
“Tất cả mọi người, mau lùi về sau, hắn thiêu đốt là tinh huyết!”
Vân Thiên Minh cười gằn: “Muộn rồi!”
“Bùng!!!!!!!!”
Một tiếng nổ to vang lên, Khương Lục đám người đứng đằng xa, thôi thúc chính mình lực lượng trong nháy mắt làm biến mất đám khói.
Chỉ thấy, nơi đó không có người, chỉ thừa lại vô số mẩu dây thừng nhỏ lẻ, vương vãi khắp nơi.
“Đáng chết!!!”
Khương Lục hét lớn, linh niệm thi triển đến cực hạn, bao phủ toàn bộ ngọn núi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Vân Thiên Minh.
Vân Thiên Minh dồn hết sức phóng về Khương Lục.
Khương Lục thấy Vân Thiên Minh động tác, ngạc nhiên, nhưng trong nháy mắt hiện lên vẻ cười khẩy, hắn đứng dậy, tay nắm lấy chiến đao vốn đang bị cắm chặt dưới đất, rút lên chém về phía Vân Thiên Minh.
Vân Thiên Minh đang lao đến thấy vậy, chân trái vội vàng đặt xuống đất, lợi dụng lực đẩy của chân trái né sang một bên, sau đó chính mình đem U Minh Quỷ Trảo cào về phía Khương Lục.
“Keng!!”
Một tiếng vang thật lớn vang lên.
U Minh Quỷ Trảo chém thẳng về phía Khương Lục lại bị đại đao chặn lại, cảm giác đau nhói truyền về phía Vân Thiên Minh.
Cmn! Đây là ta bộ phận cơ thể, không phải là binh khí như các ngươi a!
Vân Thiên Minh cố gắng nín đau, lấy chân đá về phía Khương Lục một cước.
Từng đợt kình phong nương theo cước thủ của Vân Thiên Minh mà vang lên, theo tiếng gió rít gào đâm thẳng về phía Khương Lục.
Khương Lục nhìn thấy một màn này, cười lạnh, hai tay khẽ động, linh khí từ đan điền xông ra, hóa thành một cái màu đỏ linh khí tiểu trường mâu, đâm thẳng về phía Vân Thiên Minh chân, đem Vân Thiên Minh cổ chân rách ra một mảng lớn vết sẹo.
“Linh khí hóa thực, tạo thành Chân Khí, hắn là Chân Nguyên cảnh?”
Vân Thiên Minh giật mình, nếu là Tụ Khí cảnh mà nói, hắn còn có thể chống đỡ một hồi, bởi U Minh Quỷ Tộc vốn có thân thể cực mạnh, hiện tại hắn là Đoán Thể, nhưng chân chính nhục thân lực lượng đã đạt tới Hoán Huyết đỉnh phong.
Nhưng nếu Khương Lục là Chân Nguyên cảnh, vậy căn bản không thể đỡ được, phải chạy.
Tụ Khí chỉ là khí tụ đan điền, có thể sử dụng Vũ Kỹ, nhưng Chân Nguyên cảnh thì linh khí đã hóa thực, sát thương so với Luyện Thể kỳ võ giả không thể so sánh.
Khương Lục cười gằn, hướng phía 9 tên đại hán nói ra:
“Ra xử lý đi, ta sợ không điều khiển đúng lực đạo, hắn chết mất thì khổ.”
9 người lúc này mới lấy lại tinh thần, nhao nhao hướng phía Vân Thiên Minh tiến lên.
“Có thể hay không cho ta hỏi, Tiên Duyên trấn cơ duyên rốt cục là cái gì?”
Vân Thiên Minh bây giờ đã bị trói tay và chân, phun ra một ngụm tinh huyết xuống chỗ mình đang ngồi, đôi mặt tràn đầy huyết tinh nói ra.
Khương Lục ngạc nhiên, nói:
“Ngươi không biết Tiên Duyên trấn tiên duyên?”
Vân Thiên Minh gằn giọng, đạo:
“Ta làm sao biết, ta không phải người trấn này a!”
Khương Lục bỏ mặc hắn, nói với người bên cạnh:
“Ghi nhớ, tên này là gián điệp tông môn hoặc trấn khác tỷ lệ tăng lên 5%!”
Vân Thiên Minh: “…”
Nói rồi, Khương Lục nhìn về phía hắn, nghiền ngẫm quan sát khuôn mặt của Vân Thiên Minh, tức giận đạo:
“Không thể tin được, ta là Đại Nhan Sư cảnh nhan giả, lại có người so ta đẹp, mà hắn cảnh giới còn thấp hơn ta, ngươi dùng bí pháp gì để giả mạo tu vi a? Khuôn mặt có thể so với Nhan Đế, thậm chí cao hơn một bậc, đáng tiếc trong người ngươi linh khí là 0, nếu không phải vậy ta cũng tưởng nhầm ngươi là vị tiền bối nào!”
Vân Thiên Minh: “…”
Đại Nhan Sư là cái quỷ gì, con mẹ nó đây là cảnh giới tu luyện sao, mẹ nó cảnh giới càng cao càng đẹp trai?
Hệ Thống, ngươi đưa ta đến cái vị diện gì đây, ngươi chắc chắn đây là huyễn cảnh sao?
“Đinh! Ký chú không nên hoài nghi bản hệ thống đưa ra lời nói, bởi lẽ không có vị diện nào lại có hệ thống tu luyện như thế cả, nó quá nghịch thiên!”
“Chắc chắn đây là huyễn cảnh, còn do người khác tạo ra, ký chủ yên tâm tìm kiếm cơ duyên, kiếm được rồi hệ thống sẽ truyền tống ký chủ về Thiên Linh đại lục!”
Vân Thiên Minh âm thầm lắc đầu, một bộ ta đoán được cơ duyên là cái gì rồi dáng vẻ.
Khương Lục bỗng lên tiếng:
“Ta không biết ngươi nói dối hay không, nhưng ta vẫn sẽ nói ngươi biết a! Tiên Duyên trấn Tiên Duyên nằm tại một hang động phía đông nam a! Có người nói, họ nhìn thấy một vị nhan trị nghịch thiên, dung mạo tuấn mỹ, ngũ quan phối hợp hoàn hảo vô cùng tinh xảo, lại mặc một bộ áo trắng, khí chất xuât trần, tựa như tiên nhân đồng dạng! Dù gì đây cũng không phải bí mật gì!”
Vừa nói, Khương Lục vừa chỉ về phía đông nam, thoáng chốc lộ ra vẻ tham lam:
“Nghe bảo vị tiên nhân kia sau khi đi rồi, để lại một viên Đế Thiên Huyền Cường Tăng Nhan đan, có khả năng giúp Nhan Đế cảnh siêu cấp nhan giả dung mạo đẹp lên một bước, trở thành tiên nhân, tuy ta biết có khả năng 90% là tin đồn, nhưng nếu nó có thật, ta Đại Nhan Sư cảnh có phải hay không trực tiếp lên tới Nhan Tôn, trở thành Hạo Thiên Đế Quốc đệ nhất mỹ nam tử!”
Vân Thiên Minh trong lòng lúc này đã chửi mẹ nó, ngươi Hệ Thống có phải hay không hố ta, Tụ Khí cảnh lăng mộ tại sao lại có bậc này cường giả bên trong, Đại Nhan Sư đã so với chân nguyên cảnh, dựa theo sức hấp dẫn của cái kia viên đan dược, Nhan Đế cảnh siêu cấp cũng đến đây tranh đoạt, ta làm sao đoạt.
Khương Lục trong nháy mắt khôi phục vẻ lãnh đạm, nói nói:
“Đã trả lời, bây giờ theo chúng ta đi thôi!”
Vân Thiên Minh lơ đễnh nói ra: “Ngươi có biết tạ sao, ta phải dụ ngươi nói chuyện lâu như thế không!”
Khương Lục sắc mặt biến đổi, Chân Khí bạo nổ, bùng nổ mà ra.
Vân Thiên Minh bị ép đến không thở nổi, trên cơ thể bị từng đạo sắc bén Chân Khí chém, tạo thành vô vàn vết xước, nhưng hắn vẫn cười.
“Chết đi!”
Vân Thiên Minh hét lớn, xung quanh Vân Thiên Minh không khí trong thoáng chốc bị bạo nộ, chỉ thấy đống máu xung quanh Vân Thiên Minh đã bốc cháy lên.
“Ngây thơ, tưởng đốt máu của mình là có thể trốn thoát?”
Khương Lục khinh thường cười, nhưng 1 giây sau lại hét lên:
“Tất cả mọi người, mau lùi về sau, hắn thiêu đốt là tinh huyết!”
Vân Thiên Minh cười gằn: “Muộn rồi!”
“Bùng!!!!!!!!”
Một tiếng nổ to vang lên, Khương Lục đám người đứng đằng xa, thôi thúc chính mình lực lượng trong nháy mắt làm biến mất đám khói.
Chỉ thấy, nơi đó không có người, chỉ thừa lại vô số mẩu dây thừng nhỏ lẻ, vương vãi khắp nơi.
“Đáng chết!!!”
Khương Lục hét lớn, linh niệm thi triển đến cực hạn, bao phủ toàn bộ ngọn núi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Vân Thiên Minh.