Vẫn Là Tình Yêu

Chương 31 :

Ngày đăng: 22:40 22/04/20


Hà Nguyên nâng tay đẩy mắt kính, lại cẩn thận kiểm tra báo cáo trong tay, sau đó quan sát chàng trai tuổi trẻ ngồi đối diện cười rất hợp lòng người.



“Hà bác sĩ, thế nào?”



Hà Nguyên buông bản báo cáo trong tay, theo nghề y gần ba mươi năm, rất ít gặp phải tình huống này.



“Chàng trai thân thể tố chất rất tốt!” Hà Nguyên cười rất từ ái, nhẩm lại cũng có chút xúc động mà nói: “Bây giờ tuổi trẻ mọi người đều không có chút ý thân thể khoẻ mạnh, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tật xấu. Nhìn kết quả kiểm tra của cậu, các phương diện đều tốt, hằng ngày chắc rất chú ý rèn luyện nhỉ!”



“Dạ, thân thể là tiềm lực căn bản, không có thân thể tốt làm sao có thể mang tới hạnh phúc cho gia đình được?”



Hà Nguyên không hề che dấu khen ngợi của mình: “Chàng trai nói rất đúng, nếu thân thể không tốt, người thân vẫn là người lo lắng cho bản thân mình nhất.”



“Hà bác sĩ thực sự là gương mẫu cho tuổi trẻ chúng cháu, không chỉ có sự nghiệp thành công, đối với gia đình cũng hết lòng hết dạ, chúng cháu làm sao có thể trở thành người như Hà bác sĩ được đây!”



Hà Nguyên cười rất thoải mái, vui tươi hớn hở thuận miệng nói: “Tiểu tử như cậu cũng rất tốt đó, tôi thấy cậu cũng là một nhân tài gương mẫu, nói vậy vợ cậu cũng rất hạnh phúc”



“Hà bác sĩ bác quá khen, cháu còn chưa kết hôn đâu… Hà bác sĩ, bác cảm thấy…. cháu như vậy, làm con rể bác thì thế nào?”



Hà Nguyên sửng sốt, nghi hoặc nhìn hắn.



“Chào bác, cháu là bạn trai Song Hỉ” Lưu Hiệp cười dáng vẻ ôn hoà, rất có lễ phép đứng lên tự giới thiệu.



Hà Nguyên vừa nghe tức khắc hiểu rõ, có chút buồn cười nhìn hắn: “Cậu chính là người làm cho Hỉ Bảo nhà chúng tôi nhớ mãi không quên?”



Lưu Hiệp nghe thấy “Nhớ mãi không quên” , cười càng thêm sung sướng, trong mắt đều là tình cảm dịu dàng.



“Song Hỉ có khỏe không bác? Cháu thật lâu cũng chưa gặp được cô ấy, cho nên…. đành phải mạo muội đến quấy rầy .”



Hà Nguyên đã dâng tặng nửa đời mình ở bệnh viện, nhìn quen cảnh sinh lão bệnh tử, cũng nhìn rõ nhân tình ấm lạnh, hơi hơi nhìn quét vẻ mặt Lưu Hiệp vài lần, chỉ biết chàng trai này đối với Song Hỉ rất có tâm.



“Song Hỉ cũng không tệ lắm, chẳng qua là cùng chị gái náo loạn tranh cãi vài ngày”



Lưu Hiệp ngay tức khắc trưng ra dáng vẻ thâm tình u buồn: “Ba, con có thể gặp cô ấy không?”



Hà Nguyên vừa lúc bưng lên ly uống nước, nghe vậy một ngụm nước phun ra.



“Khụ khụ. . . . . .” Hà Nguyên hé ra mặt nghẹn đỏ bừng.



Lưu Hiệp vội vàng đi qua, vươn tay vỗ lưng giúp ông thuận khí, rất thân thiết nói, “Ba, ba đừng nóng vội!”



Hà Nguyên thư hoãn khí xong mới cười mắng “Tiểu tử này. . . . . . miệng lại rất ngọt” Dừng một chút, thấp giọng lẩm bẩm một câu, “Khó trách Hỉ Bảo vì cậu dám chống lại chị.”




Song Hỉ đầu cũng không dám ngẩng lên, ở trên bàn cơm tràn ngập khói thuốc súng ăn chẳng có vị gì.



Sau khi ăn xong Hà Giai Hỉ thu dọn chén đũa, Lưu Hiệp xắn tay áo tiến lên hỗ trợ.



Trong phòng bếp Hà Giai Hỉ tựa vào một bên để ý Lưu Hiệp tư thái thanh thản rửa chén, lạnh lùng nói: “Cậu rốt cuộc có mục đích gì?”



Sắc mặt Lưu Hiệp không thay đổi, vừa rửa chén thờ ơ đáp lại: “Tất nhiên là vì Song Hỉ mà đến.”



Hà Giai Hỉ cười lạnh, khoanh tay nói: “Cậu đừng tưởng rằng tóm được ba mẹ tôi là có thể muốn làm gì thì làm. Tôi nói cho cậu biết, cậu thu dọn xong rồi nhanh chóng cút về thành phố N đi. Em gái của Hà Giai Hỉ với không tới Lưu gia nhà cậu..”



Lưu Hiệp đôi mắt thâm trầm “Chị vì cái gì phản đối?”



Trên nét mặt Hà Giai Hỉ khinh thường quét nhìn hắn một cái: “Cậu hỏi tôi vì sao phản đối? Lưu Hiệp như cậu có nhiều phụ nữ, tôi có thể đem em mình đẩy vào hố lửa sao?”



Lưu Hiệp cau mày: “Ai có thể không có quá khứ? Quá khứ tôi rất hoang đường, nhưng đó là trước kia. Bây giờ tôi chỉ có một mình Song Hỉ, về sau cũng chỉ có một người là cô ấy!”



Hà Giai Hỉ nghe xong chẳng hề cảm động, cười cười, phun ra lời nói lại tựa như có ngâm trong độc: “Kháng chiến chỉ mới chấm dứt sáu mươi năm, nhưng cậu có thể cho rằng thương tổn đã thành lịch sử đó coi như không tồn tại sao? Khi Nhật Bản đầu hàng biết hối lỗi có thể cùng Trung Quốc vẫn là láng giềng hoà thuận hữu hảo sao? Lưu Hiệp, quá khứ là chùi không hết, lời thề non hẹn biển của cậu một câu tôi cũng không tin tưởng!”



Lưu Hiệp trầm mặc đem chén bán thu dọn xong xuôi, mới chậm rãi rửa tay lau khô, nhìn Hà Giai Hỉ cực kỳ bình tĩnh hỏi: “Vậy chị nói phải làm sao bây giờ đâu? Ví như theo lời chị nói, chẳng lẽ muốn cho Trung Quốc cũng đến xâm lược giết hại một lần, đem hết thảy những gì Trung Quốc từng trải qua toàn bộ trả về sao?”



Hà Giai Hỉ sửng sốt, hiếm khi bị hỏi ngược lại thế này.



Lưu Hiệp nở nụ cười chua sót: “Cũng như có một lần sửa sai thì mới có cơ hội làm người mới. Nếu tất cả tội nhân vi phạm pháp luật thế nào đều bị phán xử tử hình, xã hội này tất cũng không hài hòa. Tôi tới chỗ này không phải vì muốn rung động cha mẹ. Tôi chỉ muốn lấy hành động thực tế để cho mọi người yên tâm, mọi người là người thân của Song Hỉ, là sự quan tâm của cô ấy, tôi đây tất nhiên sẽ giống như cô ấy quan tâm tới mọi người.”



Tôi yêu cô ấy, cô ấy thích gì tôi cũng thích, cô ấy tôn trọng ai tôi cũng tôn trọng người đó, cô ấy là kho báu của ai tôi cũng là kho báu người đó.



Hà Giai Hỉ còn chưa nói tiếp, cửa phòng bếp liền truyền đến một tiếng thổn thức rất nhỏ, bà Hà ló đầu ở cạnh cửa vẻ mặt cảm động, nước mắt lấp ló, bên dưới là Song Hỉ cùng vẻ mặt.



Bà Hà thấy bản thân mình bị phát hiện cũng thoải mái đứng thẳng đi đến, rất có gương mẫu lôi kéo Lưu Hiệp tuyên bố với Hà Giai Hỉ: “Tiểu Hiệp về sau có thể đến đây ăn cơm bất cứ lúc nào!”



Hà Giai Hỉ ngay tức khắc sẽ phản đối, bà Hà nhẹ nhàng liếc nhìn cô ta một cái nói: “Dù sao đồ ăn là ta mua cơm là ta nấu, không hài lòng con có thể về thành phố N.”



Lưu Hiệp suýt chút nữa vui quá mà khóc, mẹ vợ nữ vương, rất hợp tính hắn!



Hà Giai Hỉ trong lúc này sắc mặt rất khó coi, hừ lạnh một tiếng đi rồi.



Lưng bà Hà thẳng tắp liền chùn xuống, hé ra mặt khổ nói: “Xong rồi, ta chống lại Giai Hỉ, các con nhất định phải giúp ta a….”



Lưu Hiệp hai tay giúp đỡ bả vai bà Hà, cúi đầu dáng vẻ hiếu thuận an ủi bà: “Mẹ, mẹ yên tâm, con khẳng định ủng hộ mẹ!”