Vẫn Là Tình Yêu

Chương 43 :

Ngày đăng: 22:40 22/04/20


So sánh với góc độ ăn uống no đủ vẻ mặt biểu tình của Lục Hân là thoả mãn. Phương Tình thì không có vẻ mặt thần thái sáng láng hồng hào. Sau khi bị người đàn ông bị cấm dục một thời gian nghiền ép qua, xương sống thắt lưng cả lưng đều đau nhức cả người chẳng còn sức, không chỉ có thân thể chịu giày vò, hơn nữa tâm lý cũng bởi vì mình vô ý rơi vào bẫy mà sụp đổ, cả người giống như con mèo xù lông chờ bùng nổ, gặp ai là cào người đó.



Mới sáng sớm cô đã nhận được điện thoại chúc mừng vô số, đều gọi đến hỏi khi nào cô tổ chức tiệc vui, sau đó còn có người thậm chí còn hỏi cô đứa bé đã được mấy tháng rồi…



Phương Tình thực điên mất, cô chỉ biết là bí mật mà nói cho phụ nữ chẳng khác nào nói cho toàn thế giới, lại không ngờ rằng nói cho Lưu Hiệp bà tám chẳng khác nào nói với toàn bộ thế giới phụ nữ.



Song Hỉ cũng phiền, cũng không giống Phương Tình nóng nảy điên cuồng như vậy, cô chẳng qua khá là hậm hực mà thôi.



Vốn vì tối đó bởi vì không khí nhất thời cảm động đồng ý với Lưu Hiệp tốt nghiệp xong liền kết hôn đã khiến cho cô hối tiếc không kịp. Hiện tại càng hay, Lục Hân lừa được Phương Tình đi đăng ký, chọc cho Lưu Hiệp tức khắc đỏ mặt tía tai lên, cả ngày giống như một đứa trẻ không nhận được thứ mà cha mẹ hứa hẹn, ba câu không rời khỏi đề tài ‘kết hôn’



Song Hỉ phiền không sao chịu nổi, né hắn hai ngày vẫn bị ép đi ra..



Song Hỉ bất án kéo kéo quần áo trên người hỏi: “Em mặc cái này tới nhà anh. . . . Thật sự có thể chứ?”



Lưu Hiệp thở dài: “Bà xã dọc đường luôn miệng hỏi……….thật sự chỉ là ăn bữa cơm rau dưa mà thôi!”



Song Hỉ vẫn là không yên, lần trước đi nhà bọn họ không biết cư xử khiến cho người nhà hắn không thích cô, nhưng lại suýt chút nữa bị hù chết… . Lần này Lưu Hiệp bởi vì cô cùng Dương gia trở mặt. Chị cô lại đắc tội với Dương Đan, làm hại Lưu gia thiếu chút nữa lâm vào nguy cơ. . . . . . Nghĩ như vậy, bữa cơm này quả thực so với Hồng Môn Yến còn nguy hiểm hơn a!



Vào Lưu gia, Song Hỉ hết thảy đều thật cẩn thận, ngồi ở trên sô pha mắt xem mũi mũi nhìn tim, hai tay đặt trên đầu gối, sống lưng rất thẳng.



Lần này quả nhiên chỉ có người nhà Lưu gia.



Nét mặt Lưu phu nhân vẫn thản nhiên như trước, tùy tiện hỏi hai câu liền quay đầu nói chuyện trong nhà với con gái mình..



Lưu Đình nhìn Song Hỉ cười cười rất vui vẻ, thường thường đem đề tài hỏi tới cô, khiến cho Song Hỉ không cảm thấy xấu hổ như vậy.



Nhanh tới giữa trưa, mẹ con Lưu gia vào phòng bếp chuẩn bị. Song Hỉ vốn định bụng trước mặc mẹ chồng cùng cô chị chồng biểu hiện chút tài nghệ nấu ăn con cỏn của mình, thế nhưng hai người đó nói ‘người tới là khách’ bảo quay về chổ ngồi.



Song Hỉ ngượng ngùng ngồi trở lại sô pha.



Từ Chi Văn từ trên lầu đi xuống, ôm mô hình phi cơ của mình đứng trước mặt cô, cau mày vẻ mặt không tình nguyện.




Song Hỉ hé ra gương mặt nhỏ nhắn thoáng cái đỏ bừng, cúi đầu thẹn thùng.



Dương Đan trong mắt Lưu phu nhân nhận định là con dâu tốt, vốn nghĩ đến hai nhà đám hỏi là chuyện chắc chắn; không nghĩ tới nửa đường nhảy ra một Song Hỉ, bình thường chẳng có gì đặc sắc ngây ngô vậy mà có thể khiến cho con trai mê thành như vậy. Tuy rằng bây giờ vẫn đang không thích cô nàng, nhưng mà Dương Đan khoảng thời gian trước đây không từ thủ đoạn đã muốn làm cho bà hoảng sợ. Dương gia cũng không quan tâm quan hệ nhiều năm như vậy, liều mạng chèn ép, khiến cho bà phẫn nộ, cứ như vậy mâu thuẫn chuyển dời đến Dương gia, tất nhiên không có bằng mọi cách bắt bẻ Song Hỉ nữa.



Lưu Hiệp đối với Song Hỉ tâm tư thế nào mọi người đều biết, huống chi hắn đồng ý về nhà tiếp quản công việc. Hơn nữa không có cùng quan hệ thông gia với Dương gia mà giải quyết mọi chuyện êm đẹp. Trong lòng Lưu Thế Kiệt nếu không vừa lòng cũng đâu có thể làm cái gì.



Lúc này vợ chồng Lưu gia nhìn Song Hỉ tuy rằng không có bằng Dương Đan thông minh tự phụ, nhưng rốt cuộc là cô gái gặp qua một lần, nhìn kỹ lại, còn có cảm giác là một cô gái cưng. Cùng với tìm đến một cô gái tiểu thư khuê các chỉ biết ăn cơm dâng tận miệng cho con trai, chẳng bằng lựa một cô gái thân thế trong sạch làm tri kỷ..



Lưu phu nhân rốt cuộc vẫn là đau lòng đứa con, hắn .. mấy ngày rồi bận sứt đầu mẻ trán còn chạy về nhà, chỉ là vì khuyên họ chấp nhận Song Hỉ, vì không hề khiến cho hắn khó xử, bà đành phải mở miệng trước.



“Ta nghe nói, trong bữa tiệc mừng năm mới các con đã tuyên bố muốn kết hôn ?”



Song Hỉ nhìn Lưu Hiệp, thành thành thật thật gật đầu: “Còn muốn chờ con tốt nghiệp trước.”



Lưu Hiệp ngay tức khắc bất mãn : “Vì cái gì nhất định đợi cho tốt nghiệp, em xem Lục Hân đều đăng ký . . . . . . Bằng không chúng ta cũng đi đăng ký trước, hôn lễ chờ em tốt nghiệp mới tổ chức?”



“Làm càn!”



Lưu Thế Kiệt buông đũa thật mạnh xuống, hé ra mặt đen trừng mắt nhìn Lưu Hiệp. Song Hỉ bị vẻ mặt của ông ta doạ sợ, tim gan đập bùm bùm, một hơi tức khắc nghẹn trong họng



“Người ta là con gái đứng đắn sao có thể tùy tiện liền định chung thân với tiểu tử ngươi? Trước hẹn một thời gian gặp cha mẹ hai bên rồi nói sau!”



Lưu Hiệp cùng Song Hỉ đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói như vậy bọn họ là chấp nhận rồi?



“Tốt lắm, con nhanh chóng an bài!”



Bên kia, Lục Hân ngồi nghiêm chỉnh nghe Dịch Trường Thanh dạy bảo.



Dịch Trường Thanh ban đầu nghe thấy Phương Tình cùng Lục Hân đã chạy đi đăng ký rồi suýt chút nữa ngất lịm luôn, trong lúc nóng nảy giận dữ cực kỳ trái lại tỉnh táo hơn, ngay tức khắc dặn Lục Hân sắp xếp cha mẹ hai bên gặp mặt thương nghị hôn sự.