Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư

Chương 24 : Trương Sư Lễ

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Kyler



Beta: Thỏ



Nước sông thực lạnh, lạnh đến thấu xương. Cũng không phải bởi vì khí hậu, mà là âm khí.



Âm khí dày đặc ở dưới đáy sông không ngừng tản ra thêm hướng lên trên làm lòng người giật mình.



Chúc trên sông Chúc Kiều. Không biết bắt đầu từ khi nào, nơi này liền biến thành thánh địa tự sát của thành phố Chung Sơn, mỗi năm đều có không ít người không muốn sống nhảy từ nơi này xuống kết thúc sinh mệnh của chính mình.



Cô theo bản năng nhảy xuống cứu người, lúc sau mới nhớ tới tại sao bên bờ sông chỉ có người hô to, lại không một người nào chứng kiến xong muốn hăng hái làm việc nghĩa cùng nhau nhảy xuống theo cô.



Không phải bởi vì không có dũng khí.



Mà là bởi vì tất cả mọi người đều biết, phía dưới con sông này, ngoại trừ tự sát, những người nhảy xuống cứu người, cũng không một ai có thể còn sống sót bơi lên bờ.



Giang Tiểu Âm lấy mấy lá bùa còn dư ở trong túi ra rồi dán lên trên người mình, sau khi cảm giác được hơi chút ấm áp thì cũng là lúc, cô lập tức bơi về hướng người kia rơi xuống nước.



Mực nước sông kỳ thật rất cao.



Cô thực mau liền tìm thấy người đã ngất xỉu đang không ngừng chìm xuống. Là một người đàn ông, đầu tóc dài lộn xộn hoàn hảo giống như mấy trăm năm cũng chưa cắt, quần áo cũng rách tung toé, thoạt nhìn hẳn là một kẻ lưu lạc.



Trong tay của anh gắt gao nắm chặt một cái vòng tay.



Giang Tiểu Âm liếc mắt một cái, tổng cảm thấy cái vòng tay này có chút quen mắt, hình như cô đã từng thấy qua ở đâu đó.



Chẳng qua là, hiện tại cũng không phải lúc nghĩ đến vấn đề này, cô giữ chặt người đàn ông chết đuối xong liền lập tức liền bơi lên trên mặt sông. Cũng không biết có phải là bởi vì mấy lá bùa hay không, trong suốt quá trình này cư nhiên không có một con quỷ nước nào xuất hiện túm cô xuống.



Nhưng đợi lúc Giang Tiểu Âm đã ngoi lên mặt sông, mắt thấy sắp tới bờ thì đột nhiên một viên đá không biết từ nơi nào bay đến, vừa lúc xuyên thấu qua mấy tấm bùa cô dán ở trên người.



Không xong!



Cảm giác cổ chân lập tức bị túm chặt làm Giang Tiểu Âm ý thức được quỷ nước kỳ thật vẫn luôn bơi theo phía sau cô.



Cô gần như liều mạng đẩy người đàn ông lên trên bờ sông, nhìn người bên bờ sông duỗi tay túm anh ta qua lan can, Giang Tiểu Âm còn chưa kịp giữ chặt cái tay đang duỗi lại đây thì đã bị quỷ nước ở dưới đáy kéo xuống.



Sức lực của quỷ nước sao lại lớn như vậy?




Anh không muốn buông tay cô gái này ra. Chỉ mới nắm tay cô, nhìn bộ dáng cô chảy nước mắt làm người đau lòng, trái tim vẫn luôn không thể bình tĩnh trong những năm gần đây giống như rốt cuộc cũng đã tìm được sự cứu rỗi.



"Không cần sợ." Trương Sư Lễ cúi đầu nhìn bàn tay dơ bẩn đang nắm tay Giang Tiểu Âm của mình, một cái tay khác vốn định vói qua vỗ vỗ tay cô lại lập tức rụt trở về.



"Tôi không sợ."



Giang Tiểu Âm cứng đầu không chịu thừa nhận cô sợ hãi.



Giang Tiểu Âm nên là bức tường thành kiên cố không thể phá vỡ, không thể sợ hãi, mặc kệ có chuyện gì xảy ra cô cũng đều không thể sợ hãi, không thể làm nũng, không thể chờ người khác tới cứu mình.



"Đúng đúng đúng, cô không sợ." Trương Sư Lễ xoay đầu đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Nhưng tôi sợ."



Bởi vì gương mặt dơ không chịu nổi kia nên không ai có thể nhìn ra anh đang thẹn thùng, thế cho nên Giang Tiểu Âm cho rằng anh đang nói đến việc chính anh rơi xuống sông.



"Đã qua hết rồi."



Cô nắm chặt tay Trương Sư Lễ, trong mắt rõ ràng còn ngân ngấn nước mắt nhưng khóe miệng vẫn nhếch lên xả ra tươi cười sáng lạn.



"Tôi lại làm một việc siêu cấp lỗ vốn."



"Nghi Tu chắc hẳn lại muốn mắng tôi."



"Mệt mỏi quá, tôi muốn ngủ một chút......"



Nhìn Giang Tiểu Âm chậm rãi nhắm mắt lại, Trương Sư Lễ hoảng loạn mà quay đầu nhìn về phía bác sĩ trên xe rồi hỏi: "Cô ấy bị làm sao vậy? Vừa rồi rõ ràng vẫn còn tốt, cô ấy không có việc gì chứ?"



"Không sao." Bác sĩ  thực trấn định mà trả lời: "Chỉ là do đã chịu kinh hách cộng thêm chết đuối nên thân thể suy yếu, hiện tại thả lỏng rồi ngủ mà thôi."



"Không sao cả là được ——"



Trương Sư Lễ nhẹ nhõm thở một hơi thật dài.



Chị, em hình như yêu rồi.



Anh quay đầu lại nhìn cô gái đang nằm trên cáng rồi nhịn không được mà cười ngây ngô.