Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư

Chương 25 : Cậu nhỏ

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Kyler



Beta: Va



"Mọi chuyệnn làm tốt chứ?"



Dư Lạc ngừng tay đang kéo hồ cầm, cúi đầu mỉm cười nhìn về phía người đàn ông đang nửa quỳ trên mặt đất.



Dư Lạc mặc một bộ đồ dài màu xám kì quái vừa rồi còn kéo hồ cầm thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, nhưng người đàn ông quỳ trên mặt đất một chút cảm giác nhẹ nhàng cũng không có. Hắn cúi đầu, kinh sợ mà trả lời: "Thưa thiếu gia, đều đã làm tốt. Nô tài chính mắt nhìn thấy kẻ lưu lạc kia cứu Giang Tiểu Âm lên, vẫn luôn đi theo sau xe cứu thương rồi mới trở về."



"Được rồi, anh đi xuống đi."



"Vâng, nô tài cáo lui."



Chờ người đàn ông có diện mạo thoạt nhìn bình thường đến nỗi khiến người không nhớ được mặt lui xuống, Dư Lạc đưa hồ cầm cho Hồng Sanh đang chờ ở một bên, cầm lấy quạt xếp trên bàn vừa phe phẩy vừa cười tủm tỉm mà nói: "Hồng Sanh, có phải rất tò mò gia rốt cuộc đã làm cái gì không?"



"Nô tỳ không dám."



"Lòng hiếu kỳ ai cũng có, gia sẽ không trách cô."



Dư Lạc dùng quạt xếp gõ gõ lên mặt bàn, nhìn xấp ảnh chụp Giang Tiểu Âm khi còn nhỏ cùng một cô gái nhẹ giọng hỏi: "Hồng Sanh, cô có biết tính hấp dẫn di truyền cùng hiệu ứng cầu treo không?"



——————



Bệnh viện.



Trương Sư Lễ đang nhìn Giang Tiểu Âm bị đẩy vào phòng cấp cứu, cho dù biết rõ cô không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn có chút nôn nóng mà đi qua đi lại ở hành lang.



"Sao lại có ăn mày ở bệnh viện?"



Người qua đường tới tới lui lui lặng lẽ nhìn anh, vây quanh anh, làm Trương Sư Lễ ý thức được bộ dáng bây giờ của mình rốt cuộc có bao nhiêu không ổn.



Đã đần độn nhiều năm như vậy, mặc kệ người khác ghét bỏ ra sao anh cũng chưa bao giờ để ý qua, nhưng đây lại là lần đầu tiên anh hối hận. Hối hận vì bộ dạng dơ bẩn của mình, còn dùng bộ dạng không ổn này xuất hiện trước mặt Giang Tiểu Âm, thiếu chút nữa còn hại cô chết đuối.



"Cô y tá, cô gái lúc nãy được xe cứu thương đẩy tới nằm ở phòng bệnh nào?"



Thoạt nhìn người đàn ông trẻ tuổi dương quang soái khí cách đó không xa đang giữ chặt y tá nôn nóng truy vấn, anh nhìn ra được người đàn ông này thật sự rất rất để ý đến cô gái kia.



Trương Sư Lễ cúi đầu nhìn thoáng qua đôi tay dơ bẩn của mình và bộ quần áo rách tung toé, còn tản ra mùi hôi tanh tưởi, thần sắc ảm đạm mà lướt qua người đàn ông trẻ tuổi.



Anh không thể dùng cái bộ dạng này xuất hiện ở trước mặt cô.



Quay đầu lại nhìn thoáng qua cửa phòng cấp cứu, Trương Sư Lễ cúi đầu bước nhanh ra khỏi bệnh viện.
"Đúng đúng đúng, là tôi!"



Trương Sư Lễ trịnh trọng sửa sang lại quần áo, sau đó đột nhiên giơ hoa hồng, quỳ một gối trước giường Giang Tiểu Âm.



"Tôi thích em, có thể cho tôi một cơ hội để theo đuổi em không?"



Vốn dĩ rất khó chịu vì người đàn ông này đã hại Giang Tiểu Âm thiếu chút nữa chìm chết, cộng với sau khi anh ta lại cư nhiên quỳ một gối xuống đất thông báo, Tô Nghi Tu đã muốn trực tiếp đi lên đánh anh một trận.



"Không được!" Anh lôi kéo tay Giang Tiểu Âm, dùng ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn Trương Sư Lễ, từng câu từng chữ mà nói, "Tiểu Âm là bạn gái của tôi, mà trong tương lai, cô ấy cũng nhất định sẽ trở thành bà xã của tôi."



"Là vậy sao?"



Người đàn ông nghe Tô Nghi Tu nói xong, biểu tình thoạt nhìn đáng thương như chú chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ.



Trong tâm Giang Tiểu Âm có chút không đành lòng mà thở dài một hơi, nhưng cũng không có phủ nhận lời Tô Nghi Tu nói. Mặc kệ là sau này cô có yêu đương, kết hôn với Tô Nghi Tu hay không, thì lấy tình huống hiện tại của cô khẳng định cô cũng không có khả năng đến với những người khác.



"Là vậy sao......."



Trương Sư Lễ không nghĩ tới cô gái mình thích cư nhiên đã có bạn trai, anh che trái tim đang phát đau của mình lại, yên lặng mà đem hoa hồng đặt ở đầu giường Giang Tiểu Âm.



"Tuy rằng không thể ở bên nhau, nhưng tôi hy vọng có thể biết tên của em." Anh chua xót cười nói, "Tự giới thiệu một chút, tôi tên là Trương Sư Lễ."



"Trương Sư Lễ?!"



Trương Sư Lễ không biết vì sao sau khi nghe tên của mình, biểu tình Giang Tiểu Âm sẽ trở nên như vậy...... Kỳ quái. Đó là hỗn tạp của không muốn tin tưởng và cực độ kinh ngạc, thậm chí còn mang chút biểu tình chán ghét.



"Tên của tôi có vấn đề gì sao?" Anh thật cẩn thận hỏi.



Giang Tiểu Âm không muốn nhìn người đàn ông đang có biểu tình rất cẩn thận lại tràn ngập ái mộ, cũng không muốn nhìn ánh mắt lo lắng của Tô Nghi Tu. Cô nhắm mắt lại, cắn răng hỏi: "Ở Mao Sơn có người thứ hai tên Trương Sư Lễ không?"



"Không có." Nói xong anh mới kinh ngạc phát hiện Giang Tiểu Âm cư nhiên biết mình từ đâu tới, "Sao em lại biết......"



"Tại tôi sao biết."



Giang Tiểu Âm xoay người, đưa lưng về phía anh, cô dùng giọng nói nghe không ra hỉ nộ ái ố chậm rãi nói: "Bởi vì mẹ tôi tên là Trương Sư Nhã, cậu nhỏ à."



————————



Hi! Mọi người có hóng hơm. Follow insta Va: vi_va0106, để biết khi nào truyện sẽ được up nhé. Va sẽ cập nhật tình hình mỗi ngày trên story nha ><



Đọc truyện đừng quên vote và cmt nha mọi người ^^