Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 132 : Cao điệu, chính danh giúp nàng

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Mộ Dung Uyển Như vốn đã hoảng sợ, lại lập tức cố ý cường điệu, khiến người nhìn xem càng thật, bộ dáng ốm yếu hoảng sợ làm ai nhìn thấy cũng đều sinh lòng muốn bảo hộ.



Nàng ta vội vàng đi đến bên cạnh Nghi thái phi, hai mắt đẫm lệ, "Mẫu phi, ta không nghĩ tới bà ta thật sự... làm càn quá mức, khiến ta sợ muốn chết!"



Nói xong, nàng ta lập tức cúi thấp đầu bắt đầu nức nở, Nghi thái phi nắm lấy cánh tay nàng ta xem kỹ, thấy chỉ là vết xước, không có vết thương nghiêm trọng, lúc này mới yên tâm, ôm nàng ta vào trong lòng ngồi ở bên cạnh mình, "Không có việc gì, không có việc gì, không sợ!"



Lúc này, Hàn Vân Tịch không rảnh lo nhìn xem Mộ Dung Uyển Như diễn trò, nàng nhíu mày nhìn về phía Từ phu nhân, chỉ thấy hai tròng mắt Từ phu nhân vô hồn, vẻ mặt tuyệt vọng.



Có chuyện gì đã xảy ra?



Từ phu nhân vừa rồi rõ ràng muốn phát nổ, vì sao trong nháy mắt đột nhiên đã khô héo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?



Nhất định là Mộ Dung Uyển Như đã động tay động chân gì đó, nếu không với tính tình của Từ phu nhân, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng bỏ qua như vậy.



Hàn Vân Tịch đột nhiên quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Uyển Như, chỉ thấy Mộ Dung Uyển Như giống như một hài tử sợ hãi, đáng thương nép mình trong vòng tay của Nghi thái phi.



Hiển nhiên, Mộ Dung Uyển Như đã không để Từ phu nhân ở trong lòng, nàng ta dựa vào trên vai Nghi thái phi và hơi nhắm mắt lại.



Hàn Vân Tịch nhìn thấy đột ngột dâng lên lửa giận, nắm chặt nắm tay thành hai nắm đấm. Nàng không rõ lắm Mộ Dung Uyển Như vừa rồi đã làm gì, nhưng từ phản ứng của Từ phu nhân, chắc chắn đã bị Mộ Dung Uyển Như tóm chặt.



Đáng giận... Từ phu nhân đã không hành động.



Lần này lại để Mộ Dung Uyển Như tránh được một kiếp.



Hàn Vân Tịch thật sự không cam lòng, nhưng không có bằng chứng, Từ phu nhân không chỉ ra và xác nhận, nàng sẽ không có biện pháp vạch trần Mộ Dung Uyển Như. Thật là ngột ngạt!.



Đoá bạch liên hoa ghê tởm này, nàng nhất định phải nhanh chóng nghĩ cách gả nàng ta ra ngoài, nếu không, lưu tại quý phủ tất sẽ đêm dài lắm mộng.



Hành vi của Từ phu nhân không thể nghi ngờ càng thêm chọc giận Nghi thái phi, nàng tức giận, "Người tới, áp tiện phụ này xuống, năm sau xử trảm"



Khuôn mặt Âu Dương đại nhân đều méo mó đến mức vặn vẹo, tuy nhiên, đối mặt với cơn thịnh nộ của Nghi thái phi, cũng không dám khuyên nhiều, lập tức lệnh người áp xuống.


"Rốt cuộc sao lại thế này? Họ đang muốn làm gì?"



......



Nghe tiếng ồn ào một mảnh, Nghi thái phi không thể nghe rõ ràng lắm, đám điêu dân rốt cuộc đang thảo luận gì. Tuy nhiên, nàng vẫn nghe được những lời nghi ngờ của bọn họ. Tuy rằng Nghi thái phi vẫn duy trì biểu tình đoan trang khéo léo, nhưng, trong lòng cực kỳ phiền chán.



Đây là một đám điêu dân thấp kém không có giáo dưỡng.



Nếu không phải sợ ảnh hưởng đến danh dự của nàng, nàng mới sẽ không đứng ở chỗ này và trở thành đối tượng để đám người này quan sát nghị luận! Nàng sớm đã ra lệnh một tiếng, trị tội hết tất cả đám người này, giam hết thảy vào phòng giam đi.



Phải biết rằng, nàng chính là thái phi tôn quý nhất Thiên Ninh quốc, thái phi duy nhất, càng là mẫu phi tôn quý nhất của Tần Vương, một vị mẫu phi duy nhất của hoàng thúc! Người thường muốn gặp nàng, sao có thể dễ dàng như vậy!



Nghi thái phi quả thực mỗi một khắc đều không muốn ở lại lâu hơn nữa, nàng không vui ra hiệu một ánh mắt cho Âu Dương đại nhân, Âu Dương đại nhân lập tức tiến lên, giơ tay, mọi người lập tức đều an tĩnh lại.



"Chư vị, sau khi thẩm vấn, một án Tần Vương phi mơ ước gia sản Hàn gia, cướp đoạt chìa khóa nhà kho Hàn gia, chỉ là hư cấu. Từ phu nhân đã vu hãm và rải ra lời đồn, có ác ý vu hãm sự trong sạch, tụ tập quần chúng đại náo Vương phủ. Điều này không chỉ đã tổn hại tới thanh danh của Tần Vương phi, cũng tổn hại tới thanh danh của Nghi thái phi. Ấn theo luật của Thiên Ninh quốc, đã bị phán tử hình, đầu năm sau sẽ bị xử trảm...."



Âu Dương đại nhân vừa nói tới đây, toàn trường ngay lập tức yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi mọi người đều có thể nghe được tiếng hít thở rất rõ ràng rành mạch.



Thiên a!



Tại sao lại như vậy?



Từ phu nhân thật sự đã vu hãm Tần Vương phi, bị phán tử tội!



Trong lúc nhất thời, mấy lão phụ nhân do Từ phu nhân mang đến, còn có những người đã từng lên tiếng ủng hộ Từ phu nhân, tất cả đều bắt đầu sợ hãi, sợ tới mức chân đều mềm nhũn, hô hấp đều như đã ngừng lại, sợ mình sẽ bị phát hiện, bị liên lụy vào trong đó.



Đương nhiên, nếu nói mọi người không nghi ngờ là không có khả năng, chỉ là, lúc này ai còn dám công khai đưa ra câu hỏi nghi ngờ?



Nghi thái phi nhìn thấy mọi người an tĩnh, lại ra hiệu một ánh mắt lạnh băng khác, Âu Dương đại nhân vội vàng âm thầm đẩy Hàn Tòng An một phen.



Hàn Tòng An hít sâu một hơi, đứng ra, lớn tiếng nói, "Chư vị, chìa khóa nhà kho Hàn gia là do Hàn mỗ cam tâm tình nguyện, tự mình giao cho Tần Vương phi, khẩn cầu ngài bảo quản giúp. Tương lai hiệp trợ trưởng bối gia tộc, cùng tuyển cử ra gia chủ. Chuyện Tần Vương phi ham gia sản Hàn gia, đều là giả dối hư ảo. Hy vọng từ hôm nay, chư vị không cần tiếp tục khiển trách sự tình của Hàn gia ta, cảnh báo cho những người nào đó có tâm, chớ châm ngòi quan hệ giữa Tần Vương phi và Hàn gia ta"