Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 161 : Ép dạ cầu toàn, không có cửa

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Tống khứ Đoan Mộc Dao, Hàn Vân Tịch đang muốn trở về, Nghi thái phi lại gọi nàng lại: "Vân Tịch, con lại đây với ta một chút."



Tuy rằng Nghi thái phi nhẹ nhàng dịu giọng, nhưng Hàn Vân Tịch biết sẽ không có chuyện gì tốt lành, nàng mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, đi theo Nghi thái phi đến Mẫu Đơn viện.



Thực ra Nghi thái phi dù không mở miệng, nàng cũng biết bà muốn nói gì, hai người ngồi xuống trong viện, ngay cả Quế ma ma cũng bị Nghi thái phi bắt lui xuống. 



"Vân Tịch, con vừa cùng Phi Dạ ra ngoài à?" Nghi thái phi hỏi.



Từ khi Hàn Vân Tịch chuyển đến Phù Dung viện mà không bị Long Phi Dạ đuổi ra, trong lòng Nghi thái phi ít nhiều cũng đã có nhận định, có điều trước đây bà không ngại thái độ con trai mình, chỉ ước gì nha đầu này sớm cút khỏi Tần vương phủ.



Bây giờ bà coi như chấp nhận đứa con dâu này rồi, có một số việc tất nhiên phải để ý một chút. 



"Dạ không, lúc con về vô tình gặp chàng thôi ạ." Hàn Vân Tịch không biết sao mình lại nói dối, có lẽ vì phóng lao theo lao, khi nãy nàng nói tối nay mình có hẹn.



Nghi thái phi ngẫm nghĩ gật đầu, nếu Hàn Vân Tịch trả lời "phải", nàng thật đúng là sẽ không thể tin nổi, dù sao Phi Dạ tuy rằng không chán ghét nữ nhân này như lúc trước, thế nhưng chung quy cũng không có khả năng cho nàng quá nhiều ngoại lệ.



Trước đây Uyển Như đã giúp Nghi thái phi thăm dò, Phi Dạ không còn gay gắt với nha đầu này là bởi độc thuật nàng ta rất cao, có giá trị lợi dụng, giúp được không ít chuyện. 



Năng lực của Hàn Vân Tịch không tầm thường, có điều so với Phi Dạ, một bên là bùn trên đất, một bên là mây trên trời, vĩnh viễn cũng không có khả năng xứng đôi.



Nói cách khác, Hàn Vân Tịch đũa mốc chẳng thể chòi mâm son!



Hiện giờ, Uyển Như không thể không gả ra ngoài, Nghi thái phi nghĩ châm thuật của Hàn Vân Tịch xuất sắc như vậy, thật ra cũng là một người rất tốt, có thể cân nhắc để nàng hầu hạ bên cạnh cả đời. 



Nếu Phi Dạ có thể lấy Dao Dao, nàng chẳng còn mong gì thêm nữa, chỉ chờ ôm cháu thôi.



Một người vợ hầu hạ bên cạnh bà, một người vợ để Tần vương, để toàn bộ Tần vương phủ nở mày nở mặt.



Đến lúc đó Hàn Vân Tịch chuyển khỏi Phù Dung viện đến ở với bà, còn Dao Dao đến ở trong Phù Dung viện, có nàng ở đây, hai đứa con dâu này không thể gây ra chuyện gì lớn! 



Hơn nữa, Hàn Vân Tịch cũng chẳng có chỗ dựa gì để gây chuyện với Dao Dao.



"Vân Tịch, Vinh Nhạc công chúa hòa thân đến Tần vương phủ, chuyện này con thấy sao?" Nghi thái phi quả nhiên hỏi vấn đề này.




Hàn Vân Tịch lúc này mới phát hiện mình quá kích động, nàng vội vàng kéo Tiểu Dật sang một bên ngồi xuống, bình tĩnh ôn hòa hỏi: "Dật nhi, đệ nói cho tỷ biết, là ai dạy đệ sửa phương thuốc có được không?"



"Tự đệ quan sát, đột nhiên nghĩ ra nên sửa lại." Tiểu Dật thành thực trả lời.



Hàn Vân Tịch không thể tin được, lại hỏi: "Vậy sao đệ có thể biết phân lượng dược liệu?" 



"Lúc trước phu nhân bảo đệ học thuộc điển tịch tương sinh tương khắc của dược vật, dày tới mấy trăm trang luôn, khi đệ nhìn thấy phương thuốc đột nhiên nghĩ tới chuyện sửa lại." Tiểu Dật chớp chớp đôi mắt đen láy sạch sẽ, cực kì ngây thơ đơn thuần.



Hàn Vân Tịch biết thằng bé không biết nói dối, có điều năng lực của đứa nhỏ này không phải quá tốt thế này chứ?



"Đệ có thể sửa những thứ khác không?" Hàn Vân Tịch vội vàng hỏi tiếp. 



"Đệ phải xem xem, rồi nghĩ một chút nữa, phương thuốc vừa rồi đệ nghĩ mất một ngày đó."



Tiểu Dật hơi ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ cả lên, có điều cậu bé không biết mình mới sáu tuổi, lại chỉ mất một ngày sửa thuốc thành độc, là bản lĩnh nghịch thiên rồi!



Hàn Vân Tịch phát hiện đứa nhỏ này có thiên phú ở mảng độc thuật, thậm chí còn gan hơn cả mình khi trước, nếu chăm chỉ khổ học, tương lai nhất định cực kì lợi hại. 



Không thể không nói mắt nhìn người của Hàn Tòng An thật không tệ.



Ngày đó, Hàn Vân Tịch chỉ dẫn Tiểu Dật vài điều ở mảng độc dược, dặn Tiểu Dật chăm chỉ học hành, tạm thời đừng nói với ai khác chuyện này. Tiểu Dật được Vân tỷ công nhận, nhất thời tràn đầy động lực, nghe Tiểu Trầm Hương nói, mấy ngày sau khi Hàn Vân Tịch đến, nó gần như không bước ra thư phòng.



Ngày cứ vậy trôi đi, rất nhanh đã đến giao thừa, toàn bộ Thiên Ninh đế đô tràn ngập không khí vui mừng ngày Tết. 



Đêm giao thừa nhà nhà đoàn viên, trong cung thái hậu thiết gia yến, Nghi thái phi cùng với Tần Vương điện hạ, Mộ Dung Uyển Như mỗi năm đều phải đến, năm nay không chỉ có thêm một vị Tần Vương phi, còn có thêm một Vinh Nhạc công chúa, mà Mộ Dung Uyển Như xảy ra chuyện như vậy không có mặt mũi tiến cung, Nghi thái phi cũng không muốn đưa nàng đi.



Triệu ma ma đặc biệt giúp Hàn Vân Tịch chuẩn bị một cái áo bông ngắn màu đỏ viền lông cáo, ấm áp lại tôn quý.



Lúc này bà đang giúp Hàn Vân Tịch chải tóc trang điểm: "Vương phi nương nương, đây là lần đầu người tham dự gia yến giao thừa, thực ra chỉ là mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm thôi, đừng căng thẳng quá." 



Hàn Vân Tịch không căng thẳng, Thiên Huy hoàng đế, Thái hậu, Hoàng hậu nàng đều gặp mặt rồi, nàng chỉ đang nghĩ tối nay Vinh Nhạc công chúa cũng tham dự, về việc hòa thân, có lẽ Thiên Huy hoàng đế sẽ lại tỏ thái độ chăng.