Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 169 : Nguyên nhân, bổn vương tình nguyện

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Gà trống chết!



Đột nhiên, Hoàng hậu đang nhỏ giọng thút thít hoảng hốt la to lên: “Chết! Chết! Có độc! Tượng phật có độc!”



“Mẫu hậu!” 



“Mẫu hậu, người đừng như vậy! Người bị sao vậy!”



Long Thiên Mặc vội vàng ôm lấy hoàng hậu, thế nhưng hoàng hậu lại sợ hãi giãy giụa: “Thả ta ra, gà trống chết rồi, ngươi có thấy không? Gà trống chết! Trường Bình cũng đã chết!”



“Có độc, thứ đó có độc!” 



Hoàng hậu la lên rồi đột nhiên yên tĩnh lại, kinh ngạc nhìn Long Thiên Mặc: “Mặc Nhi, là ta đã hại chết Trường Bình phải không? Có phải là ta không?”



“Mặc Nhi, ta không có cố ý, ta thật sự không có cố ý! Không phải ta… không phải ta…”



Long Phi Dạ ngơ ngác nhìn dáng vẻ hoảng sợ của mẫu thân mình, đầu óc trống rỗng. 



Chẳng lẽ mẫu hậu đã… điên rồi?



Trong lúc Long Thiên Mặc ngẩn người, Hoàng hậu đột nhiên thoát khỏi hai tay của hắn, chạy ra ngoài cung về phía ty sương.



“Người đâu, ngăn Hoàng hậu lại!” 



“Mời thái y, nhanh!”



Thái hậu kinh ngạc la lên, đời này bà đã gặp rất nhiều nữ nhân phát điên trong hậu cung, dáng vẻ này của Hoàng hậu làm nàng sợ hãi!



Lúc này Long Thiên Mặc mới tỉnh táo lại, hắn là người đầu tiên đuổi theo. 



“Tiền ma ma, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?” Long Phi Dạ nghiêm khắc chất vấn, nguồn gốc của độc dược đã tìm được rồi, thế nhưng chuyện này vẫn chưa xong đâu!



Ai sẽ tin rằng hoàng hậu hạ độc giết chết Trường Bình công chúa chứ?



Hoàng hậu phát điên như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân. 


Nghe thấy lời này, Hàn Vân Tịch mới nhớ đến chuyện xảy ra vào lúc gia yến đêm giao thừa, đêm hôm đó Thiên Huy hoàng đế đã kêu Long Phi Dạ đến nói chuyện riêng, không biết đã nói chuyện gì nhỉ?



Vinh Nhạc công chúa cũng không phải là một người dễ dàng chịu thua, sao nàng ta lại trở về rồi? 



Vinh Nhạc công chúa trở về, như vậy thì việc hòa nhân vào năm sau đã bị hủy bỏ rồi ư? Nghĩ đến đây, nụ cười lén lút nơi khóe miệng của Hàn Vân Tịch càng rõ ràng hơn.



“Không biết.” Long Phi Dạ hờ hững trả lời, cũng không hề dừng bước.



Nghi thái phi theo sát phía sau, tức giận: “Phi Dạ! Mẫu phi đang nói chuyện với con đó!” 



Lúc này Long Phi Dạ mới dừng bước: “Mẫu phi, chuyện hòa thân của Vinh Nhạc công chúa không liên quan đến Tần vương phủ, sau này người đừng quan tâm nhiều đến chuyện đó nữa.”



“Con!” Nghi thái phi giận dữ: “Con… Con đã nói gì với Hoàng thượng, con đã làm tổn thương Dao Dao đúng không?”



Long Phi Dạ không trả lời nữa, nhanh chóng đi về phía Phù Dung viện, Hàn Vân Tịch rất thức thời đuổi theo, hai phu thê nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn của Nghi thái phi. 



Nghi thái phi tức giận đến mức đỏ cả khuôn mặt, nhưng sau khi tỉnh táo nghĩ lại, nàng vô thức nhíu mày, lẩm bẩm: “Phi Dạ nó… nó thật sự làm vì nha đầu Hàn Vân Tịch ư?”



Lúc này, trong Khôn Ninh cung của hoàng hậu đã rối loạn, cung nữ và ma ma luống cuống thu dọn đồ đạc, ngay cả Cố Bắc Nguyệt cũng đã xác định là hoàng hậu điên rồi, nhất định phải điều dưỡng một cách cẩn thận, không được kích thích nàng ta, nếu không thì cả đời này hoàng hậu cũng sẽ không khỏi bệnh.



Thiên Huy hoàng đế ra quyết định ngay trong đêm, đưa Hoàng hậu đến biệt cung để tĩnh dưỡng, ngay cả tang lễ của Trường Bình công chúa cũng không cho bà ta tham gia. 



Thiên Huy hoàng đế ngồi trong viện, vẻ mặt cực kì u ám, nữ nhi đã chết, Hoàng hậu lại điên, ngày Tết êm đẹp bỗng dưng biến thành thế này, sao hắn không tức giận chứ?



Hơn nữa còn để Hàn Vân Tịch thoát tội được, nếu hắn không đồng ý với Long Phi Dạ việc thả Hàn Vân Tịch, có lẽ, Hoàng hậu sẽ không phát điên!



Còn nữa, Long Phi Dạ cố tình không đồng ý việc hòa thân, làm cho Vinh Nhạc công chúa tức giận đến mức bỏ đi không một lời từ biệt vào sáng nay, hắn còn đang mong có thể hợp tác với Tây Chu chiến đấu với Bắc Cương vào năm sau, bây giờ xem ra mọi chuyện đã hỏng hết rồi! 



Nghĩ đến những điều này, Thiên Huy hoàng đế nắm chặt tay, đập xuống bàn đá mấy lần, lúc này, thái hậu với khuôn mặt nặng nề đi đến, thản nhiên nói: “Hoàng đế, ngày mai đi đưa tang thôi, để ai gia khỏi phải khổ sở nữa…”



Thiên Huy hoàng đế thở dài một tiếng, khẽ gật đầu.



Thái hậu ngồi xuống, cười với vẻ lạnh lùng: “Hoàng đế à, theo cái nhìn của ai gia, vị Tần vương phi này… ha ha, thật là khó lường đó.” 



Lúc này Thiên Huy hoàng đế mới ngẩng đầu lên nhìn: “Mẫu hậu cứ yên tâm, trong lòng nhi thần biết rõ!”