Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 184 : Biến cố, hàn gia gặp nạn

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Buổi sáng thứ hai từ ngày hồi phủ, Hàn Vân Tịch phát hiện Long Phi Dạ lại mất tích.



Điều ngoài ý muốn chính là, Sở Tây Phong lại mời Cố Bắc Nguyệt đến Phù Dung viện, nói là Long Phi Dạ lúc ra ngoài đã giao phó rằng, bảo Cố Bắc Nguyệt đến bắt mạch cho nàng, xem xem cơ thể đã hồi phục chưa.



Đừng nói đến việc Sở Tây Phong bị dọa cho sợ hãi, ngay đến cả Hàn Vân Tịch vì được sủng ái quá mức mà sinh lo sợ, lần đầu tiên phát hiện ra tảng băng lớn này thật ra lại không hề vô tình, lạnh lẽo như gương mặt. 



Cố Bắc Nguyệt sau khi kiểm tra cẩn thận, cũng không có cách nào có thể lý giải được tại sao nàng lại hôn mê lâu như vậy, chỉ có thể đoán là do sợ hãi cộng với việc mệt mỏi quá độ cho nên mới dẫn đến lao lực.



Cơ thể của Hàn Vân Tịch, thì nàng đương nhiên sẽ tự biết được, nàng liền gạt chủ đề này đi, hỏi Cố Bắc Nguyệt về việc ôn dịch.



Thuốc giải vừa đến, liền kịp thời cứu chữa và phòng bệnh, trong ngoài cung đều đại hỉ, chỉ là, Thiên Huy hoàng đế lại không vui nổi, ngày ngày lạnh mặt, vài nô tài phạm phải lỗi nhỏ trong cung đều bị phạt nặng, khiến cho lòng người sợ hãi. 



Hàn Vân Tịch biết lần này mình đã đắc tội người rồi, nhưng mà, chuyện này sợ cũng không được, nàng coi như là đang nghe chuyện tiếu lâm thôi vậy.



"Vương Phi nương nương, nghe nói vị Cố Thất Thiếu kia là trang chủ của Thiên Hương trà trang?



"Thiên Hương trà lâu cũng là của hắn đấy, chỉ là đã bị đóng cửa rồi thôi." 



Hàn Vân Tịch vừa nhớ đến dáng vẻ thiệt thòi của Cố Thất Thiếu ở trong khách điếm vào hôm đó, liền thấy buồn cười, cái tên không biết lễ độ đó, rất đáng bị Long Phi Dạ xử lý.



"Thật không ngờ trong tay hắn lại có Tử Ngải Thảo." Cố Bắc Nguyệt thăm dò nói.



Hàn Vân Tịch không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cho là Cố Bắc Nguyệt đang tò mò, cho nên nói hết chuyện Cố Thất Thiếu biết võ công, biết độc y cho hắn. 



Đáy mắt Cố Bắc Nguyệt xẹt qua một tia phức tạp, chỉ gật gật đầu: "Đúng là một người kỳ lạ."



Hàn Vân Tịch cũng không nói nhiều về Cố Thất Thiếu, mà hưng phấn nói về việc mua thuốc ở Dược Thành, loại chuyện đào được được liệu quý này, chỉ có thể chia sẻ với "lọ thuốc"  Cố Bắc Nguyệt, thì mới có được sự đồng cảm.



Hai người trò chuyện, bất giác đã đến chạng vạng, Sở Tây Phong và Triệu ma ma ở một bên lẳng lặng nhìn, nhìn thế nào cũng thấy không thoải mái. 



"Sở thị vệ, có phải là ngài nên đưa vị thái y này đi rồi không?" Triệu ma ma thấp giọng.



"Khách quý của Vương Phi nương nương, bà dám đuổi?" Sở Tây Phong hỏi ngược lại.
Ai mà biết được, Phủ Quân đại nhân lại nói: "Vương Phi nương nương, nhân chứng vật chứng đủ cả rồi, bây giờ có thể định tội được rồi."



"Định tội?" Hàn Vân Tịch nhíu mày.



"Lý đại phu bỏ thuốc độc vào trong thuốc phong hàn, khiến người bệnh trúng độc tử vong, tuy là sai sót, nhưng mà cũng đã là giết người." Phủ Quân đại nhân thành thật nói. 



"Ngộ sát? Chứng cứ đâu?" Hàn Vân Tịch sao có thể tin được?



Ánh mắt của Phủ Quân đại nhân liếc một cái, sư gia lập tức liền cung kính đem ba thứ lên, một là báo cáo khám nghiệm tử thi, một là báo cáo kiểm tra thuốc của Lý đại phu, còn có một thứ nữa là đơn thuốc của Lý đại phu.



Hàn Vân Tịch nhìn một lượt, trên báo cáo khám nghiệm tử thi nói, người chết nhiễm phong hàn nặng, nhưng lại chết vì độc Quy Ngạch, báo cáo kiểm tra thuốc đã viết rất rõ, đã phân tích cả ba bao thuốc mà Trần Thị đem đến rồi, tổng cộng mười một vị thuốc, đều đã liệt ra, đúng thật là thuốc chữa phong hàn, chỉ là có thêm một vị thuốc độc, chính là Quy Ngạch. 



Hơn nữa, điều chí mạng chính là, trong đơn thuốc của Lý phu nhân khai, chắc chắn là có vị thuốc Quy Ngạch.



Hàn Vân Tịch trầm tĩnh nhẩm lại mười một vị thuốc, dường như phát hiện ra gì đó, đáy mắt xẹt qua một tia phức tạp.



Quy Ngạch có độc, hơn nữa là kịch độc, nhưng đồng thời cũng là một vị thuốc hay, một lượng ít Quy Ngạch và lượng thuốc nhất định phối hợp sử dụng, đồng thời hủy đi độc tính, thì càng có thể điều trị hiệu quả hơn. 



Nhưng mà, trị bệnh phong hàn, không cần dùng đến Quy Ngạch, Lý đại phu có hồ đồ đến đâu, thì cũng không thể bỏ Quy Ngạch vào đơn thuốc chứ?



Mặc dù buồn bực, Hàn Vân Tịch cũng hề biểu hiện ra, nhàn nhạt hỏi: "Lý đại phu đâu?"



Xem bệnh kê đơn là Lý đại phu, chủ phạm là ông, Thất di nương chỉ là người quản lý dược quán mà thôi, nói thế nào cũng phải tìm Lý đại phu đến mới đúng. 



Nhưng ai mà biết được, Phủ Quân đại nhân lại nói: "Vương phi nương nương, Lý đại phu đã chết."



Cái gì?



Tin tức này khiến cho Hàn Vân Tịch vốn rất điềm tĩnh lập tức xù lông lên: "Sao có thể như vậy, sao lại chết!" 



"Trên đường áp giải, đã cắn lưỡi tự sát." Phủ doãn đại nhân thành thật trả lời.