Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 279 : Đơn đấu

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Đoan Mộc Bạch Diệp bọn họ đã đến rất lâu rồi, đối diện với năm cánh cửa không biết đường nào lựa chọn, chỉ có thể dùng cách thử từng cái một, ai ngờ mới thử cánh cửa đầu tiên đã chịu tổn thất lớn.



Bọn họ đã đi được gần một ngày, không nhìn thấy bất cứ cái gì, kết quả ở đích đến lại gặp lửa lớn đột nhiên bùng lên, may mà chạy chốn nhanh, nếu không hai người đã bị đốt thành tro bụi rồi.



Trong năm cánh cửa này, chỉ có một cánh cửa ẩn giấu thứ mà bọn họ muốn, những cái khác đều là cơ quan trí mạng.



Đoan Mộc Bạch Diệp là một người hay lên giọng phách lối, nhưng đối mặt với Long Phi Dạ, hắn luôn đề phòng hơn bình thường.



Còn lần này không phải hắn phách lối, mà là vì có Sở Thiên Ẩn và Sở Thanh Ca ở bên cạnh hắn.



Tiễn thuật của Sở gia vẫn luôn được dùng trong chiến trận, rất ít dùng trong những cuộc tranh chấp bình thường, nhưng trong những cuộc tranh chấp cũng không hề thua kém một chút nào, ít nhất theo Đoan Mộc Bạch Diệp thấy, tiễn thuật của Sở Thiên Ẩn có thể chống lại kiếm thuật của Long Phi Dạ.



Đoan Mộc Bạch Diệp rất vội, huynh muội Sở thì thì ngược lại, Sở Thanh Ca lạnh lùng đánh giá Hàn Vân Tịch, ánh mắt lộ ra sự thông suốt.



“Ngươi không tò mò tại sao bọn họ lại ở chỗ này sao?” Giọng nói Sở Thiên Ẩn trầm thấp đầy từ tính.



“Nhất định là đến vì vật nào đó, trước tiên giữ chân Long Phi Dạ, cầm được đồ trong tay rồi, những cái khác hỏi lại cũng chưa muộn.



Nếu là quá khứ, chuyện Hàn Vân Tịch khiến Đoan Mộc Dao nhục nhã ở Y thành, Đoan Mộc Bạch Diệp nhìn thấy nàng nhất định lập tức rút kiếm. Rốt cuộc là thứ gì, có thể khiến hắn tạm thời bỏ Dao Dao mà hắn thương yêu nhất qua một bên?



Là kim khố mà Độc Tông giữ lại!



Đoan Mộc Bạch Diệp hoàn toàn không hiểu gì về Y thành hay độc thuật, mấy năm nay hắn cũng rất ít kết giao với thế lực bên ngoài, vì bận tranh giành hoàng vị.



Lần này thực ra vì đuổi theo Đoan Mộc Dao mà đến đây, hắn là người biết sớm nhất việc Đoan Mộc Dao cấu kết cùng Khang Vương, để khuyên bảo Đoan Mộc Dao, hắn tự mình đuổi tới Y thành.



Ai ngờ, ngày đầu tiên đến Y thành Sở Thiên Ẩn và Sở Thanh Ca lại chủ động đến tìm hắn, nói với hắn rằng trong cấm địa Độc Tông ở Y thành có một kho báu năm đó Độc Tông giữ lại, một cái kim khố khổng lồ.



Hắn với các huynh đệ tranh giành hoàng vị đã nhiều năm, tiêu tốn rất nhiều của cải, đã sớm rỗng túi, huống hồ, một ngày nào đó hắn đăng cơ, ắt phải có một khoản quân lương cực lớn để thu phục lòng quân trước tiên, hợp tác cùng Sở Thiên Ẩn chính là chuyện hắn hằng mong ước từ lâu, huống chi đây còn là hợp tác kiếm tiền.



Hắn gần như không cân nhắc mà đến đây cùng huynh muội Sở thị, trong mắt hắn, bọn người Long Phi Dạ nhất định cũng vì cái ngân khố kia mà đến.



Hôm nay, cho dù hắn liên kết với huynh muội Sở thị giết chết Long Phi Dạ, hắn cũng phải có được cái kim khố kia.



Đoan Mộc Bạch Diệp tay đã đặt trên thân kiếm, chuẩn bị động thủ, nhưng Sở Thiên Ẩn lại thấp giọng: “Chúng ta cùng lắm chỉ có thể hòa bọn chúng.”




“Thanh Ca cùng Tần Vương phi đơn đấu, nếu như Thanh Ca thắng, xin Tần Vương điện hạ vui lòng rời khỏi nơi này, nếu như Thanh Ca thua, bọn ta sẽ rời đi, thế nào?” Sở Thiên Ẩn nghiêm túc nói.



Lời này của Sở Thiên Ẩn đã nói đến trọng điểm, hắn biết tất cả mọi người đều đến đây vì bí mật phía sau năm cánh cửa, ở trong thế cân bằng, ai cũng không chiếm được thứ mà mình muốn.



Đơn đấu, lại chính là một cách.



“Đơn đấu cái gì?” Long Phi Dạ đáp ứng.



“Độc thuật!” Đoan Mộc Bạch Diệp vội vã nói, không ngại tiết lộ chuyện Sở Thanh Ca biết độc thuật.



Sở Thanh Ca biết độc thuật, cho nên việc bọn họ biết dùng lá bạc hà đối phó Tử Chướng là Sở Thanh Ca nghĩ ra được?



Hàn Vân Tịch rất bất ngờ, nhưng nếu so độc thuật nàng rất sẵn lòng.



Thế nhưng, Sở Thiên Ẩn lập tức cự tuyệt, hắn nói: “Hãy so xem ai có thể bình yên vô sự ra khỏi năm cánh cửa này, muốn vào cánh cửa nào, có thể tự chọn.”



Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức trở nên cảnh giác.



Hàn Vân Tịch không thể không nhìn Sở Thiên Ẩn bằng con mắt khác, cái tên này quả nhiên là một nhân vật đáng gờm.



Như vậy, không chỉ hóa giải khó khăn của Sở Thanh Ca, còn tránh khỏi xung đột chính diện, càng thể hiện công bằng, lựa chọn dựa vào vận may, mà có thể ra ngoài hay không đều dựa vào bản lĩnh.



“Tần Vương điện hạ, cách này là công bằng nhất, ngươi cảm thấy thế nào?” Sở Thiên Ẩn khiêm nhường hỏi.



So với Đoan Mộc Bạch Diệp và Sở Thanh Ca, Sở Thiên Ẩn thật sự quá lợi hại, khẩu phật tâm xà, nhìn có vẻ khiêm tốn, nhưng thật ra rất khó đối phó.



Quả thực, đây là cách công bằng nhất, rất khó để người ta cự tuyệt.



Long Phi Dạ rất tán thưởng Sở Thiên Ẩn, nhưng không có ý định đáp ứng, bởi vì thực lực chung của Hàn Vân Tịch không như Sở Thanh Ca, hơn nữa, không ai có thể xác định được phía sau năm cánh cửa kia rốt cuộc có mối nguy hiểm gì.



Hắn đang muốn cự tuyệt, Hàn Vân Tịch lại gật đầu: “Được!”



Ngay cả Sở Thanh Ca cũng nói nàng là gánh nặng của Long Phi Dạ, nàng sao có thể để Long Phi Dạ ra mặt cự tuyệt Sở Thiên Ẩn?