Vạn Yêu Thần Giới

Chương 1 : Xuyên Qua

Ngày đăng: 01:28 27/06/20

Minh là một thằng con trai 17 tuổi mắc chứng nghiện game. Hắn bỏ học và dành toàn bộ thời gian nhốt mình trong phòng và dán mặt vào màn hình máy tính, còn nữa là hắn có niềm đam mê với phim 18+ và dành ít nhất ba tiếng một ngày để xem chúng.
Một đêm tối mưa giông bão bùng, khi đang mải ngồi quay tay trước màn hình máy tính. Một tia sét rạch ngang bầu trời giáng xuống đầu hắn, hắn chết nhưng linh hồn bay sang một chiều không gian khác.
"Thiên Minh! Thiên Minh! Tỉnh lại đi."
Một giọng nói trong trẻo cất lên vang văng vẳng bên tai của Minh, hắn mơ hồ tỉnh lại thì nhận thấy trước mặt là một phụ nữ xinh đẹp đang lo lắng nhìn hắn, đôi mắt nàng đỏ hoe.
"Con tỉnh rồi! Làm mẹ sợ chết đi được." Người phụ nữ đưa tay lau nước mắt rồi nói, nàng tiến sát khuôn mặt xinh đẹp tới áp má vào trán hắn với điệu bộ ân cần tha thiết.
"Mẹ ư, sang trẻ quá vậy?" Minh si mê nhìn nàng, bỗng sực nhớ ra lần trước đang ngồi trước màn hình máy tính thì một tiếng nổ lớn phát ra rồi khung cảnh tối xầm.
"Chẳng lẽ xuyên không?" Hắn nhíu mày tự hỏi.
Bỗng một tiếng nói vang lên trong đầu hắn : " Hồ Mị Nguyệt, 33 tuổi xinh đẹp dịu dàng là người của Hồ Ly Tộc."
"Éc! Đứa nào?" Minh giật mình hỏi khi nghe thấy giọng nói đó, nghe giống giọng máy móc hơn là giọng con người.
"Ta tên SaTan, cái gì cũng biết cái gì cũng hay. Ta là một tồn tại nằm ngoài mọi hiểu biết của thế giới này, vô tình đi lạc vào trong linh hồn ngươi." Giọng máy móc kia đều đều cất lên giới thiệu.
"Làm gì có cái gọi là vô tình, cố ý thì có mau ra khỏi người ta mau." Minh đấu khẩu với kẻ kia trong tâm trí hắn.
"Ta không thể! Ngươi nghĩ ta thích cái cơ thể hôi hám của ngươi lắm."
Sau một màn đôi co kịch liệt, cuối cùng chẳng ai thắng ai. Qua thông tin từ cái kẻ tự xưng là SaTan thì Minh biết được cơ thể hắn đang chiếm có tên là Hồ Thiên Minh 12 tuổi , con trai nuôi của người phụ nữ xinh đẹp trước mặt.
Hắn từng đọc và xem vô vàn thể loại xuyên không như thế này. Thường thì sẽ vào nhà con ông cháu cha hoặc vớ bí kíp võ công bá đạo, đi xa hơn là có hệ thống tăng lever ầm ầm. Và trong trường hợp này khá giống với hệ thống, quả ông trời không phụ người tốt.
Thấy con trai vẫn còn nóng sốt, Hồ Mị Nguyệt lấy khăn lau mồ hôi cho hắn. Minh nhìn người mẹ ân cần chăm sóc hắn thì không khỏi cảm động, trong lúc đó thì SaTan và hắn nói chuyện trong một không gian riêng trong tâm trí hắn.
Sau khi truyền thụ những kiến thức cơ bản cho Thiên Minh giúp hắn biết rằng đây là một thế giới hoàn toàn khác, yêu quái và thần tiên đều tồn tại chứ không phải chỉ là tưởng tượng.
Vạn năm trước khi Yêu Vương đem quân lên đánh Thiên Cung đã xảy ra cuộc chiến khốc liệt nhất. Hậu quả gây ra sự lầm than cho cả tam giới, cuộc chiến khéo dài trăm năm cuối cùng cũng kết thúc. Yêu Vương bỏ mạng cùng Yêu Tộc lụi tàn, Thiên Tộc lên nắm quyền cai quản thế giới. Nhiều vị thần được người dân thờ phụng cho tới ngày nay.
Còn về thân thế của hắn, là con trai duy nhất trong gia đình 9 chị em. Là người nối dõi duy nhất của gia tộc nhưng một thảm họa đã xảy ra khiến cả nhà bị giết chết khi hắn mới 6 tuổi. Bản thân hắn được một người hầu mang theo chạy trốn đến vùng này thì bị bỏ lại, một thằng nhóc 6 tuổi ở một mình giữa nơi xa lạ trong hoàn cảnh éo le. Đang khóc lóc bỗng một người xuất hiện và đem hắn về nhà nuôi nấng, nàng đẹp tựa tiên giáng trần. Thân mặc bạch y thuần khuyết không một vết nhơ, ánh mắt hiền dịu nụ cười ấm áp nàng không ai khác chính là Hồ Mị Nguyệt.
"Nói vậy ta không phải hồ ly?" Minh hỏi.
"Ừ!" SaTan đáp.
"Vậy có Ngộ Không với Dương Tiễn không?" Minh hí hửng hỏi.
"Là bọn nào?" SaTan khó hiểu.
"Ặc! Thôi không có gì." Minh đáp sau đó nhìn người phụ nữ trước mặt mà khẽ nói với giọng mệt mỏi.
"Con không sao đâu mẹ đừng lo."
Bảo sao nàng lại đẹp như vậy, hóa ra là Hồ Ly Tinh. Xem ra khá là được nha.
"Mẹ xin lỗi vì đã để con chịu nhiều cực khổ, hãy tha lỗi cho mẹ." Mị Nguyệt vừa nói vừa ôm hắn vào lòng, ép sát bộ ngực nở nang vào ngực hắn.
Cảm giác được sự mềm mại ấy, cả người Minh bỗng run lên rồi đưa tay choàng qua làn eo nhỏ xinh của mẹ mình mà nói : " Dạ không sao chỉ cần mẹ ở bên con là được."
"Con trai ngốc! Ta không ở với con thì đi đâu chứ?" Mị Nguyệt xoa đầu Minh ân cần nói.
Bỗng từ phía bên ngoài, có tiếng đàn ông nói vọng vào giọng nghe rất ngứa tai.
"Hỡi mỹ nhân xinh đẹp ới ơi...Mị Nguyệt của lòng ta ơi."
"Ai vậy ạ?" Minh tròn mắt hỏi khi thấy nét mặt không mấy vui vẻ của mẹ hắn khi nghe giọng nói kia.
"Người quen của mẹ thôi, con cứ nghỉ ngơi đi mẹ ra tiếp khách." Mị Nguyệt nói, sau đó nàng ra ngoài.
SaTan trong tâm trí Minh bỗng lên tiếng cho hắn biết : " Thằng cha kia đang cưa mẹ ngươi đó, hắn chẳng tốt đẹp gì đâu."
"Đệt! Vậy mẹ ta đổ chưa?" Minh hốt hoảng hỏi.
"Chưa! Ngươi cũng xem thường mẹ mình quá đó. Nàng không dễ gì siêu lòng trước loại đàn ông như thế kia đâu." SaTan đáp.
Bên ngoài, một người đàn ông cao to đen hôi xuất hiện. Hắn cười tít mắt khi thấy Mị Nguyệt bước ra mở cửa.
Thấy tên này mang đến một bịch gì đó giống như lá thuốc trên tay thì nàng lắc đầu nói : " Ngươi về đi."
Gã đàn ông khó hiểu : " Sao hôm nay nàng lại đuổi ta? Mọi lần ta đến tuy nàng không chào đón nhưng cũng không xua đuổi, lý do là gì?"
"Ta và ngươi không có quan hệ gì, đừng tới đây nữa khiến mọi người dị nghị." Mị Nguyệt đáp.
"Nhưng ta yêu nàng, ta muốn cưới nàng làm vợ." Gã đàn ông hung bạo dồn Mị Nguyệt vào tường khiến nàng hoảng sợ nói : " Ngươi....tránh xa ta ra."
"Nè! Chú gì ơi vợ đến tìm kìa." Minh xuất hiện, hắn lao đến xô tên đàn ông kia ra khỏi mẹ mình rồi chắn trước mặt nàng.
Vừa lúc đó từ bên ngoài xông vào một phụ nữ ưa nhìn, đôi mắt ả ta hung dữ nhìn cả ba rồi nghiến răng : " Hay lắm! Lão về ngay cho tôi."
"Éc!" Gã đàn ông tái mặt, bị mụ vợ lôi cổ về trong nhục nhã. Minh ra ngoài cửa nói vọng tới : " Lần sau chú lại nhà ạ...haha!"
"Thằng ôn này...Á!" gã mắng, nhưng bỗng một cỗ sát khí mạnh mẽ bùng phát từ phía cô vợ khiến hắn tái mào.
sau khi hai người đó đi khỏi, Minh đóng cửa lại rồi tiến tới trước mặt Mị Nuyệt mỉm cười : " Mẹ đừng lo, con không để hắn ức hiếp mẹ nữa đâu."
"Ừ! Con trai của mẹ là tuyệt nhất." Nàng hạnh phúc ôm lấy Minh nói, tên này cũng vòng tay ôm eo nàng.
"Ủa con đang bệnh mà....mau vào nghỉ ngơi nhanh."
"Con không sao, ôm mẹ một lát là khỏi a."

Linh lực là loại tồn tại phồn vinh tại thế giới này, những người muốn tu luyện phải hấp thụ linh lực từ bên ngoài đưa vào cơ thể. Những kẻ này gọi là Luyện Hồn Giả, Luyện Hồn Giả chia làm 10 cấp bậc bao gồm : Người Thường - Linh Giả - Linh Sĩ - Linh Sư - Đại Linh Sư - Linh Tướng - Linh Vương - Linh Thánh - Linh Đế - Thần.
Mỗi cấp lại chia thành 10 cấp nhỏ gọi là sao. Mỗi lần muốn đột phá một cảnh giới thì phải có ngoại vật hỗ trợ, có thể là đan dược, có thể là người khác giúp đỡ. Tự bản thân mà đột phá là điều khó khăn và rất ít ai làm được, tuy nhiên những người có thể tự đột phá thì họ chính là quái vật tu luyện. Tuyệt đối là thiên tài và sẽ được rất nhiều người chú ý, thậm chí là hâm mộ.
Trải qua vạn năm thanh đổi, Yêu Tộc và Thần Tộc đã không còn chiến tranh mà chỉ đề phòng. Thái bình trở lại nhân gian khiến Nhân Tộc cũng phát triển và sinh ra không ít thiên tài, không thua kém gì những thiên tài của các chủng loài khác. Nhờ biết cánh tu luyện, Nhân Tộc không còn phụ thuộc vào những tộc khác nữa mà còn đứng ngang hàng. Không giống những thế giới khác, sự sống của nhân tộc toàn bị phụ thuộc vào Thần Tiên hoặc Yêu Ma.
Trẻ con ở đây 12 tuổi sẽ thức tỉnh linh hồn của bản thân. Sau khi thức tỉnh sẽ bắt đầu tu luyện, dựa vào thiên phú và bồi dưỡng mà phát triển. Tuy nhiên không phải ai cũng tu luyện được, có những người không thể thức tỉnh linh hồn của bản thân và vĩnh viễn là người thường.
Vài ngày sau, Minh đang ngồi trong phòng nghĩ ngợi lung tung thì chợt có tiếng gọi bên ngoài : " Minh ơi đi chơi không!"
"Ai đấy?" Minh nhìn ra cửa sổ thì thấy hai thằng cũng tầm tuổi hắn nhìn khá bảnh trai. Một thằng mặc đồ trắng còn thằng còn lại mặc đồ đen nhìn khuôn mặt khá giống nhau.