Về Đi Anh... Nơi Đây Em Vẫn Đợi!!!
Chương 43 : Tình yêu nhất thiết phải đẹp thế sao ?
Ngày đăng: 13:47 18/04/20
Có lẽ đối với hắn, đối với nàng, đó là những tháng ngày vô cùng ngọt ngào, vô cùng nồng thắm…
Hạnh phúc từ những câu chuyện bình dị nhất…
Sáng sớm tinh mơ, vợ chồng họ đã dò dẫm ra ngắm bình minh, nghe nói bình minh trên biển rất là đẹp.
Ngày hôm đó, nàng và hắn đều công nhận những gì họ thấy chính là kiệt tác của thiên nhiên.
Rất lâu sau này, họ nhận ra hôm đó mình sai lầm, bình minh trên biển
quả thực rất tầm thường…họ cảm thấy vậy, chẳng qua là bởi vì lúc đó…họ
có nhau – chính tình yêu của họ đã làm mọi thứ trở nên lung linh, huyền
ảo!!!
Bãi cát trắng xóa chỉ có bóng hai người, người con gái trong bộ
bikini đen đang đùa giỡn với sóng, người con trai bận rộn với chiếc máy
ảnh…
-”Vịt, ra đây với em đi, đừng chụp nữa…”
-”Từ đã, đẹp quá!”
Nàng tiến lại gần, nũng:
-”Hai đứa mình chụp chung đi, em làm hình nền điện thoại…”
Việt ghét chụp ảnh, xưa nay ít khi chụp, nhưng thấy nàng bảo nàng đặt hình hắn làm hình nền, cũng thấy sướng, liền để máy ảnh lên giá, hai vợ chồng tạo dáng cười thật tươi.
……………..
-”Này vợ ơi, xuống anh dậy bơi…”
Nàng cười thầm, bao nhiêu năm trốn chạy, tuy bể bơi đúng là chưa
xuống lần nào, nhưng sông hồ thì nàng đã qua nhiều… mặc kệ, vẫn là thích trêu hắn:
-”Không đâu, em sợ nước lắm…”
-”Xuống đây đi, biết bơi một chút cũng tốt, phòng thân”
-”Không, bể bơi này nước sâu lắm”
-”Thì mình học ở chỗ thấp thôi! Đi nào, anh dậy vợ rồi vợ bơi cùng anh cho vui, anh bơi một mình chán chết…”
-”Thôi được, chiều chồng đấy nhé…”
Bọn họ ở dưới nước, hắn dạy nàng, tới hai tiếng mà vẫn không nổi
được, cứ xuống nước là người chìm nghỉm hết cả, mặt mày mếu máo, trông
mà thương hết cả người, định bỏ cuộc thì nàng lại bảo:
-”Cứ học tiếp đi…em sẽ cố gắng, anh vịt đừng trêu em nhé!”
Thấy nàng có quyết tâm, hắn mở lòng chỉ bảo tận tình, cố gắng giữ
người yêu nổi, tập động tác chân, tay; hắn cũng không thể ngờ, chỉ gần
một buổi sáng mà vợ đã bơi được vài mét; quay lại chỗ hắn, nàng thích
thú reo lên:
-”Vịt ơi em bơi được rồi này, từ giờ có thể bơi với anh rồi…hay mình bơi thi đi”
Nàng bị coi như vật thể không tồn tại, thậm chí khi cô người mẫu tóc
vàng kia bước ra, vẫy tay trào khán giả, hắn còn ngồi thẳng, miệng khẽ
trầm trồ…
Nàng trông vậy, lòng đã bắt đầu nhen nhóm lửa giận. ‘Còn nói ta đẹp hơn siêu mẫu sao? Ta về còn chẳng biết?’
Trong phòng hai người có một cái bồn tắm tròn rất lớn, thực ra từ cửa vào tới bồn tắm thì có rất nhiều cách đi, nhưng nàng nhất thiết chọn
cách thức bành trướng nhất.
-”Ôi trời, người ngợm đau nhức quá…ngâm mình với tinh dầu thì tuyệt…”
Trong phút chốc, hai mảnh vải đã ở dưới đất, nàng chỉ là lướt qua cái tivi đó – làm bộ vặn vẹo vài cái dãn xương cốt…tất cả chỉ diễn ra trong vài tích tắc, vậy mà khiến ai kia người nóng bừng bừng, đầu óc u mê…
Theo phản xạ, hắn nhanh chóng chỉnh buông tất cả rèm.
Nàng tủm tỉm:
-”Cứ để cho sáng anh ạ…”
-”Sáng qua tôi khó xem tivi!”
‘Cái đồ ích kỉ nhà anh, còn không chịu thừa nhận?’
Nàng nhẹ nhàng xả nước, tay nhấn điều khiển, hắn trợn tròn.
-”Em chỉ kéo một cái chỗ em thôi chắc không sao chứ?”
Hắn lườm, trong tay vẫn là một cái điều khiển khác, hạ rèm xuống; nàng bướng bỉnh kéo lên, hắn hạ xuống, nàng kéo lên…
-”TRỜI ƠI, LAN, CẨN THẬN EM, RẮN!”
-”Đâu, ở đâu cơ…anh Việt ơi, cứu em…”
Nàng luống cuống, run rẩy, đánh rơi luôn dụng cụ chiến đấu trong bồn tắm, hắn được dịp trả đũa miệng ngoác tới tận mang tai!
Nàng hậm hực:
-”Được rồi, hòa nhé, không giận em nữa nhé!”
-”Cô lừa tôi ba lần cơ đấy, không biết trừ hả, hòa khỉ nhà cô…”
-”Thôi mà, xuống đây tắm với em, bơi cả sáng mà không tắm à, bẩn chết…”
-”Không thèm, tôi tráng qua rồi…”
-”Tráng vẫn bẩn, xuống đây với em, nước thơm lắm, thích lắm…sướng lắm”
-”Sướng thì cô tự đi mà hưởng thụ đi…”
-”Sao thế?”
-”Tôi ghét cô, được chưa”
-”Giờ em phải làm sao thì chồng yêu mới hết giận hả?”