Về Đi Anh... Nơi Đây Em Vẫn Đợi!!!

Chương 42 : Đừng hỏi vì sao anh điên

Ngày đăng: 13:47 18/04/20


Nàng thấy hắn, hơi nheo mắt.



Hắn tỉnh bơ như thường.



-”Hai người chơi gì mà vui ghê?”



Tên quản lí tươi cười trả lời khách:



-”Chúng tôi chơi bài, mọi người muốn chơi không?”



-”Được, hay đấy…”



Thế là họ ngồi xuống quyết định chơi tấn, em Hương không chơi, chỉ là đứng bên cạnh phụ họa cho anh Việt, nên có ba người thôi.



Nhìn con đàn bà vuốt ve mặt chồng mình mà nàng điên, nhưng trong lòng vẫn cố kiết…



Chơi bài là sở trường của cả nàng và hắn, cả hai đều rất máu thắng. Tuy vậy, nàng vẫn không thể tính thông bằng hắn.



Ván thứ nhất, hắn thắng, tên quản lí nhì, nàng bét.



Ván thứ hai, tên quản lí nhất, hắn nhì, nàng bét.



Ván thứ ba, không thay đổi…



….



Ván thứ chín, vẫn vậy…nàng vẫn bét…



Sở dĩ có việc như trên, là do hắn luôn dồn ép bài của nàng tới bước

đường cùng, nhất định không cho ngóc đầu lên, mà chơi tấn ba, hai người

dồn thì người còn lại đâu thể làm gì được, hắn nhất định, dù có thả tên

quản lí, thì nàng vẫn phải bét.



Mỗi lần chồng yêu chiến thắng lại được em gái thưởng cho một câu tán

dương, đút nước cho uống…Nàng nóng mặt, vứt chiếc khăn xuống, cơ thể

nuột nà hiện lên đầy sống động, cả người được ôm quyến rũ bởi hai mảnh

vải rất nhỏ.



Tên quản lí tý sặc, nhìn tới thèm thuồng, hắn giận tím tái, ván bài

tiếp theo, hắn thả quản lí về trước, sau đó cũng được một ván nàng về

nhì, vừa reo lên sung sướng thì nhìn thấy Át chủ trong tay hắn…mẹ kiếp,

rõ ràng cố ý hạ nhục nàng mà…


Nàng không tin:



-”Suốt ngày chê ỏng chê eo rồi dị ứng với cái sự gầy của người ta cơ mà…”



-”Anh làm thế là lo cho sức khỏe vợ thôi…chả nhẽ vợ không biết?”



-”Em đẹp thật à?”



-”Thật…hơn cả siêu mẫu …”



Nàng cười, lúc đầu chỉ là tủm tỉm, sau dần vui sướng tới mức không ngậm được miệng.



Đúng thật, tình yêu rất đơn giản!!!



Đồ ăn tươm tất được đầu bếp đưa lên, những chiếc rèm cũng được mở,

kính trắng nhấc dần, cảnh vật đẹp tới ngây lòng người, từ trong phòng

cũng có thể cảm nhận được gió biển mát rượi, trăng sao sáng tỏ. đất trời bao la như ôm trọn lấy đôi tình nhân.



Cầm chiếc dao, xắt miếng thịt rồi bỏ vào mồm vợ, hắn làm nàng cảm động tới chảy nước mắt..



- “Sao tự nhiên lại trầm mặc vậy cô bé?”



-”Anh à, anh nói xem, nếu có một ngày mình lạc mất nhau, lúc đó biết làm sao?”



-”Trời, cô cứ xem cho lắm phim vào…”



-”Anh trả lời đi???”



-”Tất nhiên là anh sẽ lật tung trái đất này lên để tìm em…”



-”Em thì sẽ không như vậy đâu…”



-”Thật sao? Anh không quan trọng?”



- “Đồ ngốc, anh đã đi tìm em, em cũng đi, nhỡ chúng ta không gặp được nhau thì sao? Em sẽ luôn ở nơi đây thôi nhé…sẽ luôn đợi anh…”



-”Sẽ không có ngày đó đâu…”



-”Nhỡ có thì sao? Em sẽ đợi ở điểm cuối cùng chúng ta gặp nhau, sẽ luôn ở đó…”



-”Được, anh hứa…”