Vẽ Mắt

Chương 12 :

Ngày đăng: 01:04 19/04/20


Trưa hôm sau, Khúc Hải Tần ngồi trên ban công cảm nhận từng cơn gió ấm áp, chậu hoa cúc trên

ban công cũng lay động theo gió. Hai hôm trước anh mang chậu cúc này về

chẳng nói chẳng rằng đặt trên ban công, không ai nói gì nhưng trong

lòng hai người đều hiểu đó là vì muốn lấy lòng cô. Anh ko biết cô thích

hoa cúc là do rất nhiều năm trước anh đã từng tặng cô tiếc rằng cô ko

chăm sóc kỹ để nó chết yểu.



Cô đứng dậy lặng lẽ nhìn xuống tầng

dưới. Khấu Quân Khiêm đang ngồi giữa ban công vùi đầu giặt quần áo. Anh

bây giờ rất ngoan, mỗi ngày đều tự giác mang quần áo đi giặt chỉ có

điều…giặt quần áo có cần phải mạnh tay như vậy không? Còn nữa quần

gìean không thể giặt chung với quần áo màu…



Cô kịp thời nhịn

không mở miệng nhắc nhở anh. Không thể biểu lộ quan tâm sẽ càng làm cho

anh thêm lưu luyến. Cô đã vô số lần nhắc nhở bản thân không được đến gần anh.



Giặt xong quần áo anh tiếp tục cầm cây lau nhà.



Xong xuôi tiếp tục chuyển sang lau cửa sổ, đem vật dụng trong nhà lau đến

sáng bóng sạnh sẽ. Đây không phải tính cách của anh, trong lòng cô hiểu

anh làm tất cả chỉ muốn lấy lòng cô, sợ cô không vui, cố gắng làm những

việc cô muốn anh làm. Cô không phải họ Khấu cũng không tên Quân Khiêm

nên cô không phải đồ ngốc, tâm ý của anh sao cô có thể không biết đến

chứ?



Tâm sự của anh luôn thể hiện qua khuôn mặt. Ban đầu có thể

không hiểu nhưng cô vẫn cảm nhận được anh rất coi trọng cô, cho dù tổn

thương chính mình cũng không quản ngại, giảm thọ cũng không bận tâm,

thậm chí vì cô mà đi qua đi lại mong muốn thay đổi vận mệnh của cô, tình cảm đó không còn dừng lại ở thiện lương, trọng nghĩa khí nữa rồi. Lòng

anh đã sớm không còn ở bên người Diệp Dung Hoa. Cô chưa từng mong muốn

như vậy…chỉ hy vọng anh được hạnh phúc, cho nên tận lực giúp anh.



Anh vậy mà thực sự lo lắng đến từng bữa ăn cho một con ma. Những chuyện như vậy chỉ có kẻ ngốc nghếch như anh mới làm ra được. Cô làm sao có thể so sánh được với Diệp Dung Hoa, những việc tưởng như bình thường mọi phụ

nữ làm đươc còn cô thì không thể, thậm chí gây không biết bao nhiêu

phiền toái cho anh….



“Ai yo đau quá…. ” Nghe tiếng thét đau đớn

truyền đến cô chạy nhanh xuống lầu xem sao thì phát hiện chậu cây gần

cửa sổ đã vỡ tan tành.



Kinh khủng như vậy sao! Đến việc này mà anh cũng gặp được.


Đồ ăn vừa mới đưa lên ngoài trời bắt đầu lác đác vài hạt mưa. Khấu Quân

Khiêm vừa ăn ánh mắt không tự chủ được liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm

trạng không yên.



Mưa rồi! Hải Tần sợ nhất là nước không biết cô

đã yên vị ở chỗ nào khô ráo hay chưa? Cô thực sự thích nằm ở ban công

tắm nắng ngỡ đâu ngủ quên không kịp chạy vào nhà thì sao? . . . còn nữa

hôm qua anh mới giặt quần áo với tính cách của cô chắc chắn sẽ chạy tới

ban công thu quần áo sau đó không cẩn thận bị dính mưa…. thậm chí phòng

ngủ không biết có bị dỉ nước khiến cô sợ hãi hay không…những ý nghĩ này

cứ lần lượt hiện ra trong đầu anh.



Anh cũng biết ăn cơm cũng bạn mà thần chí để đâu đâu thật bất lịch sự nhưng anh không thể khống chế

được nhớ mong người ở nhà kia.



Cô ở nhà một mình có sợ hay không?



“Anh đã thổ lộ với cô ấy chưa? ”



“Hả? Chuyện gì? ” đối với câu hỏi bất ngờ của cô anh mới hoàn hồn.



“Em hỏi, cô gái anh thực lòng yêu thương ấy, anh đã thổ lộ với người ta chưa? ”



“Vẫn chưa” thời điểm định mở miệng đã nhận ngay một bạt tai anh còn có thể nói hay sao?



“Thật không giống với cá tính của anh chút nào” với tính cách của anh nếu đã

thích ai đó sẽ trực tiếp thổ lộ với người ta, không sợ cự tuyệt, không

sợ tổn thương cho dù không được đáp lại vẫn có thể vui vẻ tiếp nhận,

dùng ánh mắt toàn tâm toàn ý nhìn người ta.



“Chuyện giữa anh và

cô ấy không đơn giản như vậy…” cần phải suy tính rất nhiều vấn để, trong lòng cô vốn dĩ đã tồn tại rất nhiều khúc mắc anh lại không muốn làm cô

phiền lòng thêm, không thể để cô cảm thấy áp lực, lo lằng càng nhiều anh càng không thể mở miệng



“Hơn nữa chính cô ấy là người giúp anh theo đuổi em…. ”



Như vậy làm sao có thể có ý với anh được chứ?



“Sao lại không có khả năng! có một loại tình yêu gọi là “chúc anh hạnh

phúc” anh chưa nghe qua sao? ” Nếu không có ý việc gì phải vất vả giúp

anh theo đuổi hạnh phúc của mình?