Vệ Sĩ Tạm Thời
Chương 16 :
Ngày đăng: 12:26 19/04/20
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Nghe thấy Địch Thần có ý định gia nhập hội, dì Hùng vô cùng nhiệt tình, quyết định chiều nay sẽ dẫn anh theo: "Ngày nào cũng có khoá giảng bài hết, nói hay lắm, con đi nghe chút là biết."
"Anh Thần..." Diều Hâu không đồng ý nhìn về phía Địch Thần.
Địch Thần chớp mắt với hắn, quay đầu lại ăn thêm một miếng sườn: "Vậy tốt quá rồi, vừa vặn hôm nay con cũng rảnh rỗi."
Ăn xong cơm, dì Hùng hết sức vui vẻ chuẩn bị ra ngoài, bỏ cuốn "tư liệu dạy học" cẩn thận vào giỏ đi chợ, lại đi vào phòng bếp cầm một ít đồ ăn vặt làm hồi sáng đưa đến cho anh chị em trong hội. Trong miệng còn lẩm bẩm ngân nga hát khúc dân ca:
[Hình tinh xoay quanh hằng tinh, hằng tinh xoay quanh ngân hà, ngân hà xoay quanh vũ trụ, vũ trụ xoay quanh thiên thần. Tôi và anh đều là điện tử, rơi xuống phàm trần này.]
Lời ca rất là chỉnh tề, giai điệu này rất giống nhạc mở khi nhảy tập thể, còn có nhịp điệu "xập xập xình xình," rất là dễ nhớ, nghe mới hai lần là có thể tự phát đi phát lại ở trong đầu.
"Anh Thần, để em theo mẹ đi cũng được, cái Hội Thiên Nghiên này cứ như là khoá giảng bán hàng đa cấp vậy." Địch Thần giúp hắn thế này là được rồi, Diều Hâu không muốn gây phiền phức cho Địch Thần nữa, mượn tiền anh đã rất ngại rồi, giờ lại để anh ấy lãng phí thời gian đi nghe cái khoá bán hàng đa cấp kia nữa thì thật sự không nói nổi.
"Cậu?" Địch Thần nhìn Diều Hâu từ trên xuống dưới, "Thôi đừng có đi, họ tưởng cậu đến phá đám thì lại đánh lộn nữa đấy."
"Đánh thì đánh, em sợ bọn họ sao?" Diều Hâu vỗ vỗ hai cục cơ bắp rắn chắc trên cánh tay của mình.
"Đi qua một bên!" Địch Thần cho hắn một đạp, "Cái này phải dùng trí, hiểu không?"
"Thần Thần, đi thôi." Dì Hùng thay đồ xong, mang theo một đống đồ ăn vặt, giống y như là học sinh tiểu học muốn ra ngoại thành chơi. Địch Thần lên tiếng, nói Diều Hâu đi làm đi, mình thì theo dì Hùng ra ngoài.
[Hình tinh xoay quanh hằng tinh, hằng tinh xoay quanh ngân hà, ngân hà xoay quanh vũ trụ, vũ trụ xoay quanh thiên thần. Tôi và anh đều là nguyên tử, rơi xuống phàm trần này. Ú là! Ú là (3)!]
(3) Từ này là từ Ypa (tiếng Nga), từ này được phiên âm đọc là [wù·la] trong tiếng Trung, cũng không có nghĩa cụ thể, thường dùng khi biểu lộ tình cảm mạnh mẽ. Giống như khi ra chiến trận thì mọi người cùng hô "Giết."
Hát xong thì mọi người giang hai tay kêu "Ú là," vô cùng có khí thế.
Buổi tối, Địch Thần cầm cuốn sách nhỏ miễn phí và các loại quà tặng be bé cũng miễn phí nốt về nhà, ngồi yên trong phòng khách nửa tiếng mới có thể lấy lại tinh thần từ trong cái ma tính "Ú là" kia.
Phương Sơ Dương đi điều tra cả ngày kéo thân thể mệt mỏi về, bước vào cửa thì thấy người anh em không khiến người khác bớt lo nhà mình đang nằm trên sô pha như người không xương, bên chân giẫm một cái cuốn sách nhỏ nhìn vô cùng quen mắt. Ba bước chỉ cần hai bước đi đến, cầm cuốn sách lên, khi thấy hình vẽ của Bái Tinh Giáo nhỏ bằng đồng xu thì trong nháy mắt hai mắt hắn đỏ lên vì tức.
Địch Thần không kịp phản ứng, bị Phương Sơ Dương nắm cổ áo.
"Địch Thần! Hôm qua tôi nói với anh cái gì, hả! Không được xen vào, không được xen vào! Mụ nội nó, anh đang làm cái quái gì thế hả!" Phương Sơ Dương siết cổ áo anh kéo qua kéo lại, hận không thể lắc hết nước trong đầu tên này ra ngoài.
"Này này!" Địch Thần không hít ô-xy thật đúng là đánh không lại cảnh sát Phương, bị đong đưa đến quáng mắt đành phải chịu thua, "Cái gì mà cái gì, chú đây vừa hay gặp, mẹ của Diều Hâu..." Nói còn chưa dứt lời, đã bị anh em không biết thương yêu của anh ném về trên sô pha, nhanh chóng dùng cùi chỏ chống mới tránh khỏi bi kịch chấn động não.
Phương Sơ Dương ném áo khoác lên sô pha, dùng đôi mắt đầy tơ máu nhìn anh, miệng thở hổn hển cắn răng nghiến lợi nói: "Anh có biết lũ tà giáo này ác độc sao không, biết bọn họ dùng thủ đoạn gì để nghiêm phạt người phản bội không? Cho dù anh có giỏi hơn người thường gấp ba, gấp mười, gấp hai mươi, thì anh có thể toàn thân trở ra khi đối mặt với hơn trăm tín đồ điên cuồng không? Hai ta chết thì cũng coi như xong đi, nếu như liên luỵ đến Mông Mông thì anh sẽ ăn nói như thế nào với Địch Tê Nguyệt hả!"
/Hết chương 16/
Tác giả: Ú là!