Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 103 : Không bằng cả bạch tuộc

Ngày đăng: 18:12 19/04/20


- Ôi, Tô tiểu thư, lâu lắm rồi không thấy cô tới.

Một người khoảng sáu mươi tuổi, mái tóc đã bạc, thần sắc nhã nhặn, dáng người thấp lùn, mặc chiếc áo màu xanh lao động bước đến.

Trước ngực ông lão có đeo một tấm thẻ công tác, trên thẻ có viết “Quán trưởng”, tên Cổ Hạo Bân.

Tô Ánh Tuyết lập tức vuốt lại tóc che dấu sự hoảng loạn vừa rồi, nhẹ nhàng cười, lễ phép gật đầu chào ông lão :

- Ông chủ Cổ, hai tháng nay bận quá, không có thời gian để qua đây.

- Haha…

Ông chủ Cổ mỉm cười nói:

- Tôi biết, tôi biết. Tin tức đăng hết cả rồi. Chắc cháu đã gặp không ít khó khăn. Khổ cho cháu quá, mới trẻ tuổi như vậy mà đã phải gánh vác trọng trách nặng như vậy.

Có vẻ ông rất thân thiết với Tô Ánh Tuyết, biết cả thân phận của cô.

Nhìn thấy Lâm Phi đứng bên cạnh, ông cụ có chút ngạc nhiên, nhưng rồi lại vô cùng vui vẻ nói :

- Chàng trai này phải xưng hô như thế nào?

- Lâm Phi!

- À.

Ông Cổ bắt tay với Lâm Phi, hồ hởi nói ;

- Từ nhỏ đến lớn, cô Tô thường đến đây, có thể nói là tôi nhìn nó trưởng thành. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy nó đưa con trai đến đây, chắc hẳn anh Lâm đây là ý trung nhân của nó.

Lâm Phi ngạc nhiên, thì ra cùng Tô Ánh Tuyết đến Thủy Tộc Quán lại là chuyện lạ đến như vậy, bất giác nhìn người con gái đang đứng bên cạnh nở nụ cười đắc ý.

Tô Ánh Tuyết bị vạch trần sự thật, không khỏi thẹn thùng, oán trách ông lão :

- Ông Cổ, ông nói những chuyện này làm gì chứ?

- Hô hô…
Lâm Phi chắp hai tay ra sau lưng, nói:

- Có thể là một con bạch tuộc mới lớn. Tuổi thọ của bạch tuộc rất ngắn, cô hay đến đây như vậy có lẽ đã chứng kiến mấy đời bạch tuộc rồi.

- Tuổi thọ của bạch tuộc rất ngắn à?

Tô Ánh Tuyết tò mò.

Lâm Phi phát hiện người con gái này rất thích thú với những loài động vật nên cũng nhiệt tình giải thích :

- Những con bạch tuộc sống khoảng hai năm là đã hiếm lắm rồi, hơn nữa, tỉ lệ tử vong của bạch tuộc cũng khá cao.

- Thì ra là như vậy.

Tô Ánh Tuyết nhớ ra cái gì đó, liền hỏi :

- Nghe Quán trưởng Cổ nói, bạch tuôc chỉ sinh đẻ một lần rồi sẽ chết. Chuyện đó có thật không?

Lâm Phi gật đầu:

- Cá mực chỉ có thể sinh đẻ một lần. Sau khi giao phối, bạch tuộc đực sẽ tuyệt thực, khoảng bảy đến mười ngày sau sẽ chết. Bạch tuộc cái thì sau khi đẻ trứng sẽ phải bảo vệ trứng, không ngừng phun nước mới để bổ sung đủ dưỡng khí.

Đến khi bạch tuộc con nở ra, con bạch tuộc cái cũng đã kiệt sức, vĩnh viễn rời đi cũng với chồng mình. Vậy nên, cuộc đời của những con bạch tuộc nhỏ có chút đau thương nhưng lại là trung trinh của một đôi nam nữ, là sự vĩ đại của bạch tuộc bố mẹ đối với con cái.

Tô Ánh Tuyết lần đầu tiên được nghe câu chuyện như vậy về động vật, đôi mắt toát ra sự cảm động và tiếc nuối. Cô đang định hình như không chuyện gì có thể làm khó Lâm Phi? Rốt cuộc hắn làm thể nào để biết được những kiến thức đó. Nhưng vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy vẻ mặt của người đàn ông này có chút khó coi, hình như hắn đang cảm thấy đau lòng vì chuyện gì đó.

- Lâm Phi…Anh làm sao vậy?

Tô Ánh Tuyết quan tâm hỏi thăm.

Lâm Phi xốc lại tinh thần, miễn cưỡng cười cười :

- Không có gì… Chỉ là tôi đang nghĩ…đến bạch tuộc còn có tình người như vậy mà có những người lại không bằng cả bạch tuộc.