Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 316 : Trời sao của loài người

Ngày đăng: 18:16 19/04/20


Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sắp tới mười hai giờ trưa, trên bầu trời thành phố những tiếng chuông ngân vang.

Trong đại sảnh, Andariel mở một chiếc máy đĩa cổ, phát ra giai điệu du dương của bản concerto piano số 1, cung Đô trưởng của Beethoven.

Tiếng nhạc nhẹ nhàng êm dịu cũng không thể làm cho người nghe cảm thấy dịu bớt căng thẳng.

Trong lúc này, người bàng quan như Tô Ánh Tuyết cũng không kìm được, phải uống hai ly whisky, gương mặt đỏ bừng, lúc này chỉ có rượu chứ không phải nước, mới có thể làm dịu đi cảm xúc của cô.

Nếu không phải cảm thấy cần phải ở bên cạnh Lâm Phi để động viên hắn, cô đã chạy ra chỗ khác rồi, không khí nặng nề này khiến tinh thần cô bị áp chế, thật sự khó chịu đựng nổi!

Theo thời gian trôi đi, cuộc chiến trên bàn cờ cũng đã đến hồi kết thúc.

Một con Hậu của Lâm Phi vừa ăn một con Xe bên phía Victor, thậm chí đồng thời chiếu tướng, nếu Victor đi con Tướng, một con Tốt sắp qua sông của y cũng sẽ có thể bị ăn mất.

Victor nhíu mày, thở dài, dường như cảm thấy không còn cơ hội giành chiến thắng, mệt mỏi lắc đầu.

Phía sau y, Andariel thân thiết vuốt vuốt hai bên thái dương cho y, lộ vẻ tiếc nuối.

- Tôi thua.

Victor nói, ánh mắt như đang nhìn vào hư không...Tất cả quân cờ đều trở về vị trí ban đầu, bàn cờ khép lại, hộp đựng bàn cờ đầy châu ngọc bay trở lại trên tay Andariel.

Động tác của cô vô cùng dứt khoát và lưu loát, không hề có một chút dây dưa.

Lâm Phi cũng thở ra một hơi, ván cờ này hắn thắng cũng không dễ dàng, chủ yếu dựa vào tốc độ tính toán của bộ não, mà kỹ năng đánh cờ của Victor rất cao, thắng thua chỉ là một làn ranh mỏng manh.

Khuôn mặt Tô Ánh Tuyết đầy vui sướng, trông như một người vợ thời cổ hết sức tự hào khi thấy người chồng tướng quân của mình thắng trận.

- Tôi thật sự rất ngưỡng mộ anh, Scarpe.

Victor hết sức cảm khái, nói:

- Bất kể tôi cố gắng như thế nào, e là đầu óc của tôi cũng không thể đạt tới trình độ của anh. Anh không nên từ bỏ việc nghiên cứu vật chất S, đó là chìa khóa có khả năng kích thích tiềm năng lớn nhất của bộ não nhân loại...Cũng chỉ có đầu óc của anh, mới có thể nghiên cứu có kết quả về vật chất S.

- Anh tới chịu chết trước mặt tôi, là để nói ra những lời này?

Lâm Phi điềm nhiên hỏi.

Victor cười cười:
Trước khí thế áp đảo trước mặt, Tô Ánh Tuyết cũng không kìm chế được, theo bản năng đưa tay nắm chặt áo của Lâm Phi, không dám thở mạnh.

Nãy giờ Lâm Phi vẫn không lên tiếng, lúc này rốt cuộc không nhnj được nữa, “ầm” một tiếng, hắn vỗ một chưởng lên chiếc bàn hội nghị, làm nó bể ra!

- Được! Anh cho rằng đó là sự thành công của nhân loại ư? Vậy anh nói cho tôi biết, vì sao rốt cuộc Hemingway lại dùng súng tự sát? Vì sao năm ba mươi tuổi Sylvia Plath lại đút đầu mình vào lò gas?

- Sau mấy năm lạm dụng ma túy, Billie Holiday đã chết vì trúng độc do uống quá nhiều rượu cồn; vừa vẽ xong một bức tranh, Van Gogh dã nổ súng tự sát trên cánh đồng lúa mạch!

- Kết cục của những thiên tài đó thường đều là, nhanh chóng thiêu đốt sinh mệnh của mình cho đến khi không còn, anh cho rằng đó là kết quả mà nhân loại nên hướng tới sao?

Tiếng nói của Lâm Phi như chuông lớn, khiến cả người Victor lặng đi ở đằng kia.

Sắc mặt Victor lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng y “ha ha” cười gượng, hít một hơi dài, nói:

- Xem ra...đúng với câu ngạn ngữ của Hạ quốc, “Đạo không giống nhau, không thể trao đổi ý kiến được”.

- Scarpe, anh quá khiếp nhược, bất cứ cuộc cách mạng nào cũng phải đổ máu, huống chi là một cuộc cách mạng tinh lọc loài người!

- Cho nên mi muốn khơi mào chiến tranh thế giới, khiến cho cả nhân loại hoàn toàn chìm trong cuộc tàn sát đẫm máu, khiến cho thế lực của các quốc gia bị đảo lộn? Mi điên rồi, Victor!

- Không hề như mi nói!

Victor phẩy tay một cái, lạnh lùng cười âm hiểm:

- Dù sao, mi cũng giống như ta, đều là ma quỷ trong mắt người khác. Scarpe, mi cũng đừng ở đó làm bộ làm tịch!

Lâm Phi thản nhiên, nói như chứm đinh chặt sắt:

- Mi sai rồi, ta với mi không giống nhau. Bởi vì, ta có thể giết mi, nhưng mi không thể giết được ta!

(1) Ayahuasca: Đây là giống nho mọc trong các khu rừng rậm thuộc Peru và Ecuador, được các pháp sư vùng Nam Mỹ điều chế và sử dụng như một phương thuốc chữa bệnh, tẩy uế linh hồn và có thể giúp người ta nhìn thấy sự luân hồi của mình trong nhiều kiếp sống.

Từ ngữ “ayahuasca” trong ngôn ngữ của người Quechua (vùngAndescủa Nam Mỹ) có nghĩa là “dây nho tinh thần” hay “dây nho của những linh hồn”. Các cư dân vùng Amazon xem là thần dược có tác dụng chữa khỏi bệnh về thể chất lẫn tinh thần.

(2) Dimethyltryptamine (DMT) là một chất gây ảo giác tự nhiên có trong nhiều loại thực vật (cây cần sa...) và ngay cả trong cơ thể con người. Cơ thể chúng ta sản xuất DMT trong giấc ngủ và chính DMT là chất tạo ra những giấc mơ của chúng ta.