Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 321 : Bác sĩ Phương nôn nóng

Ngày đăng: 18:16 19/04/20




- Lâm Phi, mọi người đang đọc cái gì thế? Em có phải đọc cùng không?

Tô Ánh Tuyết vội vàng hỏi người đang ông bên cạnh.

Lâm Phi mỉm cười nói:

- Đó là kinh văn Ma Ni giáo của vương triều Ba Tư, các đây khoảng chưa đến 2000 , tôi cũng không rõ lắm cái đó có ý nghĩ cụ thể như thế nào, đại khái là tượng trưng cho lời tuyên thệ của tổ tiên về nền văn minh nhân loại, tuân theo nhân cách thần thánh, tiến hành những phương hướng và quyết định có ý nghĩa đối với nền văn minh nhân loại.

- Chỉ có tham gia hội nghị nguyên lão mới cần đọc thuộc lòng, em vừa mới gia nhập, cứ từ từ mà học!

Tô Ánh Tuyết chỗ hiểu chỗ không nhưng cô ý thức được, tuy sinh hoạt thường ngày, thân phận đám người kia rất bình thường nhưng chắc chắn bọn họ đều có tài năng đặc biệt không thể lẫn được, không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài.

Cũng như lúc cô gia nhập vậy, đòi hỏi tư chất trên lĩnh vực thương nghiệp, chắc chắn những người khác ở đây, cũng có một số người có tài năng mà xã hội cần.

Khi Tô Ánh Tuyết đang suy nghĩ thì các nguyên lão đã niệm xong đoạn kinh này, tất cả mọi người đều giơ tay trái lên trời.

Frankie nhìn thoáng qua rồi tuyên bố:

- Toàn bộ phiếu đã thông qua, chính thức bãi bỏ chức vụ Cục trưởng của Victor, tiến hành bổ nhiệm Cục trưởng mới và đội ngũ nắm quyền mới.

Quyết định được đưa ra nhanh chóng, căn bản không có thời gian dây dưa dài dòng.

- Đã vậy, mời ngài Scarpe, phiền ngài tiếp tục đảm nhiệm chức vụ tổng giám khảo Đại Sảnh, chúng ta sẽ căn cứ theo điều lệ của Đại Sảnh, chúng ta sẽ tuân theo điều lệ của Đại Sảnh, trong vòng ba năm toàn bộ thế giới sẽ chọn ra một vị Cục trưởng mới cùng một hàng ngũ nắm quyền mới. Trong thời gian này, Đại Sảnh ngoài việc bên ngoài vẫn tiếp tục vận hành chức năng khảo hạch sức chiến đâu cơ bản, các chức năng khác tạm thời dừng lại. – Frankie nói.

Cái Lâm Phi muốn chính là kết quả như vậy, mặc dù tham nghị hộ của Đại Sỉnh đều là một đám người bình thường, không có sức chiến đấu gì, nhưng Lâm Phi tôn trọng đám người này là những người lẳng lặng bảo vệ văm minh của nhân loại.

Cho dù là tên Victor điên cuồng kia cũng sẽ không dám giở trò gì với bọn họ, bởi giết họ dù rất đơn giản nhưng sẽ chỉ khiến mình trở thành tội nhân trong mắt mọi người. Dù là kế hoạch tinh lọc loài người điên cuồng, cũng không bao gồm giết chết đám người kia.

Lâm Phi cho rằng năm đó gia nhập Đại Sảnh, phải tuân theo quy củ, tham nghị hội sẽ cách chức Victor, như vậy, hắn càng có thêm lòng tin lần này sẽ dìm chết được Victor.

Hội nghị bắt đầu và kết thúc đều rất nhanh chóng, một đám người bàn bạc qua, mỗi người lựa chọn một một vị Cục trưởng kế nhiệm rồi giải tán.

Tô Ánh Tuyết mới gia nhập hội, còn có học kỳ ba năm, trong khoảng thời gian này, Mục phu nhân sẽ dùng cách truyền miệng, đem lịch sử của hội dạy cho Tô Ánh Tuyết, 3 năm sau, cô mới có thể tham dự vào công việc của hội nghị.

Sau khi tiễn những nghị viên khác, Lâm Phi và Tô Ánh Tuyết cùng Mục phu nhân đi ăn trưa.

Tô Ánh Tuyết như lạc vào sương mù. Mặc dù cô đã được tham gia hội tham nghị nhưng ngược lại lại có nhiều vấn đề hơn.
Lâm Dao thì hơi ngượng ngùng, nhưng Lâm Đại Nguyên thở dài:

- Tiểu Phi, có phải cháu và bác sĩ Phương có chuyện gì không? Hai ngày nay cô ta đều gọi điện tới nhà hỏi thăm, nhưng cháu chưa về, hỏi cô ta có chuyện gì thì cô ta lại không chịu nói!

Lâm Phi sững người, Phương Nhã Nhu tìm mình làm gì vậy? Sao lại không gọi vào di động của mình? Mà mình cũng mới đổi số, cô ấy tất nhiên không biết

Cơm nước xong xuôi, Lâm Phi gọi vào số của Phương Nhã Nhu, thấy giọng của cô bác sĩ có chút mệt mỏi, có vẻ như là đang nghỉ ngơi, nhận được điện thoại từ số lạ, liền hỏi là ai.

Lâm Phi cười nói:

- Bác sĩ Phương, nghe nói cô nôn nóng tìm tôi?

Phương Nhã Nhu nghe giọng Lâm Phi liền tức giận nói:

- Lâm Phi chết tiệt! Lâm Phi thối tha! Không có chuyện gì anh bay sang Mỹ để làm gì?

- Cô ăn nhầm thuốc súng sao? Tôi cùng bạn gái đi Mỹ vào ngày thất tịch cũng không được sao?

Lâm Phi không vui nói.

Đầu dây bên kia Phương Nhã Nhu không nói gì, chờ một lúc mới có tiếng nói:

- Anh … anh có thể tới phòng làm việc của tôi một chuyến được không, hôm nay tôi trực, tôi có chuyện muốn nói với nah.

- Không nói qua điện thoại được sao?

Lâm Phi mệt mỏi đáp.

- Không được! Anh phải tới!

Người phụ nữ nói xong liền cúp điện thoại

Lâm Phi nhếch miệng, người đàn bà này thật là hách dịch, không phải giúp mình mấy lần nên mới như vậy chứ.

Có điều trong thời gian ngắn, Lâm Phi cũng không có chuyện gì, liền đi tắm rửa rồi lái xe đến bệnh viện Nhân Dân, đi tới trước cửa phòng của Phương Nhã Nhu, gõ cửa