Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 69 : Huyết Nha

Ngày đăng: 18:12 19/04/20


Đêm khuya, trong căn phòng của một khách sạn cao cấp năm sao tại Lâm An.



Trên chiếc giường rộng rãi, một người đàn ông đang cầm đôi chân thon dài, trắng trẻo của người phụ nữ làm động tác chạy nước rút cuối cùng.



Cuối cùng, trong tiếng gầm nhẹ của người đàn ông và tiếng thét the thé của người phụ nữ, người đàn ông buông cặp chân thon dài kia xuống.



Mái tóc nhuộm màu tím của người phụ nữ đã thấm nước, khuôn mặt kiều mỵ ngập tràn vẻ hưởng thụ, ửng đỏ lên, hai mắt lờ đờ, thân thể không có cách nào khống chế được cơn co rút.



Người đàn ông trung niên nhìn mỹ nhân hoàn toàn mềm yếu trước mắt mình, trong mắt có vài phần đắc ý. Mặc dù bản thân *** nhưng dù sao đã có tuổi, có thể duy trì hơn nửa tiếng đồng hồ cũng đã không dễ dàng gì.



Người đàn ông tựa vào cạnh giường, châm điếu thuốc.



Người phụ nữ sau khi hồi phục, dịu dàng tựa trước ngực người đàn ông.



Một tay người đàn ông vừa vuốt ve, xoa bóp cánh tay ngọc ngà, vừa hút thuốc rồi cất tiếng hỏi:



- Điều tra thế nào rồi, rốt cuộc tối đó xảy ra chuyện gì, có đầu mối nào không?



Cô gái có chút oán hận nói:



- Ngô Khâm, anh không có lương tâm gì cả. Lúc này mà lại đi nói chuyện đó, không thể nói lời ngon ngọt sao?



- Ha ha, Tập Nhi, lời ngon ngọt thì có tác dụng gì. Vừa rồi anh đã cho em thưởng thức vị ngon ngọt rồi còn gì nữa.



Ngô Khâm cười tà nói.



Một tay của Hoa Tập có chút ranh mãnh thò đến giữa hai chân Ngô Khâm, chỗ đó đã ẩm ướt:



- Vậy nếu em nói, đã điều tra xong xuôi đâu ra đấy rồi, lát nữa anh có ban thưởng cho em không?



Ngô Khâm nghiêm mặt, không có ý đùa bỡn:



- Thật sự đã điều tra xong rồi? Rốt cuộc là chuyện gì.



Hoa Tập thở dài, biết rõ người đàn ông này đang nói chuyện nghiêm túc, đành đáp:



- Muốn điều tra chuyện của tối hôm đó, chỉ có hai cách, một là điều tra người có mặt hôm đó từ Cục cảnh sát, hai là nghĩ cách đến bệnh viện tìm lão Bao. Cách đầu tiên rất khó, dễ gây sự chú ý cho Bộ Công an, hơn nữa không an toàn nên em dùng quan hệ trong gia tộc, thương lượng với Phó viện trưởng của bệnh viện, dùng một người giả mạo bác sĩ, vào thăm lão Bao.



- Bao Tuấn Luân đã tỉnh rồi, chỉ là bị đứt một tay, tối đó bị mất quá nhiều máu, sau khi được cấp cứu, hồi phục rất nhanh, theo lý mà nói thì có thể ra viện rồi. Nhưng người của Bộ Công an vẫn giữ lão ta lại.




- Em làm việc thì anh yên tâm rồi.



Ngô Khâm vuốt ve khuôn mặt cô gái, ánh mắt tràn đầy sát khí.



Đúng lúc này, tiếng điện thoại di động vang lên.



Ngô Khâm nhíu mày, muộn thế này rồi còn có người gọi điện thoại cho gã. Gã ấn nút nhận, phát hiện là Từ Xảo, thư ký Thường vụ trong Đường nội gọi đến.



Đợi gã nghe xong điện thoại, sắc mặt có chút cổ quái, không nói một tiếng “biết rồi” đã cúp điện thoại.



Hoa Tập ngạc nhiên nói:



- Việc gì vậy, sao sắc mặt anh lại kỳ quái thế này.



Ngô Khâm ngẫm nghĩ một hồi mà vẫn không hiểu:



- Rốt cuộc tên Lâm Phi này có lai lịch thế nào...Hội trưởng Cố của hội Thương hiệp Lâm An không có lý do gì mà yêu cầu anh không được ra tay với hắn và người bên cạnh hắn.



- Cố Thải Anh? Sao bà ta lại nhúng tay vào chuyện này vậy? Hơn nữa sao bà ta lại biết chuyện này?



Hoa Tập cũng không hiểu.



Ngô Khâm hừ lạnh noi:



- Mặc dù Cố Thải Anh không đơn giản, nhưng Ngô Khâm này cũng không phải chỉ là người đại diện cho Thanh Phong Đường. Bà ta thật sự cho rằng, có thể khoa tay múa chân với anh.



- Cố Thải Anh không đáng để lo, cùng lắm là một người phụ nữ có tiền. Nhưng chồng bà ta, chúng ta cần phải cẩn thận đối đãi. Mặc dù nói gia tộc có chút thất thế, nhưng dù gì cũng là người của Vương gia.



Hoa Tập rầu rĩ nói.



Ngô Khâm khoát khoát tay:



- Không sao, dù sao chúng ta cũng không có ý định tiếp tục ra tay với Lâm Phi, coi như nể mặt bà ta một lần, về sau có gặp mặt cũng dễ nói chuyện. Nhưng Hoa Tập, em hãy đi điều tra xem, nguyên do gì khiến Cố Thải Anh lại vì Lâm Phi mà liên lạc với chúng ta.



Hoa Tập mỉm cười gật đầu, sau đó vùng dậy, đặt mông ngồi trên đùi Ngô Khâm cọ xát, rất nhanh, dưới vùng bụng của Ngô Khâm đã lưu lại **



Ngô Khâm chau mày, đang trong tình trạng kiệt sức lại bị cô ta khơi lên ngọn lửa, rốt cuộc vẫn không nhịn được, lại một lần nữa nhào tới...