Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 85 : Kinh sợ

Ngày đăng: 18:12 19/04/20


Gã vừa nói xong, bốn tên kia lặng lẽ gật đầu.

Bốn tên đầu trọc này cao to lực lưỡng, đầu của mỗi người đều có hình quạ đen màu đỏ máu, như ngọn lửa bùng cháy.

Quần áo của mỗi người tuy khác nhau, nhưng trước ngực vẫn đeo một cái vòng đá đỏ, trên vòng đá đỏ, đều được đánh dấu bằng hai chữ số, giống như đánh số thứ tự.

Bốn tên Huyết Nha vừa rồi còn không có biểu hiện gì, nhưng sau khi nghe được mệnh lệnh, trong mắt đột nhiên xuất hiện sự phấn chấn, như chiến sĩ thép không nói hai lời, đi tới bên người Lâm Dao.

Chỉ thấy một tên thò tay ra đằng sau dây thừng, kéo một phát, dây thừng trực tiếp bị kéo đứt, yếu như sợi tơ không chịu nổi một lần kéo.

Sau đó, trong tiếng kinh hô của Lâm Dao, một gã Huyết Nha vác cô lên trên vai, ba người cùng ra ngoài.

...

Ngoài nhà kho số 209, một con đường cái cách không xa, có hai chiếc xe Ford màu đen lớn đang đỗ.

Từ nơi này, có thể thấy cửa trước sau của nhà kho 209 hình như có người nào đó ra vào.

Rất nhanh, một nhóm nam nữ trang bị súng bên hông từ trong xe đi ra.

Sau khi nghe được báo cáo của Bạch Hân Nghiên, Tần Nham mang theo một nhóm đặc công chạy tới.

Tuy trước đó, bị Lâm Phi đánh cho bị thương nhưng Tần Nham đã khôi phục lại không ít, dù sao cũng là người học võ có chân khí điều dưỡng.

Lúc này, một chiếc xe cảnh sát từ đằng xa rất nhanh đi đến hiện trường, người đi ra chính là Bạch Hân Nghiên cùng Tô Ánh Tuyết.

- Tổ trưởng.

Bạch Hân Nghiên cúi chào, nói:

- Bên ngoài nơi này đã bị phong tỏa, bây giờ không cho những xe khác đi vào, mấy nhà kho xung quanh có một vài công nhân bị nhân viên cảnh sát sơ tán đi rồi. Chúng ta có thể triển khai hành động.

Tần Nham gật đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Tô Ánh Tuyết:

- Vị tiểu thư này hình như là Tô tổng?

- Đúng vậy.
Mong là Lâm Phi đừng phát sinh xung đột với đám người kia. Đến lúc đó, súng đạn vô tình, bọn họ có quyền nổ súng hạ gục tội phạm.

Tần Nhan nói với Bạch Hân Nghiên:

- Hân Nghiên, cô trông Tô tiểu thư, chờ sau này nếu xảy ra xung đột, cô bảo vệ cho cô ấy, những người khác, theo tôi tiến lên!

- Vâng!

Sắc mặt của bảy tám đặc công nghiêm nghị, đều mở chốt an toàn của súng, ầm ầm đồng ý.

Lúc đoàn người đi đến gần nhà kho, đột nhiên phát hiện ra một xe tải màu trắng từ giao lộ gần đó rẽ ngang đầu, lái xe dừng ở bên ngoài nhà kho.

- Chuyện gì xảy ra, Hân Nghiên, không phải cô nói rằng đã phong tỏa vùng này sao?

Nhóm người Tần Nham lập tức ẩn nấp theo bản năng, đề phòng nói.

Bạch Hân Nghiên cũng kinh ngạc, nói:

- Đã phong tỏa rồi, đây có thể là đã có mặt ở đây từ trước, chỉ có điều tôi đã điều tra qua rồi, nhà kho 209 tạm thời không sử dụng, làm sao lại khéo như vậy, lúc này lại có người đi vào?

- Tổ trưởng, anh nhìn kìa!

Nữ đặc công Uông Thiến chỉ đến bên kia, trên xe tải có mấy gã đầu trọc đi xuống.

- Có vẻ bọn họ mang theo một người phụ nữ!

Quả nhiên, mọi người đều nhìn qua, nhìn thấy một cô gái trẻ cũng xuống theo, chỉ là bị bốn gã đầu trọc vây quanh, lại đưa lưng về mọi người, nhìn không rõ là ai.

Hơn nữa, bốn gã đầu trọc kia thực sự dễ gây sự chú ý với người khác, cùng một màu đỏ rất chói mắt.

- Huyết Nha!?

Lúc này ánh mắt Tần Nham ngưng tụ, nghẹn ngào nói ra hai chữ.