Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 84 : Phản công

Ngày đăng: 18:12 19/04/20


- Mày muốn thế nào thì mới thả em tao ra?

Lâm Phi hỏi.

Ngô Đồng Cẩm cười ha ha:

- Lâm phi ơi Lâm Phi ! Rốt cuộc thì mày cũng nhượng bộ với tao rồi sao? Ha ha, mày cho rằng, mày có bản lĩnh nên cha tao không dám động đến mày, Ngô Đông Cẩm tao cũng không dám? Mày nhìn lại mình xem, bây giờ bất lực cỡ nào, đáng thương cỡ nào...

- Nếu không thì như vậy đi, mày hãy quỳ xuống, dập đầu một trăm cái với tao, sau đó tao lại bảo mấy thằng em tao đập nát gân cốt mày...

- Đợi bọn nó đánh hả hê rồi, tao sẽ thả em gái mày ra. Đương nhiên rồi, cụ thể khi nào thả, còn phải xem biểu hiện của mày như thế nào...

Lâm Dao ở bên kia nghe xong, không ngừng lắc đầu, phát ra tiếng kêu “ô ô” thê thảm, rõ ràng không muốn Lâm Phi làm như vậy.

- Kéo cô ta xuống!

Ngô Đông Cẩm trợn mắt liếc Lâm Dao:

- Còn kêu nữa tao sẽ cho bọn nó đánh chết anh mày.

Lâm Phi hít vào một hơi thật sâu, thản nhiên nói:

- Yêu cầu của mày, tao không làm được.

Ngô Đông Cẩm vừa mới cho rằng Lâm Phi chỉ có thể đồng ý, nghe câu trả lời như vậy, không khỏi sững sờ, cười gằn nói:

- Ồ, nói như vậy thì, mày là muốn tặng em gái mày cho anh em tao hưởng thụ?

Lâm Phi mỉm cười chút:

- Tao đến, chỉ là muốn làm một giao dịch nho nhỏ với mày, dùng một người, đổi lấy em gái tao.

- Giao dịch?

Ngô Đông Cẩm không hiểu gì, nhíu mày nói:

- Người nào?

Không chờ Lâm Phi động tay, Mã Thanh Hoành ở dưới đất đã đứng lên, nổi giận mắng vào video:

- Ngô Đông Cẩm, anh với hắn rốt cuộc đang làm gì, anh muốn chơi đùa với Lâm Phi sao lại liên lụy đến bổn đại thiếu gia!

Ngô Đông Cẩm ở video đầu bên kia tưởng mình hoa mắt, thò đầu ra, nhìn gần video, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh.

- Mã... Mã đại thiếu gia!? Anh... Anh sao lại...

Lúc này Lâm Phi một tay nắm lấy cổ áo Mã Thanh Hoành, không vui vẻ nói:

- Ông đây không cho mày đánh rắm, mày sủa cái gì?

Mã Thanh Hồng nhanh chóng cười khổ chịu tội:
- Cha!

Ngô Khâm tiến vào cho con trai một bạt tai.

- Thằng ranh con, tối hôm qua tao nói với mày như thế nào? Bố trí cho mày hai tên Huyết Nha, là để bảo vệ mày! Ai cho mày một mình tìm Lâm Phi trả thù!

Ngô Khâm trợn mắt khiển trách.

- Cha...

Ngô Đông Cẩm muốn ôm mặt nhưng cánh tay không có cách nào nâng lên nổi, uất ức nói:

- Sao cha biết được...

Ngô Khâm thật sự là giận không chỗ nào phát tiết, nếu không phải con trai tứ chi tê liệt, thì lão hận không thể lấy chân đạp, thật là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!

- Mày còn mặt mũi nói? Mày tưởng cha mày ngu ngốc sao? Lúc nãy Mã thiếu gia bị Lâm Phi bắt, Chủ tịch Mã nổi trận lôi đình, hỏi tao rốt cuộc là chuyện gì, cái thằng Lâm Phi đó không xử lý xong thì thôi đi, sao lại để nó bắt cóc con trai lão!

- Tao trước đó còn buồn bực, sao hôm nay mày lại ra viện sớm như vậy, không về nhà chạy đến đây làm gì, thì ra là thằng ranh mày ở đây giở trò!

- Lâm Phi bắt cóc Mã thiếu gia, khẳng định là hắn muốn trao đổi em gái hắn, phải không!?

Ngô Khâm cũng là phản ứng cực nhanh, hiểu con không ai khác ngoài cha, sau khi đoán xong sự tình, liền vội vã chạy tới.

Ngô Đông Cẩm vẻ mặt đau khổ:

- Cha... con không cam lòng, dựa vào gì mà hắn có thể đánh con thành như vậy, còn để hắn tự tại như vậy... chúng ta cứ nén giận như vậy sao?

- Mày cho rằng cha mày làm như thế nào mới có được như ngày hôm nay? Mày cho rằng mày sinh ra đã là thiên hạ vô địch sao? Có người còn mạnh hơn chúng ta, mày cứ kiên quyết đấu với nó, mày với nó rõ là tìm đường chết mà!

- Mày đừng cho rằng, cha mày là tên nhu nhược. Sở dĩ tao muốn mày từ bỏ ý định trả thù, tất nhiên là có lý do của tao!

- Mày xem, bây giờ mày gây ra tai họa lớn cỡ nào! Cho dù lần này Mã thiếu gia có khỏe mạnh trở về, sau này trước mặt Chủ tịch Mã, chúng ta làm sao mà ngẩng cao đầu đây!?

Sắc mặt Ngô Đông Cẩm lúc trắng lúc đen, dần dần cũng ý thức được tình hình đối với họ không tốt, nuốt nước niếng, nói:

- Vậy... vậy phải làm sao đây...

- Hừ, bây giờ biết sợ rồi sao?

Trong mắt Ngô Khâm cũng hiện lên rất nhiều thần sắc, lẩm bẩm nói:

- Tên Lâm Phi này cũng thật tài giỏi...chuyện gì cũng làm được... quả nhiên là kẻ to gan.

Nghĩ ngợi một hồi, Ngô Khâm quay đầu, nhìn mấy cái bóng trong góc, trầm giọng nói:

- Huyết Nha nghe lệnh, bốn người chúng mày đưa cô gái này đi đổi Mã thiếu gia, phải bảo đảm anh em trong đường an toàn trở về. Nếu như không có chuyện gì quan trọng, đừng gây sự với Lâm phi! Một khi cứu được Mã thiếu gia an toàn trở về, lập tức nói ta biết!