Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 116 : Đường thủy
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Trừ đi khúc nhạc đệm A Lai, mọi người nói chuyện vô cùng vui vẻ, Hồ Lãng đúng lúc đề xuất muốn giao dịch muối huyết, Bạch không lập tức đáp ứng, cũng không cự tuyệt, chỉ nói cần thương lượng một chút.
Mùa đông sắp đến rồi, khoảng cách giữa bộ lạc Trường Hà và bộ lạc Đại Hồ không tính là gần, cho dù Bạch có vẻ chỉ bay hơn mười ngày là đến, một là tốc độ của hắn luôn cực nhanh, hai là trên không không giống như lục địa không có bất cứ địa hình nào cản trở, trên lục địa thảo nguyên mênh mông, biển rừng, hoang nguyên, đi đâu cũng là rãnh trời nhìn thấy và không thấy được, cần đi vòng, còn có vô số kẻ săn mồi, nguy cơ tứ phía.
Nếu đơn thuần đi trên lục địa, cho dù Bạch có thể cung cấp con đường an toàn nhất nhanh chóng nhất cho họ, không bôn ba đường dài hai đến ba tháng, họ rất khó đến được bộ lạc Trường Hà.
Nếu họ còn muốn mang theo vật tư giao dịch, thời gian sẽ càng dài.
Nhưng, trạm đầu tiên Bạch đến là bộ lạc Đại Hồ, đương nhiên không phải hoàn toàn không chuẩn bị tùy cơ chọn lựa.
Trừ bầu trời, lục địa, kỳ thật còn có một con đường _ đường sông.
Đây là Vu Nặc nói cho hắn biết, Bạch không biết sông nên đi thế nào, nhưng hắn tin lời Vu Nặc. Cho nên, lần này ra ngoài, nhìn như họ đang xuôi nam, nhưng không phải bay lung tung không mục đích, kỳ thật họ luôn men theo dòng chảy chính của Trường Hà xuôi nam, bộ lạc Đại Hồ là bộ lạc lớn thứ nhất họ gặp được trên đường nam hạ. Mà con đường này cũng đại để ăn khớp với đường lịch lãm của đại vu năm đó, cho nên đụng người quen cũng không quái lạ.
Nếu lấy bộ lạc Trường Hà làm khởi điểm, lấy bộ lạc Đại Hồ làm điểm kết, hướng đi của Trường Hà đại thể là từ tây bắc đến đông nam, mà hướng đi của Trường Hà, lại vừa khéo phù hợp với hướng gió mùa.
Mùa xuân đến mùa hạ, gió từ đông nam thổi tới, mang theo lượng mưa lớn, mùa thu, hướng gió sẽ ngược lại.
Nếu giỏi lợi dụng biến hóa hướng gió và thủy lưu, đường thủy sẽ nhanh hơn đi đường bộ.
Hơn nữa Trường Hà là một nhánh chính của con sông cực lớn, đường sông càng lúc càng rộng, trừ một phần cực ít nhánh sông và lũ định kỳ, tốc độ nước sông sẽ chậm lại, vô cùng thích hợp đi thuyền.
Ít nhất, từ bộ lạc Trường Hà đến bộ lạc Đại Hồ, khúc này, đi thuyền vấn đề không lớn.
Ỷ mấy người này nghe không hiểu tiếng Trường Hà, Ngô Nặc và Bạch không chút tránh né thảo luận trước mặt họ.
Quay đầu qua, Bạch hỏi Hầu Dũng: “Bộ lạc các người còn quả hỏa lê không?”
“Có, nhưng không nhiều.” Hầu Dũng nghĩ nghĩ rồi bổ sung: “Đều ở bộ lạc.”
“Tôi lấy hết, các người giao dịch với người khác giá thế nào, tôi trả gấp đôi.”
Hầu Dũng và tộc nhân cạnh hắn sáng mắt, nhưng, còn chưa kịp nói gì, chỉ nghe Bạch chuyển giọng: “Nhưng, tôi có một điều kiện.”
“Điều kiện gì?” Giá muối thô của bộ lạc Đại Hồ năm nay cao hơn năm trước, nhưng cũng không mắc tới gấp đôi, dùng gấp đôi muối thô giao dịch quả hỏa lê, cơ hội này nhất định phải nắm chắc!
“Tôi muốn hạt giống quả hỏa lê, càng nhiều càng tốt.”
Hầu Dũng còn cho rằng Bạch sẽ đề xuất yêu cầu rất khó, không ngờ lại là điều kiện đơn giản như vậy, dù sao hạt giống quả hỏa lê họ cũng không trồng được, lấy ra làm ân tình cũng là lựa chọn không tồi.
Hầu Dũng đè nén niềm vui trong mắt, giả bộ thương lượng với tộc nhân, rất nhanh đã đồng ý.
Nhưng, quả hỏa lê còn lại đều ở trong bộ lạc họ, phải đợi Bạch cùng họ đi qua giao dịch.
Bạch không chút do dự gật đầu.
Ngô Nặc tận mắt nhìn thấy cả quá trình Bạch đại miêu lừa gạt nhóm Hầu Dũng, bất giác âm thầm dựng ngón giữa trong lòng__ Nhân tài nha! Còn giống gian thương hơn cả y!