Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 131 : Giao dịch 3
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Ngô Nặc còn chưa kịp trả lời vấn đề của Vu Chúc, âm thanh lạnh lẽo của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai:
[Nhiệm vụ khám phá 38: Lấy được hạt giống kê nguyên thủy, rồi mang về bộ lạc gieo trồng. Phần thưởng nhiệm vụ: 2000 tích phân, rượu gạo bí chế 500ml.
Nhiệm vụ khám phá 39: Lấy được không dưới 50 quả trứng chim nước, mang về bộ lạc ấp ra nuôi dưỡng. Phần thưởng nhiệm vụ: 2000 tích phân, vịt quay bí chế x1
Nhiệm vụ khám phá 40: Tìm kiếm và khai thác quặng sắt. Phần thưởng nhiệm vụ: 5000 tích phân, mã tấu x1
Nhiệm vụ cưỡng chế 10: Đạt thành giao dịch quặng sắt trường kỳ với bộ lạc Cô Sơn.
Kỳ hạn nhiệm vụ: 2 ngày.
Phần thưởng nhiệm vụ: 20000 tích phân, ủng ma pháp phụ ma cấp thấp.
Nhiệm vụ cưỡng chế 11: Lấy được một đoạn chạc cây mới từ mẫu thụ của mộc tộc nhân trường sinh, độ dài chạc cây không thể ngắn hơn 50cm.
Kỳ hạn nhiệm vụ: 30 ngày.
Phần thưởng nhiệm vụ: 100000 tích phân, [Thuật trị liệu cấp thấp].]
Từ lúc Ngô Nặc đạt được hệ thống tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên hệ thống phát một hơi năm nhiệm vụ cho y, năm nhiệm vụ này cộng lại có gần 130000 tích phân, phong phú trước nay chưa từng có!
Đây là tiết tấu sắp phát tài!
Tiểu nhân trong nội tâm Ngô Nặc gần như chảy nước miếng, lượt qua các loại đồ giao dịch muốn mua một lần trong đầu, trên mặt càng khó thể khống chế hiện lên hai rặn hồng.
Dây mây… dây mây chơi càng vui.
Sáng hôm sau, trời vừa mông lung sáng, Ngô Nặc và Bạch lần lượt tỉnh lại.
Ngô Nặc sét đánh không đổi luyện tập công pháp, Bạch đại miêu hiếm khi hưng trí học theo y, động tác đơn giản ở đầu hắn vẫn có thể mô phỏng làm theo một chút, động tác độ khó cao phức tạp phía sau, hắn làm sao cũng không học được, chân trái vấp chân phải, té đến mức Ngô Nặc cũng đau giùm hắn. Để hấp dẫn lực chú ý của tiểu sứ thần, Bạch đại miêu đặc biệt không sợ mất mặt, sau khi ngã mấy lần, dứt khoát biến thành mèo mập, ủy khuất nhìn Ngô Nặc. Nhìn tới mức Ngô Nặc đành phải vội vàng luyện qua hai lần, rồi thu công.
“… Cậu chỉ biết chơi xấu thôi!” Ngô Nặc tức phì phò chọt chọt đầu mập của Bạch đại miêu, quả thật quá cản trở tiến bộ!
Bạch đại miêu nghiêm túc nghiêm sắc nhìn y, vẻ mặt ‘cậu đang nói gì, bổn miêu nghe không hiểu’ lãnh diễm cao quý. Ngô Nặc quả thật bị hắn chọc giận đến giận hết nổi, xoa xoa mặt mèo mập, không hảo khí nói: “Mau biến trở lại, ăn cơm sáng xong hôm nay còn nhiều chuyện phải làm.”
Bạch đại miêu có chút thất vọng à một tiếng, biến về hình người, chậm rì rì mặc quần áo, nhân lúc Ngô Nặc đang vùi đầu dọn dẹp đồ trong bao, hắn trộm hôn lên mặt y hai cái, sau đó có chút tiếc nuối nghĩ __ tối qua chơi kiểu gì chơi một hồi lại ngủ mất chứ? Quá đáng tiếc, lãng phí trắng một buổi tối!
Thanh Diệp sáng ra đã dậy, bảo các nô lệ dùng kê mới nấu một nồi cháo lớn, còn nướng hai con dê sừng, vốn dĩ đối với họ mà nói, đây tuyệt đối là bữa sáng có thể gọi là mỹ vị phong phú, nhưng tối qua sau khi ăn thức ăn của Ngô Nặc làm, giờ ăn thịt dê nướng và cháo kê không còn ngon như trước nữa.
Thanh Diệp chủ động mở miệng muốn tìm Ngô Nặc đổi một chút gia vị tối qua y nấu ăn.
Ngô Nặc nói gia vị mình mang ra rất ít, không đủ giao dịch, nhưng y có thể tặng họ một chút.
Sự hào phóng thân thiện của Ngô Nặc, khiến ấn tượng của Nha và Thanh Diệp dành cho y lại tốt thêm một chút, tối qua vì quặng sắt, họ nảy sinh kiêng kỵ và suy đoán đối với Ngô Nặc, giờ cũng đã giảm đi không ít.
Sau cơm sáng, hai anh em A Mộc A Lai dẫn Ngô Nặc và Bạch đi đến rãnh núi ở sau núi đã nhặt được đá quặng.
Nha và Vu Chúc tránh khỏi tộc nhận, lặng lẽ lên sườn núi Cô Sơn.