Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Chương 19 : Dị tượng

Ngày đăng: 23:33 21/04/20


“Mọi người có cảm thấy sắc trời hình như vừa mới tối đi một chút không?” Không biết tại sao, rõ ràng bầu trời vẫn trăm dặm không mây, thái dương treo cao, Ngô Nặc lại cảm thấy sắc trời hình như vừa mới tối đi một chút.



Lục và đám nhóc đều chuyên tâm chuyên chú nhìn cá nướng, căn bản không để ý, lũ lượt lắc đầu.



Cùng lúc này, đại vu ngồi khoanh chân trong nhà đá nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt ra, con mắt đục sáng đến kinh người. Thủy Sa chú ý thấy dị thường của đại vu đầu tiên, vội hỏi: “Đại vu, sao vậy?”



“Trời xuất hiện dị tượng, mùa đông năm nay chỉ sợ sẽ đến sớm, con lập tức đi tìm Kim Đồng, bảo hắn qua đây ngay, ta có chuyện cần thương lượng với hắn.” Trên mặt đại vu lộ vẻ ngưng trọng và lo âu hiếm thấy.



Kim Đồng là thủ lĩnh bộ lạc Trường Hà, từng là một trong những chiến sĩ mạnh nhất bộ lạc Trường Hà, ông quản lý bộ lạc Trường Hà mười mấy năm, công chính nhân từ, được mọi người yêu kính. Cho dù là thế, Kim Đồng vẫn không phải là thủ lĩnh bộ lạc hoàn mỹ nhất trong lòng đại vu.



Tuy ông chính trực có thừa nhưng mưu lược không đủ, bộ lạc Trường Hà dưới sự dẫn dắt của ông, tuy không gặp phải tai họa gì đặc biệt lớn, nhưng bộ lạc liên tục trượt dốc trong bảng xếp hạng, nhân số bộ lạc cũng giảm đi rất nhiều so với thời kỳ toàn thịnh, hiện nay miễn cưỡng xếp ở hạng cuối trong bốn bộ lạc lớn, còn bị ba bộ lạc lớn khác bài xích.



Đương nhiên, bộ lạc xuống dốc cũng không phải toàn là vì những nguyên nhân chủ quan này, còn có rất nhiều nguyên nhân khách quan, chẳng hạn bộ lạc Hàn Nham chính là một trong những nguyên nhân khách quan.



Nếu Ngân Dực còn thì tốt rồi.



Đại vu nhìn mặt trời ảm đạm bên ngoài, trong lòng không khỏi có chút thương cảm.



Chỉ mong Bạch có thể hóa hình trước mùa đông này, nếu Bạch có thể trưởng thành, nó sẽ là thú nhân xuất sắc hơn cả ba nó Ngân Dực.



Trong lúc ông suy tư, Thủy Sa đã mời Kim Đồng tới, đại vu nói cho Kim Đồng biết dị tượng, sau đó thương lượng với ông sắp xếp sau này.



Ngô Nặc có chút tâm thần không yên, luôn cảm thấy hình như có chuyện gì đó sắp xảy ra, không mấy chú tâm nướng cá, đã vài lần nếu không có Lục đúng lúc nhắc nhở, y suýt nướng cháy cả cá.



“Vu Nặc đại nhân, ngài sao vậy?” Lục có chút lo lắng hỏi.


Ngô Nặc đã ở bộ lạc Trường Hà hai ba ngày, đã gặp qua không ít phụ nữ nửa trần, trần hết, mỹ nữ ngũ quan tinh xảo cũng không phải không có, nhưng là các mỹ nữ có cơ bụng và cơ bả vai mười phần chắc nịch gì đó quá hung tàn. Hung tàn hơn là, bọn họ xoay người là biến thành các loại mãnh thú còn cao hơn cả Ngô Nặc, Ngô tiểu Nặc tỏ vẻ, thấy xong các em gái thú nhân biến thân, sắc tâm sắc đản gì đó toàn bộ nát bét.



Em gái thuần nhân trong bộ lạc cũng nhiều, nhưng phần lớn đều tướng mạo bình bình, hơn nữa trên cơ bản đều không có khái niệm yêu sạch sẽ gì đó, ngũ quan bình thường lại phối hợp với gương mặt và thân thể dơ bẩn cùng với đồ án đủ màu đủ sắc và cử chỉ lỗ mãng, Ngô tiểu Nặc cảm thấy đời mình có thể chẳng bao giờ tìm được chân ái cả.



Thân là một tiểu xử nam tuổi tác không lớn, Ngô tiểu Nặc ngây ngô vẫn thích kiểu con gái văn nghệ áo trắng tung bay tóc dài đến eo hơn.



Em gái thế giới nguyên thủy, bỏ đi, nói nhiều chỉ toàn nước mắt.



Lục là một anh trai tốt, rất yêu thương em gái, nghe Ngô Nặc nói xong, niềm cảm kích sắp tràn ra đầy mặt: “Vu Nặc đại nhân, ngài đúng là rất lương thiện rất nhân từ.”



“Được rồi, cậu giúp tôi cả buổi chiều, người nên cảm ơn là tôi, được rồi, đi thôi.” Ngô Nặc vỗ vai Lục, hai anh em cười nói.



Lục gật đầu thật mạnh, đứng lên thu dọn những thứ cần thu dọn, mang về nhà Bạch, sau đó cùng Ngô Nặc đi thăm phụ huynh của đám nhóc.



Sư tử con là thủ lĩnh của đám nhóc con, đương nhiên phải đến nhà nó trước tiên.



Ba nó Kim Đồng đã đến chỗ đại vu thương lượng, còn chưa trở về, chị nó Văn phụ trách đội đi săn hôm nay, cũng đã ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại mẹ nó là Lan.



Sư tử con kỳ thật còn có hai anh trai, anh lớn là thú nhân, anh hai là thuần nhân, hai anh trai sau lễ thành niên trước sau đều dọn ra ngoài tự lập gia đình. Anh cả của nó là người ứng tuyển thủ lĩnh có tiếng ủng hộ rất cao khác ngoài Thạch Hổ, nhưng, theo sư tử con biết, hình như anh cả của nó không muốn làm thủ lĩnh lắm. So với làm thủ lĩnh, anh cả thích nhất là một năm một lần dẫn tộc nhân đi tham gia hội giao dịch bộ lạc. Mỗi lần đổi được đồ tốt, anh cả có thể đắc ý rất lâu.



Tuy anh hai là thuần nhân, nhưng săn mồi cũng lợi hại như một vài thú nhân, hắn thành lập một đội đi săn thuần nhân, tự mình làm tiểu đội trưởng, mỗi lần ra ngoài đều có thể tìm về rất nhiều thức ăn, hắn còn thường xuyên mang một vài thứ bộ lạc xung quanh không có về cho đại vu xem, tìm được vài giống thực vật có thể ăn được, đã được đại vu biểu dương rất nhiều lần.



Chị nó Văn cũng rất lợi hại, là người có lực chiến đấu mạnh nhất trong thú nhân giống cái, bất luận hình người hay hình thú đều đặc biệt xinh đẹp, không chỉ các thú nhân bộ lạc Trường Hà thích cô, bộ lạc Mục Nguyên, bộ lạc Vấn Thủy, bộ lạc Khê Cốc đều có rất nhiều thú nhân thích cô. Tiếc là chị nó hình như không có đối tượng đặc biệt thích nào, so với tìm thú nhân sinh con, có vẻ cô càng thích… đánh nhau.



Anh trai chị gái ưu tú như thế, sư tử con lại không có một chút áp lực, vì nó tin chắc, nó sẽ lợi hại hơn tất cả anh trai chị gái của mình. Nói chung là rất chi tự tin ~(≧▽≦)/~.