Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Chương 20 : Dung nhập

Ngày đăng: 23:33 21/04/20


Mẹ cha chị của sư tử con đều là tay săn mồi thiện nghệ, hơn nữa đều là thú nhân được phép có nô lệ, trong nhà có nuôi mười mấy nô lệ.



Khi sư tử con dẫn hai người Ngô Nặc oai nghiêm trở về nhà, Lan đang chỉ huy các nô lệ điều giáo con mồi mới bắt về. Số mồi này là thú hoang chưa thuần dưỡng, một khi bỏ vào vườn, nó sẽ cắn nhau với con mồi cũ, khiến khu vườn loạn tung lên.



“Mẹ, mẹ, con dẫn Vu Nặc về nè, mau qua đây, Vu Nặc muốn chỉ mẹ làm cá nướng, mau chút nào, mau lên!” Sư tử con vừa về nhà đã gọi lớn, lao đầu chạy vào vườn tìm Lan.



Nhà của sư tử con rất lớn, lớn lớn nhỏ nhỏ có mười mấy căn phòng xếp thành hình chữ u, khu vườn ở sau nhà. Dùng hàng rào đơn giản vây lại, vườn rất lớn, thay vì nói là vườn, nó càng giống một trang viên cỡ nhỏ, bên trong nhốt trên trăm con vật đủ hình đủ dạng, giữa động vật không ngừng phát sinh xung đột, các nô lệ liều mạng ngăn cản chúng đánh nhau, cản cản một hồi ngược lại bị cuốn vào vòng chiến, tiếng mọi người cao giọng nói chuyện, tiếng gào rú điên cuồng của động vật và tiếng tháo chạy va đụng, các âm thanh trộn vào nhau, dễ dàng nhấn chìm tiếng gọi của sư tử con.



Ngô Nặc đứng bên ngoài hàng rào xa xa nhìn tình huống bên trong. Nhà sư tử con nuôi dưỡng rất nhiều động vật, lớn lớn nhỏ nhỏ đều có, nhưng trông có vẻ phần nhiều là động vật ăn cỏ hoặc động vật ăn tạp cỡ nhỏ, chứng cứ là các nô lệ mang rất nhiều cỏ dại còn tươi vào vườn, trừ mấy con mới tới không thích ứng với hoàn cảnh, chỉ một mực làm ầm ĩ, phần lớn đám ‘lỏi đời’ đều nhàn nhã ăn cỏ dại.



Có hai nô lệ tuổi khá lớn, không cách nào quản lý đám động vật ồn ào, họ dùng công cụ đơn giản dọn phân đám động vật thải dưới đất bỏ vào sọt đeo lưng.



Họ thu thập số phân này, lẽ nào là dùng để bón cho cây trồng? Lẽ nào người của bộ lạc Trường Hà đã hiểu cách trồng lương thực rồi sao?



Ngô Nặc khẽ động lòng, hỏi Lục: “Họ thu thập số phân đó làm gì?”



Lục nói: “Đương nhiên là mang ra chỗ xa đổ, thời tiết nóng, phân đều rất thối, hơn nữa sẽ sinh trùng, số trùng đó biết hút máu, rất ngứa, còn sẽ bị bệnh nữa.”



Ngô Nặc: Được rồi, là y nghĩ nhiều.



Lục ngẫm nghĩ, nghĩ tới Ngô Nặc cũng muốn nuôi con mồi, nhắc nhở y: “Nhất định phải mang đi xa một chút, tuyệt đối không thể đổ vào sông.”



Ngô Nặc thấy sắc mặt hắn vô cùng căng thẳng, bèn trêu chọc: “Tại sao không thể đổ vào sông, đổ vào sông để nước sông trực tiếp cuốn số phân này đi không phải rất tốt sao?”



Lục lắc đầu như trống bỏi, thần sắc ngưng trọng và nóng nảy: “Không được, không được, tuyệt đối không thể đổ vào sông. Đổ vào sông, thần sông sẽ tức giận, ngài sẽ trừng phạt tất cả chúng ta đều bị bệnh, nếu nghiêm trọng sẽ chết.”



Làm gì có thần sông gì chứ? Chẳng qua là làm ô nhiễm nguồn nước dẫn đến người bị bệnh thôi.



Ngô Nặc tự biết đáp án, chỉ cười cười, không phản bác gì.



Sư tử con nhanh chóng dẫn Lan đến.
Mọi người lục tục tới, để lại đồ đơn giản hàn huyên vài câu, lại lục tục đi.



Lục cũng mang theo cá đã làm xong, hưng phấn về nhà nấu cơm cho em gái.



Sắc trời tối dần, Bạch vẫn chưa trở về, trong nhà tối thui chỉ còn lại mình Ngô Nặc.



Ngô Nặc mở ra giao diện thao tác hệ thống, nhận phần thưởng hôm nay hoàn thành hai nhiệm vụ ‘thu thập 10 loại cá nước ngọt’ ‘truyền thụ kỹ xảo làm cần câu’.



Một cái lọ thủy tinh chứa đầy nước sốt chiên nướng và một con dao hoa quả màu bạc đồng thời xuất hiện trên không trung.



Trên giao diện giao dịch, tích phân giao dịch dưới tấm ảnh nhỏ của Ngô Nặc, từ 285 thành công chuyển sang 1285.



Ngô Nặc đang chuẩn bị mở hũ thủy tinh, ngửi thử mùi của nước sốt chiên nướng bí chế hiệu hệ thống, đột nhiên Lục vẻ mặt hoảng loạn chạy vào.



Hắn mang âm khóc nói: “Xảy ra chuyện rồi, chủ nhân và Bạch đại nhân gặp người của bộ lạc Hàn Nham, bị thương rất nặng, những con linh cẩu đáng chết đó!”



Ngô Nặc giật mình suýt làm bể cái hũ: “Bị thương gì? Cậu là nói Bạch và Thạch Hổ bị thương nặng?”



Trong đầu Ngô Nặc không khỏi hiện lên bộ dạng miêu tinh nhân mập mềm của đại miêu, một con mèo nhỏ xíu như vậy, bị thương nặng, y dược ở thời đại này có thể giúp nó… nghĩ đến một khả năng không tốt lắm nào đó, trong lòng Ngô Nặc nổi lên đau đớn như kim châm. Đại miêu ngoan như thế, chắc chắn sẽ không sao cả, nếu thật sự không được, y còn có hệ thống…



Y cố khiến mình bình tĩnh lại, siết chặt nắm tay đứng lên, hỏi Lục đang không ngừng lau mũi, “Hiện tại họ đang ở đâu, mau dẫn tôi đi xem.”



======



Phân loại giống người (xếp theo địa vị cao thấp):Thú nhân – giống cái, giống đực.Thuần nhân – giống cái, giống đực.Bán thú nhân – giống cái, giống đực.Nguyên thú – giống cái, giống đực.Bạch: Ta vẫn phải nuôi tiểu sứ thần nhà mình mập tròn lên, mới sẽ không gặp chuyện nha ︿( ̄︶ ̄)︿



====================



Light: Dạo này buồn quá, gặp nhiều trắc trở, già rồi còn thất nghiệp, lo âu nhức cả đầu. Muốn bùng nổ quá đi mất. (╬ ̄皿 ̄)=